Chương 957 Ngươi tin không?
Được rồi, mọi chuyện đã rõ rồi, tên Thiên Mộng này nên xử lý như thế nào đây, cứ kéo ra ngoài phán quyết hay sao?
Đoạn Thiên thầm nói.
Khuôn mặt xinh đẹp của Thiên Mộng phát lạnh, còn muốn động thủ với ta ư?
"Giao Vạn Giới Lệnh ra đây đi, chỉ còn thiếu một khối của ngươi.
Thu xong một khối Vạn Giới Lệnh trên người Đế Tinh, đấy là Vạn Giới Lệnh của Hoang Cổ tộc, Đoạn Thiên hờ hững mở miệng: "Bây giờ là lúc ăn cướp, giao hết toàn bộ thứ đáng giá ra đây."
Thiên Mộng há miệng, có chút không thể nào hiểu được suy nghĩ của bọn người này: "Coi như gom đủ Vạn Giới Lệnh, đối với các ngươi cũng không có tác dụng gì, tại sao các ngươi lại lấy cho bằng được?"
Cảnh giới Chân Thần, có thể dùng ý niệm dò xét tinh không, đạp chuyển tinh hà căn bản không phải là chuyện khó gì, Vạn Giới Lệnh này chỉ là thứ vô dụng.
Đoạn Thiên trầm mặc chốc lát, nói: "Ta cho ngươi biết, Vạn Giới Lệnh rất đáng tiền, ngươi có tin không?"
Hai vị Chân Thần ở hiện trường liền sững sờ, các ngươi cầm Vạn Giới Lệnh, chính là vì bán lấy tiền à? Ý tưởng này của ngươi có phải là vượt qua khỏi suy nghĩ của người thường rồi hay không?
"Còn thiếu một khối trên người ngươi, chớ ép bọn ta động thủ, bằng không, Đế Tinh sẽ là kết cục của ngươi.
Hạ Sơn uy hiếp trắng trợn, sau đó lột sạch toàn bộ thần khí trên người Đế Tinh, cho dù là mảnh vỡ cũng không bỏ qua.
Mẹ nó, nhân gian rốt cuộc là bị sao vậy, cứ có cảm giác bọn người này không phải là Thần, mà là thổ phỉ, một đám thổ phỉ!
Thiên Mộng thở dài một tiếng, giao khối Vạn Giới Lệnh cuối cùng ra, lại lấy vài món thần khí ra: "Ta chỉ có nhiêu đây thôi, ta có thể hỏi một vấn đề nữa được không?"
"Thấy ngươi có biểu hiện khá tốt, ngươi cứ hỏi đi.
Đoạn Thiên nói.
"Làm sao các ngươi đột phá Chân Thần được vậy?
Nhân gian không có pháp tắc, không có Thần Nguyên khí, chỉ bằng chút Thần Nguyên khí mong manh của tiểu Thần giới, chỉ miễn cưỡng đủ cho các ngươi khôi phục, sao các ngươi lại thành Chân Thần được?
"Tới đây, các ngươi theo bọn ta, các ngươi lập tức sẽ biết được.
Đoạn Thiên bước vào thông đạo trước tiên, các Thần Linh khác vội vàng đuổi theo.
Không bao lâu sau, Đế Tinh và Thiên Mộng đồng thời sững sờ: "Mất mấy trăm triệu rồi!"
Vạn Giới Lệnh, các loại thần khí, tùy tiện gộp lại thì cũng bán được tới mấy trăm triệu, bây giờ toàn bộ đều thuộc về bọn thổ phỉ này!
"Tới đây, ta bày cho các ngươi, làm sao bọn ta có thể đột phá thành Chân Thần, lấy một đạo ánh sáng pháp tắc tới đây."
Phụt.
Hai vị Chân Thần hộc máu, mẹ nó, chắc chắn là ngươi muốn làm cho bọn ta tức chết hòng lấy hết tất cả tài sản của bọn ta.
"Bây giờ ta muốn đi Thần giới, các ngươi có thể đừng cản ta nữa được không?"
Vẻ mặt của Đế Tinh tuyệt vọng, hiện tại ta thật muốn trở về, không muốn đợi ở nhân gian thêm giây phút nào nữa.
"Nhìn thấy đạo tràng, ngươi còn có thể có sức chống cự lớn như vậy à?
Vẻ mặt của Long Hạo kinh ngạc: "Chẳng lẽ, ngươi là kẻ nghèo rớt mồng tơi?"
Đế Tinh: "..."
Có thể đừng nói ra được không? Bây giờ trên người ta chỉ còn lại một y phục để che thân, mẹ nó, ta nhìn thương phẩm đạo tràng thì có ích lợi gì chứ, giương mắt ngồi nhìn à?
"Ta là Thiên tộc lão tổ, ngay từ đầu đã thủ hộ nhân gian.
Thiên Mộng nghĩ nghĩ rồi nói, cuối cùng tổng kết: "Ta là người tốt, không có phạm luật."
Mẹ nó, từ bao giờ mà một Chân Thần như ta, trở về quê hương, mẹ nó, còn bị đối đãi như là phần tử phạm tội?
"Chư vị, có muốn dựng Phi Thăng đài không?
Lục Hành Đạo hỏi.
"Phi Thăng đài?
Vẻ mặt của Long Hạo mờ mịt: "Đây là cái quỷ gì, chẳng phải phi thăng là khi có đủ thực lực, là có thể đi được rồi sao?"
"Theo lời của Đồng Minh, nếu không lập Phi Thăng đài, thì sẽ mất phương hướng, có Phi Thăng đài, có thể cố định ở một chỗ phi thăng, mọi người có thể cùng nhau phi thăng, và cùng nhau lên Thần giới.
Lục Hành Đạo mở miệng nói.
"Vậy thì dựng Phi Thăng đài, ta cũng không muốn sau khí tới Thần giới rồi lại không tìm được đạo tràng.
Long Hạo nói.
Nếu như phi thăng tới Thần giới, mọi người xa cách đôi nơi, tùy cơ đáp xuống, có trời mới biết đạo tràng ở đâu.
"Phi Thăng đài sao?
Đế Tinh cũng do dự, không còn ầm ĩ đòi trở về Thần giới nữa, mặc dù hiện giờ không có tiền, nhưng không có nghĩa là không có tiền trở về Thần giới.
"Đế Tinh à, ta đã nói với ngươi rồi, tình hình hiện giờ của ngươi, tốt nhất là tập thể phi thăng.
Long Hạo nói: "Ca ca kia của ngươi tám phần mười là chờ ngươi trở về, dù sao phụ thân của ngươi là Thần Vương, mặc dù ta không biết Thần Vương có tích sự gì không, nhưng mà có thể đoán được y có không ít di sản."
"Đúng, ca ca ngươi chiếm lấy di sản, ngươi muốn trở về chia phần, hắn tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Hạ Sơn cũng nói.
"Tiết mục tranh đoạt di sản này, ngươi nhất định phải có quý nhân tương trợ mới được.
Long Hạo lại nói: "Mà bọn ta, sẽ là quý nhân của ngươi."
Mẹ nó, các ngươi đoạt hết đồ của ta, các ngươi lại còn nói với ta, là quý nhân của ta ư? Liêm sỉ của các ngươi đâu hết rồi?
Đế Tinh tức giận lườm bọn họ một cái, sau đó đi về phía khác, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh: "Cũng còn may, bản thần còn có bảo khố."
Mọi người thương hại nhìn Đế Tinh, mở cánh cửa không gian ra, chui vào trong, Thiên Mộng nhìn sắc mặt của mọi người, không khỏi mặc niệm cho Đế Tinh, vị con út của Thần Vương này, rốt cuộc là nhọ tới cỡ nào, mới bị đám lừa đảo này toan tính.