Chương 966 Mở đạo tràng
Trong lòng Lục Hân thở phào nhẹ nhõm, nếu như thật sự muốn chiếm phủ thành chủ, hắn dám bảo đảm, cha mình đối phó không nổi.
Hắn vốn cảm thấy thực lực của Thần Ma đạo tràng cũng chỉ đủ để đối phó với cấp độ Chân Thần, nhưng sau khi thấy Vân Tiêu, hắn lại không chắc lắm, người này chắc chắn là cường giả có thể trấn áp cả Thiên Thần.
Cha hắn là Thiên Thần, nhưng chỉ là Thiên Thần sơ kỳ, đối mặt với Vân Tiêu, tám phần mười đánh không lại.
"Xin hỏi, Đế Thần Cung chính là thế lực của Đế Thần Thần Vương?
Đế Tinh mở miệng.
"Đúng vậy.
Lục Thiên Lan gật đầu: "Mặc dù ta là thành chủ, nhưng người nắm quyền thật sự của Đông Lam thành, vẫn là Đế Thần Cung, chư vị không được tùy ý gây sự, càng không nên trêu chọc tới người của Đế Thần Cung, mặc dù các ngươi có thực lực Chân Thần, nhưng Đế Thần Cung cũng có mấy vị Thiên Thần."
Lục Thiên Lan đã nhìn ra, trong đám người này cũng có mấy vị Chân Thần, mặc dù không để vào mắt, nhưng vị nữ tử Chân Thần đỉnh phong bên cạnh Giang Thái Huyền, cho hắn một luồng áp lực cực lớn, đây cũng là nguyên nhân mà hắn nhẫn nhịn, chưa có động thủ.
Nếu như đổi thành những người khác, mặc kệ y có phải là bằng hữu của con trai mình hay không, động thủ trước rồi nói sau, để y hiểu được, đối nhân xử thế là như nào.
"Bọn ta là lương dân.
Đoạn Thiên mở miệng nói.
Lương dân?
Nếu các ngươi là lương dân, thì sao lại ăn và lấy đồ của ta, đây là chuyện mà một khách nhân làm hay sao?
Lục Thiên Lan còn chưa mở miệng, Lục Hành Thiên vẫn trầm mặc, im lặng không hé một câu: "Ca ca, bằng hữu của ngươi là người kiểu gì vậy."
"…"
Lục Hân, ngươi giáo dục đệ đệ ngươi như nào thế? Nhỏ như vậy, không biết trong lúc người lớn nói chuyện, hiếu tử không được xen vào à?
"Thành chủ, thổ địa ngoài thành có chủ nhân không?
Giang Thái Huyền hỏi.
"Ngoài thành?
Lục Thiên Lan ngớ ngẩn: "Các ngươi muốn đi ra ngoài thành à?"
"Đúng vậy, tốt nhất là phụ cận nên có thần Thú.
Giang Thái Huyền nói, hắn không chỉ làm ăn với nhân loại, mà còn muốn làm ăn với thần Thú, bằng không, động vật không thế tiến vào thành trì, thế thì sẽ mất một khách hàng lớn.
"Ba vạn dặm ở ngoài thành, có một Thú Vương Sơn, chỗ sâu nối liền với lãnh địa của Thiên Long Thần Vương, bên trong có vô vàn thần thú, nhưng ta khuyên các ngươi, vẫn nên ở lại thành trì, thần thú không có dễ giết như vậy đâu.
Lục Thiên Lan nói: "Tuy ta không cách nào cho các ngươi khu vực quá tốt, nhưng khu vực dồi dào thần lực một chút thì vẫn có thể cho các ngươi."
"Không cần, thành chủ chỉ cần cho chúng ta một ít sách, sách giới thiệu liên quan về Thần giới, rồi cho thêm một tấm bản đồ đi tới Thú Vương Sơn là được.
Giang Thái Huyền nói.
Lục Thiên Lan cũng không nhiều lời, sai người lấy một chút thư đến đây, giao cho Giang Thái Huyền.
"Phụ tử các ngươi tương phùng, bọn ta cũng không quấy rầy, ta chỉ khuyên thành chủ một câu, đừng nói là quen biết bọn ta.
Giang Thái Huyền suy nghĩ một chút, nói.
Đừng nói là quen biết bọn ta?
Lục Thiên Lan mờ mịt, lẽ nào đám người đó là người xấu hả? Chẳng phải các ngươi vừa mới phi thăng sao?
"Chư vị đi mạnh khỏe.
Lục Thiên Lan không hiểu nổi, đầu óc của bọn họ có phải là có vấn đề gì không, vậy mà có ý định muốn đi ra khỏi thành.
"Bọn họ không sợ chết sao? Thú Vương Sơn rất nguy hiểm, tại sao không ở lại thành trì?
Trên khuôn mặt hồn nhiên của Lục Hành Thiên tràn đầy vẻ nghi hoặc.
"Bởi vì tri thức chính là sức mạnh.
Giang Thái Huyền giơ sách lên, dẫn người rời đi.
Đế Tinh hóa thành một vệt sáng, chìm vào trong tháp Pháp Hải, ẩn nấp thân hình.
Giang Thái Huyền khuyên Lục Thiên Lan, cũng là bởi vì Đế Tinh, Đế Thần Cung ở đây, hiển nhiên y là người của Đế Thần Thần Vương.
Nếu như Đế Thần Thần Vương biết Đế Tinh còn sống, thì chỉ có hai khả năng, một là khinh thường, xem như một cục sh*t, cho rằng hắn không thể uy hiếp đến địa vị của mình, còn hai là giết, muốn nhổ cỏ tận gốc, diệt người có khả năng tranh di sản với mình.
Ba vạn dặm ngoài thành trì, Giang Thái Huyền tìm một vị trí kín đáo, mở đạo tràng ra.
Đạo tràng mở, để mọi người chờ tiếp nhận thương phẩm mới, Thiên Mộng, Đoạn Thiên mua thương phẩm mới rồi rời đi, bọn họ còn muốn trở về thế lực của mình, qua một thời gian ngắn mới trở lại đây.
Đa số Thần và hai vị Chân Thần đã rời đi, Đoạn Thiên trở về nuôi trồng thành dược Thần cấp, cũng hứa hẹn với bọn họ sẽ có hoa hồng, tương lai trong tay mỗi người sẽ có một trang trại.
Thiên Mộng có thế lực, nhìn quyển sách mà Lục Thiên Lan cho, biết chỗ dựa của mình vẫn còn, trở về có thể giành được một vị trí tốt, để mấy người này có chỗ dựa.
Trong chớp mắt, đạo tràng không còn nhiều người, chỉ có Long Hạo, Yên Tuyết Hàn, Đế Tinh, và hai vị bảo an vẫn còn ở đấy, còn lại đều đã rời đi.
"Hi vọng mọi người có thể có một tiền đồ tốt, sẽ còn có ngày gặp lại.
Giang Thái Huyền khẽ thở dài.
"Nhất định.
Yên Tuyết Hàn kiên định nói: "Chỉ là đã mất đạo tràng, sợ là bọn họ sẽ bị ấm ức một trận, ở nhân gian hoành hành quen rồi, hi vọng bọn họ có thể nhẫn nhịn."
"Các ngươi đọc sách trước đi, ta liên hệ với nhân gian, xem thử tình hình.
Đáy lòng Giang Thái Huyền truyền âm, liên hệ với Thần Ma ở nhân gian.
Thần Ma ở nhân gian cũng có không ít, Võ Tòng bọn họ hiện tại đã thành nhân viên trị an, đang tiêu sái ở nhân gian.
"Chuyện Vạn Giới Lệnh sao rồi?
Giang Thái Huyền truyền âm.
Trước đó gom góp Vạn Giới Lệnh, có tác dụng là tung hoành chư thiên, cũng có thể thay thế truyền tống trận, chỉ cần một ý niệm của Thần Ma đạo tràng, là có thể truyền tống đến bất kỳ nơi nào.
"Vạn Giới Lệnh đã xử lý xong, thay thế truyền tống trận, có thể tới bất kỳ nơi nào ở nhân gian.
Võ Tòng hồi âm lại: "Nhân gian rất thái bình, tràng chủ yên tâm đi."
"Vậy thì tốt.
Trong lòng Giang Thái Huyền không còn để ý tới nhân gian nữa, bắt đầu nghiên cứu quyển sách.