Chương 999 Xuất hiện truyền thừa
Phía trước xuất hiện di chỉ cổ xưa ư?"
Nhìn Thần Nhân bị trấn áp, Yên Tuyết Hàn mang một chút kinh ngạc vui mừng, Thần Nhân này muốn cướp bọn họ, kết quả bị cướp ngược lại: "Di chỉ cổ xưa gì?"
"Bí mật lớn nhất của bí cảnh Thần Nhân, thực ra là động phủ của một Thiên Thần, có di sản của Thiên Thần, nhưng mà chỉ có Thần Nhân mới có thể vào được, vì vậy cho tới bây giờ cũng không có ai phá vỡ di chỉ, lấy được di sản.
Thần Nhân nói đúng sự thật, hiện tại hắn chỉ muốn sống sót, không dám phản kháng.
"Cũng chính là nói, có rất nhiều vị Thần đã đến đó rồi sao?
Trước mắt Yên Tuyết Hàn liền sáng lên, truy hỏi.
"Đúng vậy, phàm là Thần Nhân tiến vào bí cảnh Thần Nhân, đa phần đều đã đi qua rồi.
Thần Nhân đáp.
"Tiểu Hàm Hàm, chúng ta cũng đi thôi.
Yên Tuyết Hàn vội vàng nói, đồng thời mê hoặc tiểu loli: "Tất cả Thần Nhân đều tụ tập, một Thần Nhân chỉ có một cây thần dược, một trăm người chính là một trăm cây, một nghìn người chính là một nghìn cây, Tiểu Thiên sẽ có hy vọng trở thành Thần."
Tiểu loli nghiêng đầu: "Nếu đánh không lại thì sao?"
"Không sao, chúng ta xem tình hình, nếu ít người thì cướp, nhiều người thì tiến vào di chỉ rồi nói.
Yên Tuyết Hàn nói, nắm tay tiểu loli, trầm giọng nói: "Chúng ta là vì Tiểu Thiên, cũng là vì bản thân muội, nếu muội có được nhiều, thì có thể lấy được Hỗn Độn đan."
Tiểu loli liên tục gật đầu: "Nếu như ta nâng cao thực lực, cha chắc chắn sẽ rất vui."
Di chỉ của Thiên Thần, đây là cơ duyên lớn nhất của bí cảnh Thần Nhân, những năm tháng qua, có không ít Thần Nhân có được cơ duyên ở đây, đột phá cảnh giới, cuối cùng trở thành Chân Thần.
Nhưng không có vị Thần nào có được truyền thừa của Thiên Thần, đối với những Thần Nhân này mà nói, các cửa ải do Thiên Thần bày bố ra thực sự là quá khó khăn.
Một đống hoang tàn, tường thành đổ nát, chung quanh có 36 trụ đá màu vàng vỡ vụn, có vô số hoa văn chạm trổ, tỏa ra thần quang nhàn nhạt.
"Ba mươi sáu thần trụ, mỗi cái đều ẩn chứa cơ duyên, nếu như có thể phá vỡ ba mươi sáu thần trụ, thì mới có thể lấy được truyền thừa của Thiên Thần.
Một vị Thần Nhân trầm giọng nói.
Phía trước di chỉ đã tụ tập rất nhiều thần minh, tuỳ tiện đếm cũng có trên trăm người.
"Đứng lại, chỉ có ba người cũng dám đến tranh giành truyền thừa sao?"
Ba người vừa đến, còn chưa kịp nói gì, sáu vị Thần Nhân đã bước ra, lạnh lùng nhìn tiểu loli: "Ngươi là Tiểu Hàm Hàm sao?"
Tiểu loli gật đầu, rất tò mò hỏi: "Các ngươi biết ta sao?"
Yên Tuyết Hàn im lặng không nói gì, Tiểu Hàm Hàm đã tạo dựng được tên tuổi cho mình rồi, Phong lão gia tử sẽ cảm ơn ta chứ?
"Đương nhiên là biết.
Năm vị Thần Nhân cười lạnh một tiếng, một người trong số đó nói: "Vừa rồi đệ đệ của ta chỉ cướp của ngươi một cây thần dược, ngươi đã đánh nó trọng thương, bây giờ còn dám xuất hiện trước mặt bản thần, hôm này các ngươi đừng hòng bước vào di chỉ."
"Đệ đệ của ngươi là ai?
Tiểu loli với vẻ mặt ngẩn ngơ: "Ta cướp nhiều người lắm, người nào là đệ đệ của ngươi?"
Cường giả Thần Nhân: "..."
Chết tiệt, ngươi chỉ là một nhóc tì, mà lại dám nói ‘đã cướp nhiều người lắm’?
"Nói nhảm cái gì vậy, đã cướp là được rồi, nhân tiện hai người lớn hơn một chút này có thể giữ lại hưởng dụng.
Bốn vị Thần Nhân còn lại chế nhạo.
Nghe thế, ánh mắt của Quỳnh Tiêu trở nên lạnh lùng, sát khí lạnh lẽo bao phủ bốn người, còn ánh mắt của Yên Tuyết Hàn thì lại thờ ơ, bọn họ nói lời này, thực sự là tự tìm đường chết.
"Tiểu Hàm Hàm, bọn họ ức hiếp tỷ tỷ.
Yên Tuyết Hàn với vẻ mặt uất ức và biểu cảm tức giận.
Các Thần Nhân đều sững sờ, một người lớn như ngươi, hy vọng một đứa trẻ ra mặt giúp ngươi sao?
"Hạ gục chúng!"
Với một tiếng khịt mũi lạnh lùng, năm vị Thần Nhân đồng thời ra tay, đánh giết ba người.
Vù vù
Tiểu Hàm Hàm lại mở thần khí, thân mang trang bị Thần cấp, đánh hạ những người cùng cấp bậc một cách chuyên nghiệp, trừ phi là Thần Ma của đạo tràng, nếu không người nào đến thì người đó phải quỳ xuống.
Yên Tuyết Hàn cũng ra tay, tiểu loli hiển nhiên không muốn nhìn thấy đồng đội lâm trận chạy trốn, nàng phải thể hiện một chút, chỉ cần chống đỡ là được rồi.
Vẻ mặt của Quỳnh Tiêu lạnh lùng và nghiêm nghị, thấy Thần Nhân lao đến, liền đưa lòng bàn tay lên, một áp lực mênh mông từ bốn phương tám hướng truyền đến, vẻ mặt của Thần Nhân liền thay đổi, giống như rơi vào trong bùn lầy, hành động khó khăn.
"Thực lực của ngươi không lợi hại bằng cái miệng của ngươi.
Quỳnh Tiêu hừ lạnh một tiếng, nắm Thần Nhân này trong tay giống như bắt được một con gà con, thần lực dâng trào, giam cầm thần lực của đối phương.
Tiểu loli trực tiếp đối đầu với ba vị Thần Nhân, ngục tù đan bằng kiếm quang lại mở ra, bình phong màu vàng hộ thân, đối phương hoàn toàn không phá vỡ được phòng ngự, hoàn toàn bị trấn áp.
Quỳnh Tiêu giải quyết đối thủ xong liền đến bên cạnh Yên Tuyết Hàn, đánh ra một chưởng, vị Nhân Thần cuối cùng cũng đã bị trấn áp.
Năm vị Thần Nhân, chưa kịp làm gì đã trở thành tù nhân.
"Bây giờ, giao tất cả những thứ có giá trị trên người các ngươi ra.
Tiểu Hàm Hàm siết chặt nắm đấm, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ vẻ hung hãn, nói với giọng trẻ con.
Năm vị Thần Nhân: "..."
Chết tiệt, sao ngươi lại mặc trang bị thần qua đây? Nữ nhân đó sao lại mạnh mẽ như vậy, cùng là Thần Nhân, bọn ta đến một chiêu cũng không tiếp nổi sao?
Những vị Thần còn lại thờ ơ quan sát, không có ý định xen vào, loại chuyện này quá bình thường ở Thần giới, ba người chỉ cướp giật chứ không giết người, theo bọn họ thấy cũng là mềm lòng rồi.
Năm vị Thần Nhân thức thời giao ra, đụng phải sát cơ của Quỳnh Tiêu, bọn họ không chút nghi ngờ, chỉ cần nói một từ không, người này sẽ giết chết bọn họ.
Những lời trước đó đã chọc giận Quỳnh Tiêu rồi, nếu không phải nhiệm vụ là ra tay không giết người, với tính cách của nàng, mấy người này rất khó mà thoát chết.