← Quay lại trang sách

Chương 1016 Ý chỉ của Thần Vương

Các tiểu hài nhi khác đương nhiên không tin, có thể dùng Hỗn Độn khí thay Thần Nguyên khí để tu luyện, đừng nói là Lục Hành Thiên, cho dù là Tiểu Hàm Hàm cũng không thể.

Hỗn Độn khí quá đắt, bọn chúng không tu luyện nổi, cũng chỉ có thể dùng thần lực thuần túy nhất, chủ yếu vẫn là cần hấp thu Thần Nguyên khí để tu luyện.

Hai tiểu hài nhi đạt được hai sợi Hỗn Độn khí, bọn nó là cấp bảy đỉnh phong đã lâu, chỉ còn thiếu một sợi, sau khi luyện hóa, quả nhiên là đột phá, trở thành Hoàng Giả cấp tám.

"Bọn ta đột phá rồi, thực hiện lời hứa đi.

Lưu Lực và Vương Niên đồng thời nói.

"Cho ngươi.

Tiểu Hành Thiên rất là hào sảng: "Ta không thiếu hai sợi này."

"Bọn ta cũng phải đột phá.

Những người khác mở miệng nói, có hai người Lưu Lực đi đầu, Lục Hành Thiên lại thực hiện lời hứa, việc này tương đương với việc dùng một sợi Hỗn Độn khí, thì tiết kiệm được mười cây thần dược.

Khuôn mặt nhỏ của Lục Hành Thiên vẫn cực kì đắc ý: "Ta đã nói, phủ thành chủ cực kì giàu, các ngươi nhớ cho kỹ, lời hứa của Lục Hành Thiên ta đáng giá ngàn vàng."

Long Hạo bĩu môi, đứa nhóc này, còn biết cách kích thích bọn họ tiêu tiền?

"Bọn ta đi trước.

Lưu Lực và Vương Niên sau khi đột phá, liền vội vàng quay về, bọn nó phải trở về báo tin vui.

"Các ngươi có nghe tin chưa, quân đội của Huyết Sát Thành, Ngọc Long Thành đã tới rồi kìa, e là Chiến Thần Cương sắp bắt đầu.

Trần Nguyên nói.

"Vậy thì sao chứ, chẳng liên quan gì tới chúng ta.

Lâm Thanh bĩu môi: "Những Thần Nhân như các ngươi mới cần phải cân nhắc."

"Ta muốn nói là, Chiến Thần Cương lần này, thống soái không phải là Lục Thiên Lan.

Trần Nguyên lại nói.

"Thống soái không phải là thành chủ Lục Thiên Lan ư?

Tiểu hài nhi không biết chuyện ở đây đều ngây ngẩn cả người, Phong lão gia tử cũng ngẩn ra: "Thế ai là thống soái?"

"Thành chủ Huyết Sát thành.

Trần Nguyên nói: "Lần này không biết xảy ra chuyện gì, trước giờ tiền đặt cược là thành trì nào, thì thành chủ đó sẽ là thống soái."

"Làm thế chẳng phải quá hồ đồ rồi hay sao, Lục Thiên Lan cũng không phải là không có năng lực, dựa vào cái gì mà cho thành chủ Huyết Sát thành làm thống soái chứ?

Phong lão gia tử có chút bất mãn nói: "Lục Thiên Lan ở Chiến Thần Cương lần trước, đã lập được đại công, hơn nữa đổi thống soái, làm sao một lòng đoàn kết được?"

"Đây là ý chỉ của Thần Vương, ngày hôm qua thần tướng truyền lệnh đích thân đưa tin.

Trần Nguyên nói: "Phỏng chừng Lục Thiên Lan bây giờ còn đang phiền muộn, Lục Hành Thiên, cha ngươi không được làm thống soái, ngươi rất tức giận phải không?"

"Có gì mà phải tức giận.

Vẻ mặt của Lục Hành Thiên mờ mịt: "Lẽ nào bởi vì ta có Hỗn Độn khí, còn ngươi thì không có, nên nổi giận à? Đây không phải là quá ngây thơ sao."

"Giống như lớp bổ túc của chúng ta, chúng ta là người một nhà, đều thuộc một phe, ba tòa thành trì cũng là một phe, hẳn nên cùng cố gắng, ai làm thống soái mà không được?

Lục Hành Thiên tiếp tục nói.

Trần Nguyên ngây ngẩn cả người, các học sinh khác cũng ngây dại ra, Phong lão gia tử có chút khó hiểu, Tiểu Hành Thiên còn có giác ngộ này à?

"Tiểu Hành Thiên thật hiểu chuyện, chúng ta chính là người một nhà.

Tiểu Hàm Hàm kéo kéo Tiểu Hành Thiên, nhóc rất là hài lòng, đủ nghĩa khí.

Đám bạn bè trang lứa ngẩn người, không thốt nên lời.

"Được rồi, tan học thôi, buổi chiều học tiếp.

Long Hạo xua tay nói.

Ai về nhà nấy ăn cơm, lớp bổ túc không lo cơm nước, không muốn đi có thể ở lại, đám người Long Hạo thì lại ra ngoài đi dạo, nhìn thử gần đây có bán thần dược nào không, có thần tệ là mua được.

Thần tệ đối với bọn hắn mà nói, chỉ là tiền dùng để mua những vật có giá trị, cho dù vật đó đắt cỡ nào, bởi vì nhiều thần tệ đi chăng nữa, cũng không đổi thành nguyên điểm Thần Ma được, đổi thành tiền của đạo tràng mới là mục đích cuối cùng.

"Chia tiền, chia tiền.

Tiểu Hành Thiên gào khóc kêu lên: "Nếu không phải ta kích thích bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ không tiêu nhiều tiền đến vậy, Hỗn Độn khí mà ta bỏ ra, nhất định phải bồi thường cho ta."

"Yên tâm, trước hết bồi thường cho ngươi, còn dư lại chia hết cho bọn ta.

Long Hạo nói.

Tiểu Hành Thiên lập tức nheo hai mắt lại, nét mặt hài lòng.

"Đúng rồi, Lục Hành Đạo đi đâu rồi? Sao mà không thấy hắn?

Long Hạo nghi hoặc.

"Không dám ra ngoài gặp người nữa.

Lục Hành Thiên bĩu môi: "Bị cha đánh không khác gì đầu heo, hiện tại đang trốn ở nhà để chờ bớt sưng."

"Hắn không dùng thần lực để giảm sưng à? Chẳng lẽ cha ngươi dùng thần lực của Thiên Thần để đánh hả?"

"Dám dùng thần lực để giảm sưng sẽ bị đánh thêm một lần nữa, không sưng vài ngày, thì cha ta sẽ không bỏ qua cho hắn đâu.

Lục Hành Thiên nín cười nói.

Xem cái tên hài tử ưa lừa ca ca như ngươi kìa, phỏng chừng tâm tình hiện giờ của Lục Hành Đạo rất ảm đạm, ngươi không đi an ủi một chút, Long Hạo bắt đầu mặc niệm cho Lục Hành Đạo, hai huynh đệ này thật thú vị, ca ca lừa đệ đệ, đệ đệ lừa ca ca.

"Trưa nay ta không về nhà ăn cơm, chúng ta đi vòng vòng chơi.

Tiểu Hành Thiên nói, ngày hôm nay Lục Thiên Lan muốn mở tiệc chiêu đãi hai vị thành chủ, nó không muốn trở về.

Bên trong Đông Lam thành xác thực có rất nhiều người xa lạ, có người mặc áo giáp, cũng có người ăn mặc bình thường không khác gì thần dân, còn có một vài hiệp khách độc hành.

Những Thần Linh xa lạ này, có người có sát khí, còn là sát khí nồng nặc đè ép tâm thần của người ta, cũng có người mang theo long khí nhàn nhạt trên người, Long Hạo có thể cảm ứng được, mặc dù long khí này rất mờ nhạt, nhưng cũng rất thuần khiết.

Người của Huyết Sát thành và Ngọc Long thành!

Đi dạo một hồi, mọi người mua một ít thần dược, Long Hạo mang Tiểu Hành Thiên đi tới trạch viện.