← Quay lại trang sách

Chương 1075 Ta bị bắt cóc cũng có tội?

Trong doanh trướng im lặng đến chết người.

Huyết Thiên Tinh, người đã lập công lớn trong trận chiến, mọi người chuẩn bị khen thưởng, khi Lục Thiên Lan không còn gì để nói, Huyết Thiên Tinh lại đột nhiên nói một câu bản thân bị bắt cóc ư?

Ngươi có chắc không phải đang đùa bọn ta không?

Trước khi ngươi tiến vào Thôn Thần Vô Cương bọn ta đều thấy mà, đi ra cũng thấy, còn trực tiếp rời đi, ngươi làm sao có thể bị bắt cóc chứ? Bọn ta mù à?

"Huyết thống soái, đây là ý gì?

Lục Thiên Lan nghi hoặc nhìn Huyết Thiên Quân: "Phụ tử hai người các ngươi đang diễn trò gì vậy?"

Huyết Thiên Quân thu lại nụ cười, ta cũng không biết con trai ta đang diễn cái gì nữa, ngươi không phải thích nhất là khoe khoang sao, lúc này nên giải thích hết lời chứ, nói bản thân tung hoành vô địch trong Thôn Thần Vô Cương chứ không phải đến đây nói một câu ‘ta bị bắt cóc’.

Huyết Thiên Tinh mù mịt, chết tiệt ta thật sự bị bắt cóc, tại sao các ngươi lại cho rằng ta đi Thôn Thần Vô Cương, còn lập được chiến công lớn? Ta đang nằm mơ sao?

"Ta biết rồi.

Tiểu Hành Thiên vỗ tay một cái, hét lên: "Chắc chắn là Huyết Thiên Tinh không muốn công khai, sau đó âm thầm nuốt tất cả thu hoạch, chơi một vố lớn."

Huyết Thiên Tinh: "…"

Ngươi có thể nói điều mà ta hiểu được không? Cái gì mà bảo ta âm thầm nuốt chửng chứ, rồi chơi một vố lớn ư?

Ta vẫn luôn muốn chơi lớn, nhưng đồ chơi đều là thứ còn thừa lại của các ngươi, chết tiệt chơi không vui!

"Huyết thống soái, cái này không tốt đâu.

Lục Thiên Lan quyết đoán đứng bên cạnh con trai: "Nhưng đó là Thôn Thần Trùng, theo như lời Tiểu Hành Thiên nói thì có mười bảy con, còn có cả Thôn Thần Vô Cương, nếu là âm thầm muốn nuốt, e là không còn gì để nói?"

"Đúng vậy, nếu bọn ta không phát hiện, thì cũng không sao, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, có chút không tốt đúng không?

Thiên thần của Đông Lam thành mở miệng nói.

"Huyết thống soái, Huyết Thiên Tinh, hy vọng các ngươi hiểu cho, chúng ta đang ở trên chiến trường.

Thiên Thần của Ngọc Long thành cũng nói.

Các ngươi muốn lừa gạt chuyện chiến công thì có thể, nhưng chuyện lớn như vậy, các ngươi cũng tính cho qua sao?

"Thiên Tinh, thành thật mà nói, lấy đồ ra đi.

Huyết Thiên Quân sắc mặt xanh mét, cho dù ngươi có âm thầm chiếm đoạt cũng phải thương lượng với ta chút chứ.

"Lấy cái gì?

Huyết Thiên Tinh thật sự bối rối, chết tiệt ta bị bắt cóc, các ngươi bảo ta lấy đồ ra, ta lấy cái gì ra chứ? Bằng chứng về việc bị bắt cóc à?

"Hàng trăm thần thú, Thôn Thần Trùng còn có Thôn Thần Vô Cương.

Lục Thiên Lan thản nhiên nói.

"Thôn Thần Trùng, Thôn Thần Vô Cương là cái quái gì?

Huyết Thiên Tinh ngơ ngác, hành trăm thần thú thì ta biết, mới đây lợi dụng Thôn Thần Thạch bắt được không ít, nhưng chưa đủ, nếu như tính cả thu thập của đám người Ngọc Phong thì có thể lấy ra được.

Nhưng mà, Thôn Thần Trùng, Thôn Thần Vô Cương thì nó thật sự không biết!

"Huyết Thiên Tinh, bây giờ còn giả bộ thì chẳng thú vị gì đâu.

Tiểu Hành Thiên sắc mặt không tốt nói: "Trước mặt ba vị thống soái cùng nhiều Thiên Thần như vậy, ngươi lại diễn trò, thật sự được à?

Ta diễn trò? Ta diễn cái đầu ngươi, các ngươi rốt cuộc đang nói cái gì vậy, ta không hiểu chút nào cả!

"Ta thật sự không biết, trước đó ta bị người ta bắt đi.

Trong lòng Huyết Thiên Tinh tuyệt vọng, suýt chút nữa đã khóc: "Mới vừa rồi được thả về, ta gấp gáp trở về, các ngươi rốt cuộc là đang nói cái gì vậy?"

"…"

Chẳng lẽ thật sự không phải nó sao?

Đám thiên thần hơi sững sờ, Huyết Thiên Quân cũng ngẩn cả người, nhíu mày hỏi: "Ngươi nói ngươi bị bắt đi ư?"

"Đúng.

Huyết Thiên Tinh bất lực nói.

"Người đã bắt cóc con là ai? Con có nhớ được mặt không?

Huyết Thiên Quân lại hỏi.

"Không thấy mặt, thực lực của đối phương rất mạnh, trước mắt con tối sầm, sau đó được đưa ra khỏi quân doanh, cũng không có bóng người, bị người ta giam cầm, cho đến tận lúc nãy mới được thả ra, từ đầu đến cuối đều không thấy đối phương.

Huyết Thiên Tinh cúi đầu, cũng không cảm thấy xấu hổ mà nói thẳng hết ra.

"Có thể ở quân doanh mà bắt người, còn dưới mắt của bản thống soái, làm chúng ta không hề phát hiện, trừ phi là cường giả Thiên Thần, hoặc thậm chí là Thái Thượng Chân Thần.

Ngọc Hồng Sương lạnh lùng nói.

"Có Thiên Thần đỉnh phong trên chiến trường sao?

Lục Thiên Lan hờ hững nói.

Tất cả mọi người im lặng, không có! Tuyệt đối không có!

Hơn nữa, một vị Thiên Thần đỉnh phong nhàn rỗi không có việc gì làm đi bắt cóc Huyết Thiên Tinh làm cái gì chứ? Tại sao ở Thôn Thần Vô Cương lại có Huyết Thiên Tinh?

Tất cả Thiên Thần sắc mặt không tốt nhìn Huyết Thiên Tinh, sau đó lại nhìn Huyết Thiên Quân cười lạnh không nói gì, hiện tại lôi ra một tên cường giả không tồn tại, sau đó ném cái nồi ra, phụ tử các ngươi có thể âm thầm chiếm đoạt, thật sự là một kế hoạch hoàn hảo!

"Tại sao lại có cảm giác bị người khác coi như một tên ngốc thế chứ?

Tiểu Hành Thiên lẩm bẩm.

Nó không nói thì không sao, mở miệng một cái tất cả Thiên Thần đều đen mặt, nhìn rõ nhưng mà không nói rõ!

Huyết Thiên Quân đau đầu, tại sao, tại sao ngươi luôn làm những chuyện khiến ta khó xử vậy? Chết tiệt ngươi rốt cuộc là con ai hả?

"Không nói nữa, tiệc thần thú này ta nuốt không xuống.

Một vị Thiên Thần lẩm bẩm rồi trực tiếp rời đi.

"Ta có việc phải làm, cáo từ.

Một vị Thiên Thần khác đứng dậy rời đi.

"Mọi người đừng nóng vội, chuyện này ta sẽ điều tra rõ, cho mọi người một công đạo!" Huyết Thiên Quân sắc mặt âm u, nói: "Người đâu, mang Huyết Thiên Tinh xuống giam giữ, bổn soái sẽ thẩm vấn và phán quyết!"

Huyết Thiên Tinh hai chân run lên, kinh hãi nhìn hắn: "Chủ soái, con, con bị bắt cóc cũng có tội sao?"

"Kiếm cớ tốt đấy, bị bắt cóc cũng có tội à?

Tiểu Hành Thiên lại nói.

Huyết Thiên Quân sắc mặt xanh mét, chết tiệt ngươi có thể đừng nói nữa được không? Tất cả Thiên Thần đều cười lạnh một tiếng, Ngọc Hồng Sương nhìn thấy ánh mắt không tốt của Huyết Thiên Quân, đúng là thiểu năng!

"Phụ thân, vì đại cục, con muốn đi tìm càng nhiều Thôn Thần Thạch, con không có tâm trạng ăn nữa, xin phép cho con rời đi.

Tiểu Hành Thiên nói.

"Được.

Lục Thiên Lan gật đầu: "Vi phu tiễn con, dù sao có sự tồn tại của Thiên Thần đỉnh phong, con cũng đừng có để bị bắt cóc."

"…"

Cha con các ngươi, thật sự đủ rồi đấy!

"Ngọc Phong, con đi đường cẩn thận một chút, hay là ta phái Thiên Thần bảo vệ con?

Ngọc Hồng Sương nhìn đứa con của mình nói.

"Không cần, Thiên Thần đỉnh phong muốn bắt cóc thì thống soái người cũng không ngăn nổi đâu.

Ngọc Phong nói, đồng thời hạ quyết tâm, sau này sẽ không giao du với Huyết Thiên Tinh, người này quá ngu ngốc, đối xử với tất cả mọi người như những người chậm phát triển trí tuệ.

Chúng ta là đồng minh, các ngươi cũng không tin ra? Huyết Thiên Tinh tay chân lạnh ngắt, ai có thể cho ta biết chuyện gì đã xảy ra không?

Tiểu Hành Thiên chuồn đi, trực tiếp đi đến Thần Ma đạo tràng, nó còn có chiến lợi phẩm chưa chia, mới rời khỏi quân doanh thì Vân Tiêu xuất hiện, trực tiếp dẫn nó đi.

"Vân Tiêu tỷ tỷ, làm tốt lắm.

Tiểu Hành Thiên nói.

"Có người trả tiền mà.

Vân Tiêu thản nhiên nói, nàng là người đã xuống tay với Huyết Thiên Tinh, cũng chỉ có nàng mới có thể thần không biết quỷ không hay mà đưa Huyết Thiên Tinh ra khỏi quân doanh.

Thần Ma đạo tràng, Cổ Nặc mang theo Cổ Niếp đi tham quan, mười hai con Thôn Thần Trùng xếp hàng chảy nước miếng, tràn đầy hy vọng về cuộc sống tương lai.

"Ta vô cùng tự hào về cuộc tạo phản lần này.

Một con Thôn Thần Trùng nói: "Các ngươi lúc trước mắt bị mù thế nào lại trà trộn vào tộc Thần Thú kiếm cơm ăn vậy?"

Cổ Nặc không nói gì, ta lại không biết sự tồn tại của Thần Ma đạo tràng, nếu biết thì nhất định không tìm Thần Thú tộc.

"Tràng chủ, vẫn là ngươi lợi hại, Huyết Thiên Tinh lần này phỏng chừng bị chơi đùa đến điên lên.

Tiểu Hành Thiên giơ ngón cái lên, khen ngợi: "Không hổ là lần chơi khăm lớn nhất."

Giang Thái Huyền khóe miệng giật giật: "Nói bừa cái gì vậy, đây là công lao của các ngươi, các ngươi đưa tiền, ta giải quyết phiền toái cho các ngươi, đây là giao dịch, là một thương nhân, đương nhiên phải làm hài lòng khách hàng của mình."