Chương 1048 Ngươi phải làm theo quy trình chứ!
Bọn người Tiểu Hành Thiên mang theo các thành viên lớp bổ túc tiếp tục xuất phát, sau đó dưới sự ngây ngẩn của Tiểu Kim, trực tiếp ném ra ngoài.
"Chết dẫm, các người muốn làm gì vậy?
Tiểu Kim thét to, cho ta làm con ma chết no à?
Chết tiệt ta mới ăn no thôi, các ngươi đã muốn đưa ta vào miệng thần thú rồi sao?
"Ngươi là Thôn Thần Trùng cấp Chân Thần, hút hết thần lực của bọn chúng, rất dễ mà.
Giọng của Tiểu Hành Thiên vang lên trong đầu nó.
"Ta vừa mới tuyệt vọng một lần, lại bắt ta tuyệt vọng nữa à?"
Tiểu Kim sắp phát khóc, cấp Chân Thần thì sao chứ, đối mặt với sức mạnh thể chất bọn ta đâu có làm gì được, dù ta trở thành Thiên Thần, sau khi đối phương phong tỏa thần lực, cũng có thể giết chết ta một cách dễ dàng.
Tiếc rằng tình hình hiện giờ không cho phép nó nghĩ nhiều, thần thú đánh đến nơi rồi, chỉ có thể sử dụng Thôn Thần lực, hấp thu thần lực.
"Mấy con thần thú này dùng thần lực tấn công thì tốt quá.
Tiểu Kim thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần là thần lực, nó sẽ không sợ.
Thần thú cấp Thần Nhân, nó hoàn toàn không sợ, thân hình như điện chớp, xuyên qua xuyên lại trong đám thần thú, hút thần lực của từng con thần thú cấp Thần Nhân, thấy những con thần thú lần lượt ngã xuống, bọn người Tiểu Hành Thiên vọt ra, dây xích bay đến, lập tức trói chặt lôi đi.
Tiểu Kim nhìn thao tác thuần thục của bọn họ, không khỏi ngẩn ngơ, trước đó Tiểu Bảo cũng từng làm việc này rồi à?
"Tổng cộng hai mươi tám con, mỗi bốn con thần thú thì cho ngươi một tia Hỗn Độn khí, tổng cộng bảy tia.
Tiểu Hành Thiên nói: "Đây là tiền lương của ngươi."
"Vậy là có bảy tia rồi hả?
Tiểu Kim mở to đôi mắt nhìn, vui sướng đến điên cuồng mà nói.
"Đương nhiên, làm việc là có Hỗn Độn khí, ngươi phụ trách hút thần lực, bọn ta phụ trách bắt thần thú, tốt biết chừng nào, ngươi vừa có thể ăn no vừa có thể kiếm Hỗn Độn khí nữa.
Tiểu Hành Thiên nói.
"Sao ta không gặp được các người sớm hơn chứ.
Tiểu Kim cảm động đến sắp khóc.
Nếu ngươi gặp được bọn ta sớm hơn, đoán chừng bây giờ ngươi đang chửi bọn ta rồi, trong lòng Tiểu Hành Thiên thầm nghĩ.
"Đi thôi.
Thu hoạch hoàn tất, bọn người Tiểu Hành Thiên kéo thần thú đi, sau đó chia vài con bán cho đám người Huyết Thiên Tinh.
"Sao ta cứ cảm thấy trận chiến Thần Cương cứ như đang đi chơi vậy?
Trần Nguyên thầm nói.
Trước khi đến đây, ai nấy đều sợ hãi trận chiến Thần Cương, hiện tại xem ra, hoàn toàn không khác gì kỳ nghỉ phép, nếu điều kiện ở đây tốt hơn một chút, vậy càng hay hơn.
Ầm
Lúc này, mặt đất chấn động, Lục Thiên Lan đưa tin đến, Tiểu Hành Thiên nói: "Trận chiến lại nổ ra, lần này sẽ không dễ gì kết thúc."
"Cũng không ảnh hưởng mấy đến chúng ta, dù sao cũng toàn đi bắt thần thú mà.
Trần Nguyên nhún vai nói.
"Tiểu Kim, ngươi có biết những Thôn Thần Trùng khác ở đâu không?
Tiểu Hàm Hàm nói.
"Biết chứ.
Tiểu Kim hấp thụ một sợi Hỗn Độn khí, nói: "Nhưng trước giờ họ luôn tránh mặt ta."
"Vì sao vậy? Chẳng lẽ vì họ sợ ngươi sao?
Tiểu Hành Thiên kinh ngạc nói.
"Không, bọn họ ghét ta.
Đôi cánh của Tiểu Kim mềm nhũn cả ra, tức giận nói: "Cùng là Thôn Thần Trùng, bọn chúng biết cảnh ngộ bất hạnh của ta, đều tránh xa ta, sợ ta hút thần lực của bọn chúng."
"Chuyện này rất bình thường, nhưng mà, Thôn Thần Trùng mà ngươi nhắc tới cũng đều đến chiến trường Thần Cương phải không?
Tiểu Hành Thiên nghi hoặc.
"Đúng, một số là chủ nhân của bọn chúng đã chết, một số là vì không muốn rời khỏi chỗ này mà rời xa chủ nhân của mình.
Tiểu Kim nói.
"Vì sao không muốn rời khỏi đây?
Tiểu Hàm Hàm không hiểu: "Nơi này không có chút nguyên khí nào, chiến tranh kết thúc thì Thần Minh cũng sẽ rút đi."
"Họ đang tìm Vô Cương, đó là thánh địa của Thôn Thần Trùng, chỉ cần tìm được Thôn Thần Vô Cương, thì có thể tiến hóa rất nhanh.
Tiểu Kim nói: "Ta cũng đang tìm, đáng tiếc lại không tìm được, không biết mấy người đó có tìm được chưa."
"Thôn Thần Vô Cương ư? Đến lúc đó bọn ta sẽ để ý một chút.
Tiểu Hành Thiên ghi nhớ, sau đó nói: "Tiểu Kim mau chế tạo Thôn Thần thạch đi, chúng ta phải nhân lúc chiến tranh bắt nhiều thần thú hơn nữa."
"Không thành vấn đề, chỉ cần cho Hỗn Độn khí, có bắt mệt chết cũng chịu.
Tất nhiên Tiểu Kim và Tiểu Bảo đúng cá mè một lứa.
Thôn Thần thạch được chế tạo thành rất nhanh, thành viên lớp bổ túc ai nấy đều lấy phần cho mình, chuẩn bị tiếp tục bắt thần thú.
Grào
Một âm thanh gào thét vang vọng, thần thú gầm thét, bóng thú khắp nơi, thân thể cao lớn lại xuất hiện trên chiến trường, cuối cùng trận chiến đã bắt đầu.
Người của lớp luyện tập cầm Thôn Thần thạch, dựng nồi và vỉ nướng lên, chuẩn bị dùng lại chiêu cũ, bắt lấy thần thú.
"Tìm Thần Nhân, đừng cao quá, nếu tự thấy sức phòng ngự mình mạnh thì tùy thích.
Tiểu Hành Thiên nói một câu, để mắt đến một con vượn thần thú.
"Mau vào trong nồi, mau lên vỉ nướng.
Tiểu Hành Thiên bình tĩnh mà đọc, bản thân lại sắp bắt được một con thần thú rồi.
Ánh mắt vượn thần thú lấy làm nghi hoặc, đám Thần Minh nhân loại này đang muốn nấu cơm trên chiến trường hay sao?
Grào
Một tiếng gầm thét to lớn vang lên, vượn thần thú run lên bần bật, không dám nói thêm gì nữa, lập tức xông thẳng qua, vỗ một chưởng xuống Tiểu Hành Thiên.
Chưởng phong rít gió, hư không rung động, thần uy mãnh liệt, Tiểu Hành Thiên đang mãi nói, đột nhiên toàn thân đau đớn, cả ngươi bay văng ra ngoài, phun ra thần huyết.
"Thôn Thần thạch mất hiệu lực rồi sao?
Cả đám người sững sờ.
Tiểu Hành Thiên cũng sững sờ: "Sao ngươi không dùng thần lực? Sao ngươi không làm theo quy trình chứ!"
Đã nói khai chiến phải dùng thần lực trước mà? Sao ngươi không dùng thần lực mà trực tiếp động thủ vậy? Nhìn uy lực chưởng này của ngươi cũng không giống thần thú luyện thể mà.
"Ngươi không đánh trả thật à?
Con vượn cũng ngây ngẩn cả người, ta đánh xuống một chưởng mà ngươi không đánh trả thật sao?