← Quay lại trang sách

Chương 930 Góp cho chẵn số

Được thôi.

Lục Hành Đạo quát nhẹ một tiếng, trường kiếm chấn động đâm thẳng về phía võ giả.

Võ giả nhìn theo kiếm đang đâm tới không hề động đậy, Lục Hành Đạo không những áp chế tu vi, mà đến kiếm cũng đổi về trường kiếm bình thường, nếu không bọn họ không thể nào thắng được.

"Ngươi tự tin đến vậy?

Lục Hành Đạo nhíu mày, hắn đâm đến một kiếm, mà hắn vậy mà không thèm né tránh?

Boong

Một tiếng chuông vang lên, bên ngoài thân thể của thanh niên võ giả xuất hiện một cái chuông lớn màu vàng, bao bọc bảo vệ toàn cơ thể hắn bên trong. Trường kiếm đâm vào chuông vàng truyền ra tiếng vang.

"Không thể phá phòng thủ?

Lục Hành Đạo ngây người, mặc dù ta chỉ dùng tu vi Tiên Thiên nhưng trong ta dù gì cũng là thần lực, vậy mà mẹ nó không thể phá phòng thủ của ngươi?

Đây là võ kỹ gì cơ chứ? Không phải ngươi chỉ là người gánh nước hả?

Trong khi Lục Hành Đạo đang đờ đẫn, thanh niên võ giả thân hình nhanh như tia điện, một chưởng đánh thẳng tới.

Trong nháy mắt, Lục Hành Đạo hoàn hồn sử dụng một kiếm tương tự để đỡ lấy thì thấy bàn tay của thanh niên võ giả bỗng dưng lớn lên, tỏa ra kim quang nồng đậm.

Leng keng

Đánh qua một chưởng, thần lực bao phủ làm trường kiếm vỡ vụn thành từng mảnh, thanh niên thay đổi chưởng lực, ngón tay trong tích tắc điểm trúng cổ họng của Lục Hành Đạo, kích phát ra một tia thần lực hộ thể khiến thanh niên bị đẩy lui.

"Ngươi thua rồi.

Thanh niên võ giả bình tĩnh nói.

Lục Hành Đạo: "..."

Ta có phải thua quá nhanh rồi hay không?

Ngoài ra, tại sao các ngươi chỉ bắt cá, trồng trọt, gánh nước mà mẹ nó đều mang theo tuyệt kỹ, các ngươi bị ngu hả, bản lĩnh như vậy còn đi bắt cá, gánh nước, còn cả trồng trọt?

Ngay cả quét đường cũng có thể so sức mạnh với hắn, chẳng lẽ ta đi nhầm vào căn cứ của quái vật?

"Tiếp theo..."

"Chờ chút đã.

Lục Hành Đạo nhịn không được ngắt lời, nói.

"Thế nào?

Hạ Sơn nghi ngờ, chẳng lẽ không chịu nổi nữa.

"Ta muốn đánh cùng với Trúc Cơ.

Lục Hành Đạo hít sâu một hơi nói, hắn sợ bị bọn người Tiên Thiên này làm tức chết: "Ta không muốn đánh với bắt cá, gánh nước, trồng trọt."

"Được thôi, vậy đổi sang Trúc Cơ.

Hứa Hằng nói trên Thiên Võng.

Đội ngũ hàng dài nhanh chóng giải tán, nhưng sau đó là một đám người khác đến. Một thanh niên võ giả đi lên, kim quang nồng đậm, phát ra Phật lực, Lục Hành Đạo thảm bại lần nữa.

"Ngươi làm nghề gì?

Lục Hành Đạo hỏi lại một câu trong vô thức.

"Ngành nghề xây dựng, giúp người khác vác cột xà.

Võ giả thản nhiên trả lời.

Ta... mẹ nó còn biết nói cái gì nữa chứ?

"Tiếp theo..."

Lục Hành Đạo thảm bại lần nữa, không đợi hỏi, võ giả tự hắn nói: "Ta thuộc đoàn làm phim của Lý gia."

"Ta là người phụ giúp trồng trọt linh dược."

"Ta muốn đánh với Đạo Quả.

Lục Hành Đạo sắp phát điên, đây chắc chắn là căn cứ của quái vật, chắc chắn là vậy!

Một người con gái lên đài, ném ra vài cái trận bàn, sau đó Lục Hành Đạo di chuyển lui tới, nhưng thực lực Đạo Quả lại không thể thi triển được.

"Ta là người ca hát, chào mừng đến kênh phát sóng trực tiếp nghe hát, ta là dẫn chương trình Cầm Hi.

Cô gái mĩm cười nói

Lục Hành Đạo: "..."

"Trường Sinh."

"Vương Giả."

"Hoàng Giả."

"Nghe nói ngươi sử dụng kiếm?

Hứa Trường Không đi tới, bình tĩnh mà nhìn hắn.

"Không sai, ngươi cũng là người dùng kiếm?

Lục Hành Đạo rốt cục lấy lại được ít tự tin, chỉ cần không phải là kiếm pháp chậm rãi, hắn có thể đánh bại đối thủ.

"Ngự Kiếm Thuật, ngàn dặm giết địch, vạn kiếm cùng xuất hiện!" Hứa Trường Không vừa ra tay, trên trời dưới đất đều là kiếm quang, Lục Hành Đạo thảm bại lần nữa.

"Cái này mẹ nó là kiếm pháp gì vậy?

Lục Hành Đạo suy sụp.

"Ta dùng đao.

Diệp Đạo đi đến, người vô ảnh, đao vô hình, chỉ dùng tu vi Hoàng Giả, một lần nữa Lục Hành Đạo lại thua trận.

"Còn đánh không?

Hạ Sơn hỏi một câu, hắn sắp không nhìn nổi nữa.

"Không đánh nữa.

Lục Hành Đạo ngửa đầu lên nhìn trời, nội tâm vô cùng hoang mang, cái ta học đều là kiếm pháp rác rưởi, kiếm pháp cấp Chân Thần thì bị Đại Đế phá giải, cùng cấp bậc thì chỉ đánh thắng người quét đường!

Chứng kiếm? Khai sáng kiếm đạo của riêng mình? Trở thành Chân Thần? Chắc chắn trước kia là ta mơ mộng hão huyền, nhìn xem những thiên tài này đi, ta có điểm nào có thể sánh bằng người ta?

"Hoài nghi nhân sinh rồi?

Hứa Hằng nói thầm.

Tràng chủ quá độc ác, không biết rõ tình hình thật sự, xem như người đến đây là Chân Thần cũng không thể khá hơn Lục Hành Đạo chút nào, bị phá giải nhiều lần như vậy, dù là trái tim mạnh mẽ đến đâu cũng chịu không nổi.

Lục Hành Đạo sẽ không phải vì bị đả kích quá thảm thương, sau này võ đạo trong lòng sụp đổ, hoàn toàn không có duyên phận với cảnh giới Chân Thần đó chứ?

Ta có nên an ủi hắn không? Nhưng dựa theo con đường của tràng chủ, đả kích kế tiếp còn nặng nề hơn.

"Đệ nhất nhân sau Chân Thần, Lục Hành Đạo?

Hạ Sơn thử thăm dò kêu một câu.

"Đừng có gọi ta như thế, ta không còn mặt mũi gì khi nghe danh xưng này.

Lục Hành Đạo lần đầu phản đối xưng hô thế này, hắn yếu kém như vậy, làm sao gánh nổi danh xưng này.

Người cùng đánh với ta, có ai không có tư cách thành Thần? Cứ chọn đại một người, trong tương lai đều là quái vật có hi vọng trở thành Thần, đột phá Chân Thần, còn ta chỉ là một tên phế vật.

Đường đường là Thần Linh, lại đánh không lại phàm nhân cùng cảnh giới, nếu chỉ có một người như thế thì thôi, nhưng đây mẹ nó lại là một đám, ở mỗi cảnh giới đều có người có thể treo hắn lên đánh.

"Thật ra... Tốt thôi, ngươi thật sự quá vô dụng.

Hạ Sơn muốn an ủi một chút, nhưng nhìn thấy sắc mặt mong đợi của Lục Hành Đạo lập tức dứt khoát đổi giọng.

"Tới đây, trước hết thống kê lại đã, vừa rồi ngươi vừa đánh một trăm chín mươi tám trận, thắng một trận, hay là đánh thêm hai trận nữa, cho chẵn số?

Hứa Hằng nói.

Góp cho chẵn số?

Ngươi mẹ nó, chê ta thua chưa đủ nhiều hả?