Chương 997 Muội tin thật sao?
Tiểu loli bay đi không lâu, đã bị Yên Tuyết Hàn và Quỳnh Tiêu đuổi kịp.
"Hàn tỷ tỷ, sao tỷ lại ở đây?
Tiểu loli có chút kinh ngạc, lúc đi vào không nhìn thấy Yên Tuyết Hàn.
"Ta đi vào từ một lối khác, không ngờ lại gặp được muội ở đây.
Yên Tuyết Hàn mỉm cười nói, "Tiểu Hàm Hàm, sao muội lại tự mình chạy đi? Không phải đã nói Long Hạo sẽ chăm sóc muội sao?"
"Đừng nhắc nữa, Hạo ca ca quá đáng ghét, nói là chăm sóc muội, nhưng lại cướp thần dược của muội, người khác ức hiếp muội, lại trốn đi một mình.
Tiểu loli tức giận nói.
"Sao Long Hạo có thể đáng ghét như vậy chứ? Vậy tỷ tỷ sẽ chăm sóc muội, tỷ tỷ tuyệt đối sẽ không bao giờ cướp thần dược của muội, chúng ta cùng nhau đoạt lấy, nếu lấy được chúng ta chia đều thì thế nào?
Yên Tuyết Hàn nói.
"Tỷ thực sự không cướp của muội chứ?
Tiểu loli cũng có chút không tin tưởng Yên Tuyết Hàn.
"Hàn tỷ tỷ không lừa gạt người khác.
Yên Tuyết Hàn nói một cách chắc chắn: "Một mình muội đi, tỷ cũng không yên tâm, sau này chúng ta chia đều cho nhau, muội lấy trước."
"Vậy được.
Tiểu loli lúc này mới trở nên vui vẻ: "Vị tỷ tỷ này là?"
"Quỳnh Tiêu.
Quỳnh Tiêu thờ ơ nói.
"Đi thôi, tỷ tỷ dẫn muội đi tìm thần dược.
Yên Tuyết Hàn dắt theo tiểu loli, ngự không xuống, bắt đầu tìm kiếm.
Thần Nhân bí cảnh có tài nguyên phong phú, mặc dù không phải là thần dược khắp nơi, nhưng cũng không ít, không đi được bao lâu, ba người lại một lần nữa nhìn thấy một gốc thần dược.
"Đây là cây đầu tiên, là của muội.
Yên Tuyết Hàn nói.
"Cảm ơn Hàn tỷ tỷ.
Tiểu loli vui mừng khôn xiết, vội vàng đào thần dược ra, thu thập vào nhẫn không gian, toàn bộ hành động cực kỳ nhanh chóng, vì sợ Yên Tuyết Hàn sẽ cướp mất.
"Đi thôi, đi tìm cây tiếp theo.
Yên Tuyết Hàn nói.
Ầm ầm
Vừa đi một đoạn không xa thì trước mặt có tiếng nổ dữ dội vang lên, ba người vội vàng đi tới, trong rừng rậm có hai bóng người đang đánh nhau, cách đó không xa lại có một cây thần dược cấp Thần Nhân.
"Chúng ta đi thôi, thần dược này đã có chủ rồi.
Tiểu loli nói.
"Không, thần dược này là của chúng ta.
Yên Tuyết Hàn nghiêm nghị nói.
"Nhưng, nhưng bọn họ đã phát hiện ra trước.
Tiểu loli rất ngây thơ, không muốn giành với bọn họ.
"Là bọn họ đã phát hiện ra nó, nhưng bọn họ vẫn chưa đào đi, bởi vì gốc thần dược này đã khiến bọn họ đánh sống đánh chết, tỷ tỷ không nhẫn tâm, lấy thần dược rồi, bọn họ sẽ không cần phải đánh nhau nữa, tỷ tỷ đang giúp bọn họ.
Yên Tuyết Hàn nói.
Đôi mắt của tiểu loli mở to, là như vậy sao? Tại sao cảm thấy như tỷ đang gạt muội vậy chứ?
Không đợi tiểu loli lên tiếng thì Yên Tuyết Hàn đã lao ra, trực tiếp đào thần dược.
"Thật to gan, ngươi tìm chết!"
Hai Thần Nhân đang giao chiến đồng thời tức giận, lập tức tách ra, lại giết về phía Yên Tuyết Hàn: "Để thần dược lại."
Phụt
Yên Tuyết Hàn trực tiếp phun ra một ngụm máu, tiểu loli sững sờ, cái này không phải còn chưa đánh tới tỷ sao? Tại sao tỷ đã bị thương rồi chứ?
Thân hình của Quỳnh Tiêu liền cử động, đỡ lấy Yên Tuyết Hàn nhanh chóng thoái lui: "Nàng ấy bị Chân Thần đả thương, vết thương vẫn chưa bình phục, thần lực này đã khiến vết thương tái phát."
Tiểu loli đột nhiên tỉnh ngộ, nhìn về phía hai vị Thần Nhân đang lao đến, vội vàng nói: "Các ngươi vì thần dược mà đánh nhau, bây giờ thần dược đã không còn, các ngươi không cần phải đánh nữa, các ngươi nên cảm ơn Hàn tỷ tỷ."
Hai vị Thần Nhân: "..."
Yên Tuyết Hàn và Quỳnh Tiêu cũng chết lặng, muội thực sự tin sao?
Tiểu loli ngây thơ làm sao, câu nói này nhìn thế nào cũng thấy nhảm nhí, muội thực sự tin sao?
"Chết đi, đã cướp thần dược, còn dám vô liêm sỉ như vậy!" Hai vị Thần Nhân tức giận muốn nổ tung, thật sự coi bọn ta là thiểu năng sao?
Hai vị Thần Nhân đồng thời vọt đến, thần lực bộc phát, ánh sáng vàng rực rỡ sáng lòa, Yên Tuyết Hàn đẩy Quỳnh Tiêu ra, trực tiếp chém giết đối phương: "Tiểu Hàm Hàm đừng sợ, tỷ tỷ sẽ bảo vệ muội, phụt... "
"Hàn tỷ tỷ, tỷ nghỉ ngơi trước đi, xem Tiểu Hàm Hàm đánh bọn họ.
Vừa nhìn thấy Yên Tuyết Hàn lại lần nữa nôn ra máu, vẫn muốn bảo vệ mình, tiểu loli ngây thơ liền cảm động, thần khí lại lần nữa bùng phát, lần này không chỉ có bình phong bảo vệ màu vàng, còn có những đạo kiếm quang.
"Tiểu Hàm Hàm, trấn áp bọn họ, tỷ tỷ có chuyện muốn nói với muội, đừng bỏ đi.
Yên Tuyết Hàn ngập ngừng rồi lại nói thêm: "Có liên quan đến Tiểu Thiên."
"Được rồi, Hàn tỷ tỷ.
Vừa nhắc đến Lục Hành Thiên, tiểu loli bỗng tràn ngập tình yêu thương.
Khóe mắt của Quỳnh Tiêu giật giật, một bé gái tốt biết bao, thế mà lại sắp bị bẻ cong rồi, hơn nữa còn là loại muốn quay lại cũng không thể quay lại được.
Kiếm quang đột nhiên biến hoá, đan xen vào nhau thành ngục tù, bao phủ hai vị Thần Nhân.
Kiếm quang dày đặc, kiếm ý sắc bén như ngục tù phong tỏa ngăn chặn tất cả đường lui, hai vị Thần Nhân muốn lấy được thần dược thì không thể rút lui, chỉ có thể thúc giục thần lực đối kháng lại ngục tù đang tới.
Bịch
Chưởng lực tấn công, kiếm khí bắn ra loạn xạ, thần lực sụp đổ, hai vị Thần Nhân ngay lập tức bị thương, trên người dày đặc vết kiếm, thần huyết tuôn trào.
Vù vù
Ánh sáng vàng lấp lánh, ngục tù tạo từ kiếm quang phong toả khắp bốn phương, hai vị Thần Nhân trực tiếp bị trấn áp, vô số kiếm quang hướng thẳng vào chỗ hiểm không thể nhúc nhích.
"Hàn tỷ tỷ, đã trấn áp rồi.
Tiểu loli nhìn Yên Tuyết Hàn.
"Ừ.
Yên Tuyết Hàn gật đầu, bây giờ nàng không cần nôn ra máu nữa, nhìn hai vị Thần Nhân, lạnh lùng nói: "Giao hết những thứ có giá trị trên người ra đây."
Tiểu loli: "..."
Nói xong rồi đấy ư, có liên quan gì đến Tiểu Thiên chứ? Tại sao trong nháy mắt tỷ đã cướp đồ của người ta rồi?
Hai vị Thần Nhân cũng ngẩn người ra, các ngươi đã cướp thần dược của ta, còn muốn cướp tài nguyên trên người ta sao? Có còn thiên lý nữa không?