← Quay lại trang sách

Chương 1002 Đoạt lấy truyền thừa

Tiểu Hàm Hàm đến rồi, nó định làm gì thế?"

"Còn có thể làm gì nữa? Tiểu Hàm Hàm ra trận, vét sạch ngay cả cặn cũng không còn, đa phần là muốn bộ xương Chân Thần này.

Lão Nhân bĩu môi.

"Nhưng đây là bộ xương cấp Chân Thần, nhóc con đó chỉ là một Thần Nhân, làm sao có thể hạ gục được?"

"A di đà phật, ăn một trượng của bần tăng.

Đường Tăng ra tay, áo cà sa, thiền trượng nhanh chóng tiến công.

Sau đó, một cảnh tượng khiến các Thần Nhân kinh ngạc đã xuất hiện, Đường Tăng ép đánh bộ xương Chân Thần, áo cà sa giống như một thần xích, quấn quanh bộ xương Chân Thần, quyền trượng trực tiếp đánh xuống, chiến kiếm của bộ xương Chân Thần gãy đôi.

Các Thần Nhân: "..."

Hết chơi nổi rồi, ngươi dùng một thân thần khí ức hiếp người khác cũng thôi đi, bên cạnh còn có người hung tợn như vậy, ngay cả chiến kiếm của Chân Thần cũng có thể đánh gãy, làm sao mà chơi được nữa chứ? Toàn bộ bí cảnh này cho ngươi hết đấy, bọn ta vào đây hoàn toàn là để tặng đồ cho ngươi.

Còn ở bên kia, Trương Tam Phong cùng Pháp Hải quấn lấy hai bộ xương Chân Thần, đánh đến mức khó phân địch ta, lại một lần nữa khiến cho các Thần Nhân chấn động, thậm chí ngay cả những thiên tài đó cũng bắt đầu không biết nên làm như thế nào.

Đây rốt cuộc là tình huống gì vậy, ai đã đưa đám người dữ tợn này vào đây?

Bọn họ là Thần của Đông Lam thành sao? Tại sao bọn ta chưa từng nghe nói qua?

Một nhóm Thần Nhân chết lặng, một số thiên tài càng sững sờ hơn, người thực sự nên tỏa sáng đáng ra là bọn ta mới đúng chứ? Tại sao bọn ta lại kém xa chúng như vậy?

"Bộ xương cũng chỉ là bộ xương, linh trí đã không còn, sức chiến đấu cũng suy yếu quá nhiều."

Đường Tăng thở dài một hơi, một chiêu Đại Nhật Như Lai Thần chưởng trực tiếp trấn áp bộ xương, sau đó lấy thần cách, hắn lột bỏ áo giáp, còn có một lệnh bài, cái này hiện ra sau khi bộ xương bị nghiền nát, ném hết toàn bộ cho Long Hạo, thủ pháp vô cùng thành thục.

Thần Ma bình thường chắc chắn sẽ không làm chuyện này, muốn lấy cũng là Long Hạo tự mình ra tay, nhưng Đường Tăng này hiển nhiên không giống những người khác, hắn thường xuyên làm chuyện này, còn cùng với Long Hạo giấu diếm Pháp Hải và Đạt Ma, lén lút nướng thịt ăn.

Sau khi trấn áp bộ xương Chân Thần này, hai cái còn lại rất dễ xử lý, với sự trợ giúp của Pháp Hải và Trương Tam Phong, Đường Tăng đã trực tiếp trấn áp và nhanh chóng giải quyết cả ba bộ xương Chân Thần.

Phía bên kia cũng không gọi là ác liệt, Trần Nguyên, Lâm Nhạc, Triệu Mạnh là ba vị thiên tài của Đế Thần Cung đang vây giết một bộ xương, đánh đến mức khói bụi mịt mù.

Ba người bọn họ đều mang theo Chân Thần khí tiến vào, đó là lý do tại sao Trần Nguyên không sợ Tiểu Hàm Hàm, vừa đi tới, ba người đã vây giết một bộ xương Chân Thần.

Còn các Thần Nhân khác đã hợp lực để tiêu diệt bộ xương Chân Thần, trong đó có mấy người có thực lực rất mạnh, tuy là những người trẻ tuổi, không bằng Trần Nguyên và những người khác, nhưng cũng không thể coi thường, trên người cũng có một số thần khí cấp Thần Linh.

Tiểu Hàm Hàm một mình chống lại một bộ xương Chân Thần, chiến đấu một lúc lâu, chỉ có thể trơ mắt nhìn, nhóc không thể đánh bại bộ xương Chân Thần, còn bộ xương Chân Thần đối diện với thần khí của nhóc cũng luống cuống, không thể phá vỡ phòng ngự!

Kết quả là Tiểu Hàm Hàm đã đánh rất lâu, bộ xương Chân Thân vẫn không biến hoá chút nào, nhóc cũng quá mệt mỏi.

Trần Nguyên liếc mắt nhìn, trong lòng cũng cảm thấy yên tâm rất nhiều, thực lực của Tiểu Hàm Hàm thực sự không mạnh hơn bọn họ bao nhiêu, chỉ là thần khí trên người quý giá mà thôi.

Tiểu Hàm Hàm thở hổn hển nhìn bộ xương Chân Thần, nghiến răng căm hận, chỉ là không thể gặm được khúc xương cứng rắn này.

"Ha ha, Tiểu Hàm Hàm cũng có lúc không làm gì được, thật là hả giận."

"Chúa Vơ Vét, ta xem ngươi lần này độc chiếm như thế nào.

Một đám Thần Nhân chế nhạo, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu như lại để Tiểu Hàm Hàm cướp mất, bọn họ thật sự không có suy nghĩ xông vào nữa.

"Hàn tỷ tỷ, Quỳnh Tiêu tỷ tỷ.

Đôi mắt to của tiểu loli tràn đầy sương mù, rất là uất ức: "Nó đánh muội."

Khóe miệng của Quỳnh Tiêu giật giật, lúc trước chính ngươi còn nói muốn đánh nhau một trận, rèn luyện bản thân, còn nói đó là nhiệm vụ mà Phong lão gia tử giao cho ngươi, bây giờ lại bắt đầu giả bộ đáng thương sao?

Tuy nhiên, nàng không nói nhiều, liếc nhìn bộ xương của Chân Thần, thân ảnh lóe lên, một luồng ánh sáng vàng vụt qua, đám Thần Nhân chỉ kịp nhìn thấy hai bóng rồng vụt qua, bộ xương của Chân Thần đã vỡ ra thành từng mảnh.

Đám Thần Nhân: "..."

Chết tiệt, các ngươi thật sự muốn chiếm toàn bộ ư, vừa rồi bọn ta chỉ nói đùa thôi, đừng tàn nhẫn như vậy chứ?

Bộ xương nổ tung, thần cách rơi xuống, còn có một lệnh bài, Yên Tuyết Hàn lấy ra hai thứ, khuôn mặt tươi cười nói: "Tiểu Hàm Hàm muốn cái nào? Lệnh bài này có lẽ là liên quan đến truyền thừa của Thiên Thần."

"Muội muốn lệnh bài.

Tiểu Hàm Hàm nói, "Muội không thèm thần cách."

Đám Thần trong lòng muốn nôn ra máu, không cần thần cách của Chân Thần sao? Cái này bao hàm sự cảm ngộ võ đạo của Chân Thần, ngươi lại xem thường ư?

"Các ngươi thật vô dụng, có muốn ta giúp các ngươi không?

Giọng nói trẻ con của Tiểu Hàm Hàm tràn đầy vẻ đắc ý.

"Không, không cần.

Các vị Thần liền từ chối, trong lòng vô cùng sợ hãi nhìn Quỳnh Tiêu, vừa nãy bộ xương của Chân Thần đã bị huỷ diệt chỉ bằng một chiêu.

Không đúng, nữ nhân này bất luận là Thần Nhân, hay là Thần Linh, hoặc thậm chí là Chân Thần, hình như đều là một chiêu phải không?

Nói như vậy, bọn ta còn cần phải đánh nữa sao? Ngươi mặc một thân thần khí còn chưa đủ, còn dẫn theo một vệ sĩ mạnh mẽ như vậy sao? Tại sao Thần Nhân có thể mạnh mẽ đến mức như vậy, bọn ta đều là đồ bỏ ư? Những thiên tài như Trần Nguyên đều bắt đầu nghi ngờ cuộc sống.

Tiểu Hàm Hàm cũng không ra tay nữa, đợi bọn họ đánh xong.

Long Hạo ở bên này trực tiếp che giấu bóng dáng, ẩn núp rồi trở về diện mạo ban đầu.

Mặc dù hai bộ xương Chân Thần rất mạnh mẽ nhưng cũng không chống đỡ nổi sự vây giết của các vị Thần, dưới sự bỏ công của phần lớn Thần Nhân, bộ xương Chân Thần cuối cùng không thể kiên trì được, vỡ tan thành nhiều mảnh.

"Vật chết không có linh trí, nếu như có linh trí, những vị Thần này không thể giết nổi.

Yên Tuyết Hàn nói.

"Đây chỉ là một cuộc khảo nghiệm, không phải là thực sự giết người.

Quỳnh Tiêu thờ ơ nói.

Yên Tuyết Hàn gật đầu, không nói thêm nữa.