Chương 907 Thu thập tài nguyên
Bên trong Thần Hà, yêu thú dưới sông đang thu thập tài nguyên, nhóm Long Hạo cũng bắt đầu thu thập.
Long Hạo và Chiến Mặc trực tiếp phân phó yêu thú đi thu thập, sau đó cũng tự mình xuống nước.
Chiến Mặc khá nhàn nhã, hắn vận chuyển thần lực, lâu lâu nhìn xuống nước một tí, có thì lấy, không có thì thôi.
Hoang Nộ mang người tới, nhưng không dẫn tộc nhân vào đạo tràng mà trực tiếp xuống Thần Hà, tìm kiếm tài nguyên.
Nhìn thấy Chiến Mặc thong thả như thế, Hoang Nộ không khỏi hâm mộ, sao chênh lệch lại lớn như thế chứ, rõ ràng ta mạnh hơn hắn, tại sao hắn nhàn nhã như vậy cũng có tiền, còn ta lại phải mệt thế này?
"Toàn lực thu thập tài nguyên, kiếm bằng bất cứ giá nào!" Hoang Nộ trầm giọng.
"Lão tổ, thế bọn chúng thì sao? Đây là địa bàn của chúng ta mà.
Một Thần Nhân Hoang Cổ tộc nói.
Hoang Nộ nghe tiếng nhìn lại, người Thần Nhân nói tới chính là nhóm Chiến Mặc, hắn khẽ hừ một tiếng, nói: "Chiến Mặc dù gì cũng có ơn với tộc ta, tộc ta có thù tất báo, có ơn tất trả, nên cứ để bọn họ thu thập đi, nơi này to như thế, chẳng lẽ bọn họ có thể lấy hết hay sao?"
"Lão tổ nói có lý.
Tuy tộc nhân Hoang Cổ tộc thấy lạ vì sao Hoang Nộ lại nói như thế, nhưng Hoang Nộ là lão tổ Thần Linh, bọn họ không dám nói thêm gì.
Ầm
Nước sông dao động, vô số quái vật khổng lồ xuất hiện, thành viên Hoang Cổ tộc bị cự lực đánh lên bờ.
"Xin lão tổ ra tay trấn áp.
Tộc nhân Hoang Cổ tộc cuống quýt nói.
Cường giả Thần Nhân đang muốn động thủ, lại bị Hoang Nộ cản lại: "Đừng kích động."
"Khốn kiếp, đây là địa bàn của bọn ta.
Dưới sông, một con yêu thú kêu lên vang dội, giọng nói như sấm rền, nước miếng văng hết lên mặt Hoang Nộ.
"Tìm chết!" Cường giả Thần Nhân phẫn nộ, bọn ta đánh không lại Chiến Mặc, chẳng lẽ còn không giết được ngươi?
"Đừng kích động.
Hoang Nộ ngăn cản cường giả Thần Nhân, thần quang lấp lóe, hắn thanh tẩy nước đọng trên người, chỉnh lại y phục, Hoang nộ bước xuống nước: "Để bản thần đàm phán với chúng một phen."
Hoang Cổ tộc phấn khích vô cùng: "Con yêu thú này chết chắc rồi, lão tổ ra tay, ai cũng không cứu được nó!"
"Ngươi muốn làm gì? Ta là yêu đã học qua pháp luật đấy nhé.
Yêu thú khổng lồ thấy Hoang Nộ đi đến thì vô thức lui về phía sau, nó hơi sợ.
"Tộc ta không có ác ý, tộc ta tôn sùng hòa bình, chỉ là muốn mượn nơi này để thu thập chút tài nguyên thôi."
Hoang Cổ tộc: "..."
Lão tổ, ngươi thay đổi rồi!
Trước giờ chẳng phải Hoang Cổ tộc chúng ta đều theo chủ nghĩa không phục thì đánh sao? Giờ ngươi lại chạy đi đàm phán với bọn chúng? Phun hết nước miếng lên mặt ngươi mà ngươi không tức giận? Uy nghiêm của Thần Linh đâu?
Ngươi lại còn nói hòa bình gì gì đó với đám yêu thú này? Ngươi có chắc là đầu óc ngươi còn bình thường không?
Lão tổ của chúng ta bị bắt đi một lần, liệu có phải bị người khác giả mạo không?
Thành viên Hoang Cổ tộc hoảng hốt nhìn Hoang Nộ, trong lòng rất hoang mang, đầu óc lão tổ nhà mình có vấn đề, bọn ta lo sốt vó đây này!
"Không được, đại vương nhà ta đã nói rồi, đây là địa bàn của y, tất cả mọi thứ ở đây đều là của y, các ngươi muốn tìm tài nguyên thì có thể đến địa bàn khác tìm.
Yêu thú khổng lồ lên tiếng.
"Địa bàn khác?
Hoang Nộ hơi sửng sốt, chắp tay nói: "Xin yêu huynh chỉ điểm một con đường sáng, trong con sông này có Thần Linh nào yếu nhất không, hoặc chỗ nào chỉ có mỗi Thần Nhân thôi?"
"..."
Lão tổ, sự dũng mãnh của ngươi đâu? Phong thái của ngươi đâu? Gọi một con yêu thú cấp Đại Đế là yêu huynh? Ngươi là Thần Linh đó!
Rốt cuộc thế giới này lớn đến bao nhiêu, không ai biết được, mặc dù nhóm người Giang Thái Huyền liên tục tiến về phía trước, những vẫn không sao đi hết được nơi này, mà chỉ đang lang thang ở một khu vực.
Trước lúc mưa thần đổ xuống, Hoang Cổ tộc đã từng đến, có điều Hoang Tổ lại không đến, chẳng biết đang ở chỗ nào.
Thành viên Hoang Cổ tộc cũng chia nhau tìm đến, trong lúc họ thu thập tài nguyên thì Vạn Giới Lệnh trong tay họ đã bị Hoang Tổ lấy đi.
Hoang Nộ mang theo tộc nhân thu thập tài nguyên ở một bên, nhưng Thần Linh dưới sông xuất hiện đánh nhau với hắn, không cho hắn thu thập, cơn giận của hắn lập tức bùng nổ.
Nếu như động thủ, bắt không được đối phương, mà chỉ có thể giằng co thì càng không thu thập được tài nguyên, thuê người ư? Nhóm Thần Ma đều có nhiệm vụ bên mình, nhiệm vụ này không biết phải đến khi nào.
"Lão tổ.
Thành viên Hoang Cổ tộc cầm một cây linh dược Đế phẩm, tức giận đến run cả người, vì sao bọn Chiến Mặc có thể thu thập còn Hoang Cổ tộc của họ thì không được chứ?
Hoang Nộ liếc mắt nhìn bọn Chiến Mặc, nhận được câu trả lời là không giúp, bản thân họ còn không thu thập được gì, làm sao có thể giúp Hoang Cổ tộc được.
"Chúng ta đi!" Hoang Nộ tức điên lên, hắn giận dữ hừ một tiếng, dẫn theo tộc nhân rời đi, nếu không thu thập được ở Thần Hà thì đến lục địa.
"Tràng chủ, Đoạn Thiên bỏ đi rồi.
Hạ Sơn truyền tin đến.
"Ừm.
Giang Thái Huyền gật gật đầu, không nói gì thêm.
Mọi người bắt đầu thu thập tài nguyên, còn Giang Thái Huyền thì đang tu luyện trong đạo tràng, đồng thời chú ý đến tiến độ nhiệm vụ, sắp đủ năm tỷ rồi, rất mau sẽ nhận được phần thưởng.
Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, đám võ giả được mẻ thu hoạch rất lớn, Hạ Thiên kiếm được nhiều nhất, tổng thu thập chuyến này hắn chiếm bốn phần, được khoảng bảy trăm triệu, dùng mua ánh sáng pháp tắc hết.
Những người còn lại cũng kiếm được không ít tiền, về Hoang Nộ, mặc dù không kiếm được nhiều nhưng tiền để mua hai, ba sợi ánh sáng pháp tắc thì vẫn có, điều này khiến hắn kích động không thôi.
"Thời hạn ba ngày đã đến, tộc ta phải đi thôi.
Hoang Nộ mở miệng nói: "Tộc ta sẽ còn trở lại, như vậy người khác sẽ không biết tộc ta đã từng đến đây trước."
"Bọn ta cũng sẽ đi.
Giang Thái Huyền nói.
"Chúng ta cũng nên đi thôi, không nên gây náo động.
Chiến Mặc nói.
Mọi người bàn bạc xong liền lập tức rời đi, Giang Thái Huyền cũng đi, đồng thời liên hệ với hệ thống, chi nhánh đạo tràng này cũng có thể thu lại, cứ trực tiếp thu lại rồi mới đi.
Trở lại đường cũ, Ngao Bính gánh mọi áp lực, đưa nhóm người bước qua miệng lỗ đen, tức thì quay về Chân Hư giới.