← Quay lại trang sách

Chương 940 Đã đến đây một chuyến

Ta cũng không biết.

Long Hạo bất lực nói: "Các ngươi thử nghĩ xem, nếu như ta đã lấy trước rồi, tại sao còn phải qua đây chứ?"

"Đây chính là kế sách của ngươi, như vậy ngươi sẽ ít bị nghi ngờ hơn, có thể thoát thân.

Hoang Nộ cười lạnh nói.

"Chết tiệt.

Long Hạo tức giận trừng mắt nhìn Hoang Nộ, ngươi cũng biết đạo tràng rồi đấy, có thể đừng cắn ta được không? Bây giờ ngươi nên giúp ta, chúng ta miễn cưỡng cũng được xem là một phe!

"Đúng, nghe đồn người của Thần Ma Đồng Minh còn xảo quyệt hơn cả Nhân tộc cao đẳng, ngươi đến đây chỉ là để đánh tan nghi ngờ của bọn ta, nhằm thoát khỏi sự trừng phạt của bọn ta.

Một vị Thần Linh nói.

"Chư vị, mọi người đừng nghe Hoang Nộ nói nhảm.

Long Hạo thở dài một hơi rồi nói: "Nếu như nói kẻ nào có thể mời được Gia Cát Thần Hầu thì là người trộm trước, vậy Hoang Nộ cũng làm được."

"Ha ha, thật biết nói đùa, trong khoảng thời gian này ta đang khai chiến với Nhân tộc cao đẳng, ai mà không biết chứ?

Hoang Nộ cười nhẹ một tiếng rồi nhìn về phía Thần Linh của Nhân tộc cao đẳng: "Phệ Nguyên Thần tộc suýt chút nữa đã bị ta hủy diệt rồi. "

Nhắc đến chuyện này, Nhân tộc cao đẳng rất tức giận: "Hoang Nộ, ngươi đừng đắc ý, không bao lâu nữa tộc của ta chắc chắn sẽ tính sổ với các ngươi!"

"Chỉ cần hỏi Gia Cát Thần Hầu, không phải là được rồi sao?

Một vị Thần Linh nói.

Rất nhiều Thần Linh nhìn về phía Gia Cát Thần Hầu, bọn họ không dám tra hỏi, lai lịch của Gia Cát Thần Hầu mạnh như thế nào, bọn họ cũng không rõ lắm, nhưng bọn họ biết rõ một điểm, bất luận về phương diện nào của bọn họ tạm thời đều không phải là đối thủ.

"Không biết.

Gia Cát Thần Hầu thờ ơ nói: "Ta rất bận, ngày nào cũng có người trong Thần Ma Đồng Minh yêu cầu ta bố trận, gần đây đều bận rộn ở trong Đồng Minh."

"Thật sao?

Tất cả mọi người đều có chút không tin, hiện tại trừ Gia Cát Thần Hầu ra còn ai có thể phá hoại trận pháp, đột nhập vào trong bí cảnh chứ?

"Tin hay không thì tuỳ các ngươi, bản thần hà tất phải giải thích?

Gia Cát Thần Hầu khinh thường nói.

Các vị Thần im lặng, Long Hạo lại lần nữa lên tiếng: "Trực tiếp đi vào chủ mộ đi, không biết bên trong có còn lại thứ gì không?"

"Lần này phá trận, nếu không thu hoạch được gì, ngươi đừng hòng có tài nguyên của bọn ta!" Chư thần lạnh lùng nói.

"Được.

Long Hạo bất lực gật đầu, hắn cũng biết không thể nào để đám người này lỗ vốn.

Lại lần nữa phá vỡ trận pháp, đi về nơi sâu thẳm trong lăng mộ, dọc đường đều trơ trụi, không có cái gì cả, điều này khiến cho trái tim của tất cả Thần Linh đều phát lạnh, lần này tám phần là toi công rồi.

Trong ngôi mộ chính, có một quan tài cổ, bên trên khắc phù văn, toát lên khí tức thần quái, giống như có trận pháp bao phủ.

Gia Cát Thần Hầu phá vỡ trận pháp, trực tiếp lùi về sau, các vị Thần trầm mặc nhìn nhau, có muốn mở không? Nếu như mở ra mà vẫn không có thứ gì thì phải làm sao?

"Mở đi.

Long Hạo thở dài một hơi, mở quan tài ra, bên trong trống không nhưng lại có văn tự thần bí: "Đây có phải là di sản của La Thiên không?

"Di sản của Chân Thần?"

Ánh mắt của các vị Thần vui mừng khôn xiết, vội vàng tụ tập qua, dùng ánh mắt rực lửa nhìn chằm chằm vào văn tự thần bí đó, giây tiếp theo, cả người sững sờ: "Lục Hành Đạo đã tới đây một chuyến?"

Long Hạo: "..."

"Lục Hành Đạo, hay cho Lục Hành Đạo ngươi, ta đã nói làm sao ngươi có thể tốt bụng như vậy, còn chỉ rõ con đường kiếm tiền!"

"Thì ra là y sớm đã lấy đồ đi rồi, cố ý trêu đùa chúng ta!"

Các vị Thần vô cùng tức giận, hận không thể xông ra ngay lập tức, giết chết Lục Hành Đạo.

"Khà khà, bây giờ chắc đã đánh nhau rồi, đến lúc vào hớt tay trên thôi."

Với một giọng nói trầm thấp, một bóng người trực tiếp bước vào mộ chính.

"Lục Hành Đạo?

Các vị Thần sững sờ, sao ngươi còn dám xuất hiện chứ?

"Các ngươi…sao lại không đánh nhau?

Lục Hành Đạo ngẩn ngơ, bọn chúng không phải nên đánh nhau đến ta chết ngươi sống, tranh giành di sản của Chân Thần sao?

"Đánh nhau? Đúng vậy, nên đánh nhau!" Thần Linh của Nhân tộc cao đẳng liên tục cười lạnh: "Giết, giết chết tên này!"

"Giết chết y!"

"Cha của y là thành chủ..."

"Má nó, sau này ta không đến địa bàn của cha y là được chứ gì, hơn nữa là ở phàm gian, ai biết được là chúng ta đã đánh chết y?"

Một vị Thần nổi giận, ngươi đã lấy đi tất cả mọi thứ, sau đó trêu đùa bọn ta, còn chạy đến đây hỏi tại sao bọn ta không đánh nhau ư?

Sao ngươi không hỏi, tại sao bọn ta lại tin vào cái tên quỷ quái ngươi!

"Đánh, nhất định phải đánh chết!" Long Hạo cũng tức điên lên, đờ mờ, lẽ ra ta có thể kiếm được rất nhiều tiền, nhưng bây giờ thì sao chứ, hao tổn tâm huyết!

Nếu như ta không qua đây mà tuỳ tiện tìm một nơi thu thập tài nguyên, cũng có thể kiếm được không ít, còn đến đây hoàn toàn là công cốc.

"Các vị, ta có lòng tốt thông báo cho các ngươi biết về lăng mộ của Chân Thần, không chia cho ta cũng thôi đi, các người lại ra tay với ta ư!" Vẻ mặt của Lục Hành Đạo liền thay đổi, mở miệng chửi rủa: "Các người là đám ăn cháo đá bát."

Ăn cháo đá bát?

Bọn ta ăn cháo đá bát ư?

Các vị Thần tức giận đến mức toàn thân run rẩy, đã từng thấy qua người không biết liêm sỉ, nhưng chưa từng thấy người vô liêm sỉ như vậy.

"Lục Hành Đạo, ngươi được lắm!" Chư thần tức giận nói, thi triển võ công cấp thần, đánh xuống.

Các Thần Linh đều ra tay, Long Hạo cũng không nhịn được tung ra một chiêu, triệu hồi sấm sét đến, ta suýt chút nữa đã mắc bẫy của ngươi rồi!

Gia Cát Thần Hầu tỏ vẻ thờ ơ, nhưng đôi mắt lại tràn đầy áy náy liếc nhìn Lục Hành Đạo, thật là thê thảm, hy vọng ngươi có thể sống sót!