Chương 1014 Kỳ vật
Ghi chép xong người đặt cược, Tiểu Hành Thiên lôi kéo Tiểu Hàm Hàm đi ra ngoài, Phong lão gia tử muốn đi cùng, Tiểu Hành Thiên liền mở miệng nói: "Phong gia gia, Tinh Thần ca ca đi cùng với bọn cháu là được rồi, ngài đừng có đi theo."
"Nhưng mà tiểu thư..."
Phong lão gia tử vừa mới mở miệng, đã bị Đế Tinh ngắt lời: "Nếu bọn họ gặp chuyện ở cái Đông Lam Thành này, thì mạng của bản thần ngươi cứ tùy tiện lấy."
Dứt lời, một tia khí tức Thiên Thần tiết lộ ra, Phong lão gia tử khiếp sợ mở miệng: "Lúc trước là ngươi độ kiếp à?"
Đế Tinh khẽ gật đầu, lộ ra khí tức Thiên Thần, Phong lão gia tử vẫn như cũ không yên lòng: "Chiếu cố tiểu thư, là chức trách của lão phu."
"Phong gia gia, ngươi nghỉ ngơi một ngày đi, Tinh Thần ca ca mang bọn ta đi là được rồi.
Tiểu loli mở miệng, khắp khuôn mặt đều là ý cười: "Bọn ta đi phủ thành chủ chơi, sẽ không ra khỏi thành."
"Thế thì tiểu thư cẩn thận.
Lúc này, Phong lão gia tử mới không nói gì thêm, lão chỉ là theo thói quen chăm nom Tiểu Hàm Hàm, Đông Lam thành có Thiên Thần Đế Tinh thủ hộ, hơn nữa còn ở phủ thành chủ, đến chơi ở nhà Tiểu Hành Thiên, nếu như mà có thể có chuyện gì, thì thành chủ cũng có thể thay người rồi đó.
Bọn họ đích thật là đi phủ thành chủ, Tiểu Hành Thiên cũng muốn mời Tiểu Hàm Hàm đến phủ thành chủ chơi, về phần Đế Tinh, cũng là vì muốn xác nhận một chuyện, nên mới đi theo.
Dọc theo đường đi, hai tiểu hài nhi vừa nói vừa cười, Đế Tinh hiện lên một nụ cười, đi cùng ở bên cạnh, không có lên tiếng hỏi.
Trong phủ thành chủ, Lục Thiên Lan đang mở tiệc mời khách nhân, ba người Tiểu Hành Thiên trở về, vừa vặn bắt kịp thịnh yến này.
"Tràng chủ ca ca.
Tiểu Hành Thiên lôi kéo Tiểu Hàm Hàm, trực tiếp nhào tới: "Sao ngươi lại tới đây."
"Phụ thân ngươi mời, ta cũng cảm thấy có chút khó chịu, liền đi ra.
Giang Thái Huyền khẽ mỉm cười, nói: "Vị này chính là Tiểu Hàm Hàm phải không? Đáng yêu thật đấy."
"Chào tràng chủ ca ca.
Tiểu Hàm Hàm rất lễ phép, giọng nói non nớt mang theo một chút ôn nhu.
"Tiểu Hàm Hàm đến rồi, vậy thì cùng ngồi xuống ăn cơm.
Lục Thiên Lan đầy mặt là ý cười: "Hôm nay thúc thúc làm thịt thần thú cấp Thiên Thần, chính là nguyên liệu tốt nhất."
Giang Thái Huyền mỉm cười, thịt thần thú cấp Thiên Thần, dĩ nhiên không phải là do Lục Thiên Lan săn giết, mà là tiêu tốn lượng lớn thần tệ để mua được, chính là vì mời hắn dự tiệc, Vân Tiêu làm Thần Ma đỉnh cấp, tạm thời chịu trách nhiệm đi theo hộ vệ.
"Tạ ơn thúc thúc.
Tiểu Hàm Hàm và Tiểu Hành Thiên cùng ngồi xuống ăn cơm, Đế Tinh cũng ngồi xuống sau lời mời của Lục Thiên Lan, đây cũng là khách nhân của đạo tràng, còn cường giả cấp Thiên Thần, Lục Thiên Lan đương nhiên không dám khinh thường.
Mọi người ngồi xuống, Lục Thiên Lan hàn huyên một lát, không ngừng giới thiệu món ăn, giới thiệu sự trân quý của thịt Thiên Thần.
Trên mặt Giang Thái Huyền mang theo nụ cười nhạt, không sợ không vui, chỉ là ăn từ từ, thần sắc của Vân Tiêu lãnh đạm, không vui không buồn, ngay cả một tiếng ‘ừ’ cũng không nói.
Kiếp trước, đừng nói là thịt thần thú cấp Thiên Thần, dù là thịt cấp Thần Vương, thậm chí cấp Thần Hoàng, Vân Tiêu đều đã từng ăn qua, nên thật sự không để ý tới thịt Thiên Thần này chút nào.
Đế Tinh cũng thế, thân là đứa con của Thần Vương, sao lại chưa từng ăn thịt Thiên Thần chứ?
Mặc dù trên mặt Lục Thiên Lan nở nụ cười, nhưng trong lòng lại không vui tí nào, mình bỏ vốn liếng mua thịt Thiên Thần, vậy mà một tí hiệu quả lay động cũng không có.
Mẹ nó, chẳng phải các ngươi từ nhân gian phi thăng lên sao, mặc dù thương phẩm đạo tràng rất thần kỳ, nhưng dù thần kỳ đi chăng nữa, nhân gian hẳn là không có thịt Thiên Thần mới phải, ít ra các ngươi cũng phải biểu hiện một chút chứ.
"Thành chủ có chuyện gì cứ nói thẳng đi.
Giang Thái Huyền nuốt miếng thịt Thiên Thần tiếp theo, lãnh đạm mở miệng.
"Nếu như thế, ta cũng không giấu giấu giếm giếm nữa.
Lục Thiên Lan cười cười, nói: "Lần này mời tràng chủ đến đây, chủ yếu là muốn mời tràng chủ hỗ trợ, kiểm tra một kỳ vật."
"Kỳ vật? Thành chủ nói đùa, kiến thức của bản tràng chủ, sợ là không bằng thành chủ.
Giang Thái Huyền nói, hắn mới đến Thần giới không lâu, làm sao có thể hiểu nhiều hơn Lục Thiên Lan được?
"Tràng chủ là kỳ nhân, vật này, ta cũng từng hỏi qua rất nhiều người, nhưng đều không hề biết, nếu không phải Chiến Thần Cương xuất hiện trở lại, thì ta cũng đã quên mất nó.
Lục Thiên Lan nói.
"Ồ? Chiến Thần Cương hả?
Giang Thái Huyền hiếu kỳ.
"Đúng vậy, đây là món đồ mà ta lấy được từ Chiến Thần Cương lúc trước, lúc đó suýt chút nữa bởi vì vật này mà chết.
Vẻ mặt của Lục Thiên Lan nghiêm túc, lấy một hộp gỗ ra, hộp gỗ đã mục nát, xem như là miễn cưỡng có thể che khuất đồ vật bên trong đó: "Đây vốn là một món binh khí cấp Thiên Thần, nhưng bởi vì đồ vật bên trong phong ấn, gặp phải xâm nhiễm."
"Hả?
Đế Tinh cũng ngưng trọng lên, là thứ gì, có thể làm tổn hại Thiên Thần khí được ở trong phong ấn được?
Giang Thái Huyền khẽ biến, bởi vì Thần Ma Tổ Kinh trong cơ thể hắn vậy mà tự động vận chuyển, dường như cảm ứng được đồ vật gì đó đặc biệt.
Thần Ma Tổ Kinh này chẳng phải là đồ mà hệ thống cho hay sao? Sao lại có cảm ứng với đồ vật của Thần giới?
"Đây là một khối kỳ thạch, ta cũng không biết là thứ đồ gì, vậy mà có thể cản trở thần lực vận chuyển, thậm chí nuốt chửng thần lực, ở trên chiến trường Thần Cương, thần lực của ta suýt chút nữa bị thôn phệ gần hết, nếu không phải phát giác kịp thời, thì e là đã phải bỏ mạng ở trên chiến trường Thần Cương.
Lục Thiên Lan nói.
"Ồ?"
Giang Thái Huyền hiếu kỳ, nhìn chiếc hộp đang từ từ mở ra, lộ ra một viên đá tròn đen kịt và to bằng trứng ngỗng.
"Hửm?
Sắc mặt của Vân Tiêu kinh ngạc, mang theo một chút hiếu kỳ, tiếp nhận đá tròn, truyền vào một sợi thần lực, đá tròn khẽ chấn động, một luồng luồng sức mạnh mang tính thôn phệ truyền đến, thế mà lại liên tục hấp thu sức mạnh của nàng.
"Nó đang hấp thu thần lực, nhưng cũng chỉ có thể uy hiếp được Thiên Thần.
Vân Tiêu tùy tiện quăng đá tròn sang một bên, ném nó cho Giang Thái Huyền.