Chương 972 Ca ca giả!
Nghe nói trừ Quỳnh Tiêu ra thì cơ bản mọi người đều có tiến bộ.
Nghĩ đến đây, Giang Thái Huyền nhìn về phía Quỳnh Tiêu, nhìn thấy hai mắt u oán của nàng; "Tràng chủ, lúc nào mời sư tôn ra đi, ta muốn nghe sư tôn giảng đạo."
Phụt
Sư tôn của ngươi đẳng cấp quá cao, tràng chủ tạm thời không có bản lĩnh này!
Sư phụ của ngươi thế nhưng là một trong Tam Thanh, tới Thần giới thì tuy không nói có thể trực tiếp treo toàn bộ Thần giới lên đánh, nhưng khôi phục một ít tu vi, tuyệt dối có thể.
Đúng như Giang Thái Huyền dự đoán, Lục Hành Đạo phá quang ra, một thân tu vi Chân Thần, trực tiếp độ kiếp.
"Thật hâm mộ, mười vạn nguyên điểm Thần Ma, đột phá Chân Thần.
Hai vị bảo an ao ước, ghen tị, lúc trước bọn hắn bỏ ra bao nhiêu tiền mới đột phá chứ? Lục Hành Đạo bỏ ra mười vạn nguyên điểm Thần Ma nghe giảng đạo liền trực tiếp đột phá.
"Ngươi cứ yên tâm, hắn sẽ không vui vẻ hơn các ngươi.
Giang Thái Huyền bình tĩnh nói.
Hai vị bảo an nghi hoặc, ngay sau đó lập tức hiểu được, Lục Hành Đạo bị lôi kiếp bổ xuống gần chết, gào khóc: "Thuê, thuê, giúp ta chống được lôi kiếp Chân Thần."
"Mười vạn nguyên điểm Thần Ma.
Giang Thái Huyền bình tĩnh nói.
"Không thành vấn đề, nhanh ra tay đi.
Lục Hành Đạo không chịu nổi, hắn tích lũy không ít, tại hạ giới cũng tiêu không ít tiền mới tiến tới được Thần Linh đỉnh phong, cộng với những gì đã tích lũy được từ trước, bây giờ đột phá, cũng xem như nước chảy thành sông.
Chỉ là, Chân Thần này của hắn vốn không phải cảnh giới được tôi luyện nên, mà chỉ có xem là Chân Thần mức phổ thông, đối mặt với lôi kiếp Chân Thần, thật sự có chút cấp bách.
Sau khi thu tiền, Vân Tiêu vừa nhấc chưởng, một vệt kim quang bắn ra, lôi kiếp Chân Thần ầm ầm vỡ nát, tiêu tán hoàn toàn.
Lục Hành Thiên mở to mắt nhìn, đánh nát lôi kiếp Chân Thần? Cho dù ta còn nhỏ, nhưng không phải là ta không biết, nếu đổi lại là cha thì ông cũng không dám nhúng tay đến!
Lục Hành Đạo toàn thân cháy đen, quần áo tả tơi, trong miệng còn có khói bốc lên, nhìn sao cũng thấy thê thảm.
"Đây là cái giá phải trả do không có chuẩn bị, không chịu nạp tiền đó.
Giang Thái Huyền chậc chậc lắc đầu: "Tại sao ngươi lại không mua mấy viên Võ Đạo đan, trên trăm đạo ánh sáng pháp tắc chứ mấy? Nếu không được thì Hỗn Độn khí cũng được."
Lục Hành Đạo ngơ ngác, tràng chủ ngươi mỗi lần nói những lời này có thể dùng lương tâm để nói chuyện không? Ngươi hạ giá thương phẩm xuống gấp mười, gấp trăm lần, ngươi xem ta có thành Thần Vương cho ngươi xem không!
"Đệ đệ ngươi cũng đã đột phá, nhưng có hơi phiền toái, căn cơ của y.
Giang Thái Huyền nói, mặc dù nghe giảng đạo tác dụng phụ rất nhỏ nhưng cũng không đủ vững chắc.
Lục Hành Đạo trong nháy mắt sụp đổ, ta còn không có tiền, còn muốn mua thương phẩm cho đệ đệ? Hay là thôi đi?
"Giảng đạo cũng nghe rồi, kiếm tiền thôi.
Long Hạo nói, dừng một chút, lại lên tiếng tiếp: "Lục Hành Đạo, phủ thành chủ có thể điều động bao nhiêu người?"
"Đại khái hơn mười vị Thần Nhân, mấy vị Thần Linh.
Lục Hành Đạo cau mày nói: "Ngươi muốn làm gì?"
"Yên tâm, ta sẽ không để người của phủ thành chủ làm chuyện xấu, chỉ cần giúp chúng ta thăm dò chỗ Thần dược phụ cận, sau đó truyền ra ngoài là được rồi.
Long Hạo nói: "Chờ cá mắc câu, vậy cũng nên để cá biết ở đâu có mồi câu."
"Việc này ta sẽ tìm hiểu, các ngươi kiếm tiền trước đi, ta mua ít Hỗn Độn khí rồi rời khỏi đây.
Lục Hành Đạo nói.
Hỗn Độn khí này so sánh với Thần Nguyên khí càng cao cấp hơn, tu luyện ra thần lực cũng càng đáng sợ, đây chắc chắn là chênh lệch giữa nguyên khí hạ giới và Thần Nguyên khí.
Lục Hành Thiên ngơ ngác theo ca ca trở về, nó còn chưa lấy lại tinh thần, ngồi một hồi đã đột phá cảnh giới, nghĩ sao cũng thấy không phù hợp với phương pháp tu luyện của Thần giới.
Trong khi Lục Hành Thiên còn đang mơ hồ thình lình nghe thấy âm thanh của ca ca: "Ngươi nợ ta mười lăm vạn nguyên điểm Thần ma."
Lục Hành Thiên ngơ ngác, khuôn mặt nhỏ đầy đau khổ, ta tuổi nhỏ nên ngươi lừa ta hả? Nghe giảng đạo hết mười vạn nguyên điểm Thần Ma, ta biết hết đó!
Ngay khi nó muốn phản bác, Lục Hành Đạo lại mở miệng: "Tiền ta giới thiệu năm vạn nguyên điểm Thần Ma, mỗi khi dẫn một người đến đó, đều phải thanh toán năm vạn nguyên điểm Thần Ma phí tổn, mới có được một danh sách đề cử, ca ca ngươi không có ăn thêm ăn bớt đồng nào đâu."
Lục Hành Thiên vẻ mặt hồn nhiên, rất là cảm động: "Ca ca, ngươi đối với ta thật tốt."
"Ai bảo ta là ca ca của ngươi chứ.
Lục Hành Đạo thở dài một tiếng, nói: "Ngươi có đối thủ một mất một còn không? Còn là kẻ ngươi đánh không lại ấy?"
"Ngươi muốn làm gì?
Lục Hành Thiên gương mặt nhỏ tràn đầy vẻ cảnh giác, nó còn thông minh hơn cả Lục Hành Đạo.
"Cha bây giờ rõ ràng thương ngươi hơn, ta cảm thấy, để mang ngươi đi xử lý, ngươi nói muốn tự mình báo thù, cần phải có tài nguyên nâng cao tu vi thì phù hợp hơn.
Lục Hành Đạo suy nghĩ sâu xa nói.
Lục Hành Thiên: "..."
Ta mẹ nó có người ca ca giả mà!
…
Bên ngoài Đông Lam thành, biên giới núi Thú Vương.
Có một gốc cây ăn quả thần kỳ, đây là dược liệu cấp Thần Nhân, nhiều cành đan vào nhau rậm rạp, phía trên còn kết thành ba trái đỏ rực, vừa nhìn đã biết không phải vật tầm thường.
Một con kim xà lười biếng nằm trên cây, nhìn thấy trái cây màu vàng óng ánh muốn chảy nước miếng, nhưng lại cứ nằm đó mà không hái trái cây đó xuống.
"Nhanh lên một chút, hôm nay là ngày quả Thần Dương trưởng thành, chúng ta không dễ dàng gì mới được ra ngoài, lấy được lập tức trở về Đông Lam."
Một tiếng động phát ra, tinh thần kim xà bị chấn động, thu lại hơi thở thức dậy, ẩn nấp bên trong tán lá cây rậm rạp.
"Nhỏ tiếng một chút, núi Thú Vương này không được bình yên, có nhiều thần thú lắm, còn có một số người săn thú, nếu để bọn họ phát hiện ra chúng ta, rất có thể sẽ bị bắt đem bán đi.
Một giọng nói trầm thấp phát ra.
Theo từng tiếng bước chân vang lên, Long Hạo đi xuyên qua khe hở, phát hiện ra có người tới, tổng cộng là ba người, dẫn đầu là Thần Linh, hai người còn lại chỉ là Thần Nhân.
Có vẻ như ba người họ rất cẩn thận, sợ sẽ có một con thần thú nào đó nhảy ra, hoặc là một Thần Linh cường đại đến, giết chết bọn họ.