Chương 1004 Mạo danh cướp bóc
Quỳnh Tiêu không thèm quan tâm đến bọn họ, nàng vừa ra tay thì hầu hết các Thần Nhân đều dừng lại, đây là người đã loại bỏ sự tồn tại của bộ xương Chân Thần chỉ trong một chiêu, chiến đấu với nàng chính là tìm đến cái chết.
Nhưng vẫn có một số Thần Nhân không biết chuyện này, thế là bọn họ ra tay, rất nhiều thần lực hội tụ với nhau, giết về phía Quỳnh Tiêu.
"Lui xuống!" Quỳnh Tiêu khẽ hét lên một tiếng, thần lực cuồn cuộn mà đến ầm ầm vỡ vụn, đôi tay dễ dàng lấy được tấm bia đá cùng với thần cách của Chân Thần.
"Được rồi, lần này không cần tranh giành nữa, các ngươi hài lòng chưa, toàn bộ đều là món hời của ‘Chúa Vơ Vét’ rồi.
Một vị Thần Nhân giễu cợt nói.
"Cho ngươi.
Quỳnh Tiêu đưa thần cách của Chân Thần cho Yên Tuyết Hàn, còn bia đá thì giao cho tiểu loli.
"Tiểu Hàm Hàm, pháp môn tối thượng này, bán cho bọn họ một phần đi, có thần dược thì bán, cũng để cho bọn họ có một chút lợi ích.
Yên Tuyết Hàn nhẹ nhàng nói.
Tiểu loli: "..."
Bây giờ ta không muốn chia sẻ với bọn họ nữa!
Pháp môn tối thượng, phương thức trở thành Thần Đế, ai mà không muốn, tiểu loli cũng biết sự quý giá của công pháp Thần Đế, cái này đủ để khiến Thần Vương đánh nhau vỡ đầu.
Chúng Thần tràn đầy vẻ mong chờ nhìn tiểu loli, hy vọng nhóc thực sự có thể lấy ra chia sẻ.
Tiểu loli nhìn bia đá rồi lại nhìn mọi người, khuôn mặt nhỏ nhắn nở nụ cười: "Cướp đây, giao toàn bộ thần dược trên người ra mau."
"..."
Tất cả vị Thần đều sững sờ, bao gồm cả Long Hạo.
Yên Tuyết Hàn, rốt cuộc ngươi đã nói cái gì với tiểu loli? Mới không bao lâu đã trở thành như vậy rồi chứ?
Quỳnh Tiêu mặt không biểu cảm đứng ra, bình tĩnh nói: "Không nghe thấy sao?"
"Ta cuối cùng cũng hiểu rồi, ‘Chúa Vơ Vét’, quả nhiên là Chúa Vơ Vét.
Một vị Thần Nhân than thở: "Ngươi cướp của bọn ta, còn chiếm truyền thừa hưởng một mình.
.
Tiểu loli không nói gì, chỉ nhìn bọn họ giao thần dược ra, nếu không sẽ ra tay.
"Chúng ta học cùng một lớp.
Khuôn mặt của Trần Nguyên đỏ bừng lên, nó chưa bao giờ xấu hổ như bây giờ, trước đó còn khinh thường, bây giờ lại muốn lôi kéo mối quan hệ.
Tiểu loli chớp mắt, cười đùa nói: "Ai cùng một lớp với ngươi chứ? Bớt lôi kéo quan hệ."
Trần Nguyên: "..."
Ngươi đây là đem lời của ta trả lại cho ta ư?
"Bọn ta là người của Đế Thần Cung, tốt nhất ngươi nên suy nghĩ thật kỹ.
Vẻ mặt của Lâm Nhạc âm u nói.
"Đế Thần Cung rất mạnh, Tiểu Hàm Hàm.
Yên Tuyết Hàn vội vàng thuyết phục tiểu loli, trên mặt lộ ra một chút sợ hãi, sau đó lại thấp giọng nói: "Tiểu Thiên đã từng bị người của Đế Thần Cung đánh."
Tiểu loli ngay lập tức không phớt lờ nữa, Tiểu Hành Thiên là bạn tốt và là đệ đệ tốt của nhóc, mỗi ngày đều chơi đùa với nhóc, khiến nhóc vui vẻ, người của Đế Thần Cung này thực sự đã đánh đệ đệ của nhóc ư?
"Đế Thần Cung cũng không được, ta nhớ các ngươi đã đem Chân Thần khí tới, giao hết toàn bộ ra đây.
Tiểu loli hung hãn nói.
"Vốn dĩ không muốn ra tay với ngươi, ngươi đã muốn tìm cái chết, bọn ta sẽ thành toàn cho ngươi!" Triệu Mạnh lạnh lùng nói, "Bọn ta có thể vây giết bộ xương Chân Thần, cũng có thể vây giết các ngươi!"
"Đúng vậy, cùng nhau lên, giết chết ‘Chúa Vơ Vét’.
Các Thần Nhân kích động nói.
"Giết, giết chết ‘Chúa Vơ Vét’, cướp pháp môn tối thượng!"
Rất nhiều Thần Nhân với tiếng giết chấn động trời đất, lao về phía tiểu loli.
Vù vù
Đột nhiên, hư không dao động, một luồng hoa văn kỳ dị xoẹt qua, hư không thay đổi, rất nhiều Thần Nhân biến mất ngay tức khắc, chỉ còn lại một mình Trần Nguyên.
"Bọn họ đâu rồi?
Tiểu loli chớp chớp mắt, vẻ mặt bối rối.
"Có thể là về nhà rồi.
Yên Tuyết Hàn cũng rất kinh ngạc: "Sao bọn họ lại biến mất chứ?"
Năng lượng Thần Ma phân cách chúng Thần, Long Hạo cũng biến mất, lại lần nữa hoá thân thành tiểu loli, bắt đầu cướp đoạt: "Giao tất cả thần dược ra đây."
"Chúa Vơ Vét, hôm nay ta đợi..."
"Khụ khụ, ngươi nhìn thử trước đi, chung quanh ngươi còn có Thần sao?
Long Hạo ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở nói.
Thần Nhân chết lặng, xung quang người trống không, không có gì khác ngoài bản thân hắn.
Ực
Người nọ nuốt nước bọt, vừa nghĩ tới tiểu loli với một thân thần khí, Thần Nhân đã sợ hãi không thôi, hắn không dám ra tay một mình, nếu không sẽ bị trấn áp, rất thê thảm.
"Giao thần dược ra, ngươi có thể rời đi.
Long Hạo lại nói.
"Thật sao?
Thần Nhân với giọng nói run rẩy.
"‘Chúa Vơ Vét’ ta đây, chỉ cướp đoạt, không giết người, chuyện này ai cũng biết.
Long Hạo với dáng vẻ ta là một thổ phỉ có nguyên tắc, nói.
"Của ngươi đây.
Thần Nhân cường giả vội vàng lấy một cây thần dược ra, đưa cho Long Hạo.
"Đem nhẫn đến đây, ta tự mình tìm.
Long Hạo cười lạnh nói, hắn không tin đối phương sẽ tự giác giao toàn bộ tài nguyên cho hắn.
Thần Nhân cường giả bất lực, chỉ có thể giao chiếc nhẫn cho Long Hạo để hắn vơ vét.
Sau khi cướp xong, thảy chiếc nhẫn trả lại cho đối phương, Thần Nhân trực tiếp bị trận pháp đuổi ra ngoài, ánh mắt ngơ ngác nhìn ba mươi sáu cây thần trụ bị nứt, mình được tự do rồi? Có thể rời khỏi bí cảnh rồi sao?
"Chúa Vơ Vét, đừng để ta gặp lại ngươi!" Thần Nhân quát mắng một tiếng rồi xoay người rời đi, hắn hiện tại rất tổn thương, bị một bé gái cướp giật, chuyện này đổi lại là ai đều không thể chịu đựng nổi.
Hắn thế này nhưng cũng coi như may mắn, không bao lâu sau, Chân Thần khí của Trần Nguyên đều bị cướp, nó có phản kháng, nhưng Đường Tăng ở trong tối giúp sức, dùng một thân thần khí trấn áp Trần Nguyên, thu thập Chân Thần khí.
"Ta trở về phải giải thích như thế nào đây?
Trần Nguyên khóc lóc thảm thiết, Chân Thần khí đều mất sạch, lần này quay về sẽ bị đánh chết mất.
Sau khi cướp xong, Yên Tuyết Hàn nhìn Tiểu Hàm Hàm nói: "Tiểu Hàm Hàm, chúng ta phải đi rồi, đi vào từ một thông đạo khác thì cũng phải từ đó mà đi ra, không thể để Đế Thần Cung phát hiện, nếu không sẽ điều tra đến Tiểu Thiên, đem lại rắc rối cho Tiểu Thiên."
Bây giờ, tất cả mọi chuyện đều quẳng hết tội lỗi cho Lục Hành Thiên, tới lúc đó Lục Hành Thiên có thể chống đỡ được hay không thì phải xem Lục Hành Đạo người ca ca này có thể gánh được tội danh lớn tới cỡ nào thôi.