Chương 1021 Tiểu Hành Thiên ngoan lắm
Các ngươi chớ đắc ý, ngoại trừ vị kia, thiên tài của các ngươi cũng không tính là gì.
Huyết Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, nói: "Ỷ vào vị kia, thì có bản lĩnh thì chứ, cũng chỉ biểu lộ ra sự bất lực của các ngươi!"
"Cha, ta đã trở về.
Một âm thanh thanh thúy mang theo sự vui sướng truyền đến, Tiểu Hành Thiên chạy nhanh tới, không nhìn tất cả mọi người ở đây, trực tiếp nhào vào trong lồng ngực Lục Thiên Lan.
"Có khách ở đây, dáng dấp như này còn ra thể thống gì.
Lục Thiên Lan mặt tối sầm lại nói.
"Cha, ta báo tin vui cho ngươi đây.
Tiểu Hành Thiên trở tay lấy ra mấy món đồ tốt: "Ngươi xem, ta chiếm được thần kiếm cấp Thần Linh, còn có thần dược, ở đây còn có một bản võ học đây, mặc dù có chút vô dụng, nhưng cũng là giành được từ trên tay Thiếu thành chủ Huyết Sát thành gì đó."
Huyết Thiên Quân: "..."
Mẹ nó, ngươi có thể kiêng dè đến cảm xúc của ta được không?
Ngươi ở ngay trước mặt ta, nói là giật đồ từ trong tay con trai của ta, ngươi không sợ ta tức giận à?
"Đây là đồ cướp được từ tay Thiếu thành chủ Ngọc Long thành, một miếng vảy, nghèo thật, cha, người của Ngọc Long thành có phải toàn là mấy tên túng thiếu thế này không vậy?
Ánh mắt của Tiểu Hành Thiên long lanh nhìn Lục Thiên Lan.
Ngọc Hồng Sương: "..."
Thật muốn nổi đóa!
Lục Thiên Lan, ngươi có đứa con trai tốt thật đấy, thật biết làm mất mặt bọn ta.
Da mặt Thiên Thần của Đế Thần Cung và các đại gia tộc hơi giật giật, bọn họ muốn cười, nhưng lại không dám cười, nếu bọn họ cười thật, thế thì Thiên Thần của hai thành nhất định sẽ nổi giận.
"Lục Thiên Lan, ngươi có một đứa con trai tốt thật đấy.
Huyết Thiên Quân và Ngọc Hồng Sương cắn răng nghiến lợi nói.
"Tạ ơn thúc thúc và a di khích lệ, Tiểu Hành Thiên ngoan lắm.
Vẻ mặt của Tiểu Hành Thiên hồn nhiên nhìn bọn họ.
Ngoan? Ngoan con mẹ ngươi chứ ngoan, ngươi nghe không hiểu lửa giận trong ngữ khí của bọn ta à?
Làm tốt lắm!
Trong lòng Lục Thiên Lan khen một câu, sau đó nghiêm túc nói: "Tiểu Hành Thiên, sao con có thể cướp đồ của người ta được? Con còn nhỏ, mới mười tuổi, hơn nữa mới cấp chín, sao có thể làm loại chuyện này được chứ?"
Mẹ nó, ngươi đây là đang giáo huấn nhi tử à? Ngươi xác định không phải là khoe khoang đấy chứ? Mười tuổi cấp chín thì khoan hãy bàn, nhi tử của bọn ta là Thần Nhân, lại bị thằng con mười tuổi cấp chín của ngươi cướp?
"Nhanh trả lại cho bọn họ, sau này không được làm như vậy.
Lục Thiên Lan quát lớn.
"Nhưng mà, đây là Tiểu Hàm Hàm cho con.
Tiểu Hành Thiên có chút oan ức, chốc lát lại là vẻ mặt vô tội, nói: "Con không muốn, nhưng Tiểu Hàm Hàm nhất quyết muốn cho con, còn nói người nào dám cướp, liền giết chết người đó, dù là Thiên Thần cũng không được."
"..."
Bây giờ ta đã hiểu rồi, hai cha con các ngươi đang hát kịch ở đây!
Sắc mặt của Huyết Thiên Quân rất khó coi, nhưng khi nhắc tới Tiểu Hàm Hàm, hắn lại không thể không nở một nụ cười rồi nói: "Trẻ con đùa giỡn, chỉ là một Thần Linh khí mà thôi, coi như là món quà tặng cho điệt nhi."
"Thúc thúc, thúc muốn tặng Thần Linh khí cho cháu làm quà sao?
Tiểu Hành Thiên với vẻ mặt kinh ngạc nói: "Vậy thì cho cháu đi."
Huyết Thiên Quân: "..."
Ngươi có thể hiểu ý của ta được không?
"Càn quấy, làm sao có thể xin quà của thúc thúc chứ? Quà không thể tự mình xin được.
Lục Thiên Lan nói.
"Ồ, nhưng con đâu có tự mình xin, là thúc thúc nói muốn cho con.
Tiểu Hành Thiên với vẻ mặt ngây thơ, nhìn Huyết Thiên Quân đầy mong đợi nói: "Thúc thúc muốn tặng cháu Thần Linh khí gì làm quà vậy? Cháu thích loại phòng ngự của Tiểu Hàm Hàm, mặc lên người, Chân Thần cũng không đánh vỡ được."
Sắc mặt của Huyết Thiên Quân tái xanh, loại này ta cũng muốn, Lục Thiên Lan, ngươi thật là có một đứa con trai ngoan!
"Thúc thúc không có quà gì tốt, chỉ có áo giáp Thần Linh khí này.
Khóe miệng của Huyết Thiên Quân giật giật, nhiều Thiên Thần đang nhìn như vậy, nếu như không cho, thật sự không xuống được đài rồi.
"Cảm ơn thúc thúc.
Tiểu Hành Thiên vui vẻ nhận lấy, rất lễ phép nói cảm ơn, sau đó nhìn Ngọc Hồng Sương.
Ngọc Hồng Sương: "..."
Ta có câu này, không biết có nên nói hay không? Lục Thiên Lan, ngươi cũng không quản con trai mình được sao?
Ngọc Hồng Sương lấy ra một cây thương dài: "Đây là Thần Linh khí, được chế tạo từ Ngọc Long Cốt, nó có phẩm chất hàng đầu trong số các Thần Linh khí."
"Cảm ơn a di.
Tiểu Hành Thiên vội vàng nhận lấy, sợ Ngọc Hồng Sương lấy lại, sau đó lại nhìn về phía những Thiên Thần khác của hai thành: "Xin chào các thúc thúc, xin chào các a di, lần đầu tiên gặp mặt, cháu tên là Lục Hành Thiên, rất vui được gặp mọi người."
Câu này của ngươi là có ý gì? Lần đầu gặp mặt, rất vui? Đây là muốn quà gặp mặt sao?
Bọn ta rất không vui khi gặp ngươi!
"Tiểu Hành Thiên, đã lâu không gặp, có nhớ thúc thúc không?
Một vị Thiên Thần của Đế Thần điện mở miệng nói: "Lần này đến làm khách, thúc thúc không mang theo món quà nào tốt, Thần Linh khí này cho cháu."
"Phía thúc thúc cũng không có thứ gì tốt, chỉ có một Thần Linh khí thôi.
Những Thiên Thần của gia tộc khác cũng lên tiếng, sau đó nhìn về phía các Thiên Thần của hai thành.
Các ngươi đang muốn ép bọn ta tặng quà ư?
Bọn ta rốt cuộc là đến đây làm cái gì? Không phải chúng ta đang thảo luận về Chiến Thần Cương sao, tại sao lại biến thành đại hội tặng quà chứ?
"Đa tạ các vị, đa tạ các vị.
Lục Thiên Lan ha ha cười lớn, không ngừng chắp tay, cuối cùng nhìn về phía các Thiên Thần của hai thành.
"..."
Con trai không biết xấu hổ, ông già này cũng không biết xấu hổ!
Các Thiên Thần hai thành nhìn nhau, không tặng được không? Rõ ràng là không được, quà gặp mặt cũng không tặng nổi, đây không phải là một chuyện mất mặt sao?