Chương 1088 Nằm không cũng dính đạn
Thống soái đại nhân, tộc ta dưới sự chỉ huy của ngươi, liên tiếp thảm bại, vô số tộc nhân tử thương, gần như không thấy được một trận thắng lợi.
Long Hạo bình tĩnh nói: "Chiến trường Thần Cương, vì để tranh đoạt mảnh đất sống còn, chúng ta có thể đánh đổi mọi thứ, nhưng không phải đi chịu chết!"
"Không sai, chúng ta không phải đi chịu chết.
Trư Bát Giới cũng nói: "Lần này có Thôn Thần Thạch cấp Thái Thượng Chân Thần xuất hiện, gần như đã nắm chắc phần thua, ngươi còn không cho phép đầu hàng, lẽ nào muốn chúng ta chết hết cả sao?"
"Thống soái, ngươi muốn như vậy thật sao?
Các thần thú khác cũng lạnh lùng nhìn về phía thống soái, lão tổ đã nói có Thôn Thần Thạch cấp Thái Thượng Chân Thần rồi, ngươi vẫn còn muốn đánh, như vậy chẳng phải đi chịu chết sao?
"Ta đây là vì Thần Vương!" Thống soái thần thú trầm giọng nói.
"Vì Thần Vương ư? Ta thấy là vì bản thân ngươi thôi.
Long Hạo cười lạnh nói: "Vật đánh cược cho trận chiến tranh này chính là Thú Vương Sơn của ngươi, ngươi sợ bị đánh bại, Thú Vương Sơn sẽ bị đồ sát, ngươi sợ chết!"
"Ngươi sợ chết còn chúng ta thì không sợ chắc?
Giọng Hao Thiên Khuyển lạnh lùng nói: "Có câu nói gọi là, giữ được rừng xanh sợ gì không có củi đốt, ngày sau Đông Sơn tái khởi, còn mạng mới còn cơ hội, chết hết, sau này chúng ta hoàn toàn không có hi vọng báo thù."
"Nói đúng lắm, còn mạng mới còn cơ hội.
Các thần thú còn lại lớn tiếng đáp.
"Đừng nói nữa, thu gom tất cả mọi thứ, chuẩn bị đầu hàng.
Ô Nha Kim Sắc hạ lệnh, hoàn toàn không quan tâm đến thống soái thần thú.
Nó không muốn đối mặt với Vân Tiêu nữa, thật đáng sợ, một cái kim đấu, có thể làm suy yếu tu vi của nó, đánh hạ nó thành một con thú bình phàm, lại thêm ở đại bản doanh của Nhân tộc còn có một Thái Thượng Chân Thần, đừng nói đến thắng lợi, chỉ mong không chết quá thảm thôi.
"Đầu hàng, tìm Lục Thiên Lan đầu hàng, Thú Vương Sơn gần với Đông Lam thành, ắt dễ nói chuyện hơn, vả lại đám nghiệt chướng Huyết Sát thành sát tính quá nặng, lúc đầu hàng, nhất định phải đảm bảo sự sống sót cho chúng ta, nếu không thà liều chết một phen.
Long Hạo lại nói.
"Ngươi nói không sai, tên ngươi là gì?
Ô Nha Kim Sắc nhìn về phía Long Hạo, ngay cả việc làm sao tìm Lục Thiên Lan đầu hàng ngươi cũng đã nghĩ kĩ lí do giùm ta, đúng mẹ nó quá hợp tâm ý của ta.
"Tên hắn là Long Hạo, lúc trước trên chiến trường đã anh dũng giết địch, còn cứu không ít đồng tộc nữa.
Long Hạo còn chưa mở miệng, mấy con thần thú đã giành nói trước.
"Long Hạo à?
Ô Nha Kim Sắc kinh ngạc nhìn hắn.
"Đúng vậy, lão tổ, ta tên Long Hạo, không cha không mẹ, không dễ dàng gì đạt đến cấp Thần Nhân thì bị chiêu mộ đến đây.
Long Hạo nói.
"Được, đợi khi gom đồ xong, ngươi sẽ đại diện cho Thần Thú tộc đi đầu hàng.
Ô Nha Kim Sắc nói.
"Vâng thưa lão tổ, Long Hạo chắc chắn không làm phụ kỳ vọng của ngươi.
Long Hạo cung kính nói.
Mặt của thống soái thần thú tái mét, mình bị một con Long Xà cấp Thần Nhân thay thế sao? Nhưng mà, chuyện đầu hàng đáng xấu hổ như thế, bản thân cũng không thể hạ mình được, thôi cứ để y đi vậy.
"Giờ bản thần lệnh cho ngươi trở thành người thay mặt thống soái, từ nay về sau, đại diện chức vụ thống soái, giải quyết chuyện đầu hàng.
Ô Nha Kim Sắc lại nói.
Đã muốn đầu hàng, để một thần thú cấp Thần Nhân đi, vậy cũng phải cho thần thú này có chút địa vị, không thì làm sao đại diện cho Thần Thú tộc đầu hàng được?
"Đa tạ lão tổ.
Long Hạo lại bái tạ lần nữa.
Thần Thú tộc bắt đầu kính dâng thần dược, thần đan và cả thần khí của mình, miễn còn sống sót trở ra, thứ gì rồi cũng sẽ có lại, lãnh địa của mỗi người bọn họ đều còn thần dược sinh trưởng, vì mấy cây này mà vứt bỏ tính mạng thì thật không đáng.
Có điều, hiện giờ thần dược còn thừa không nhiều, dù sao thì chiến trận triền miên, hao tổn rất lớn.
Thời gian liên tục mấy ngày, Thần Thú tộc không có động tĩnh, bên phía ba thành cũng không rõ tình hình, nên không dám làm loạn, vẫn lo lắng con Ô Nha kia lại đánh đến.
"Khởi bẩm chủ soái, hai vị thống soái, thay mặt thống soái Thần Thú tộc, Long Hạo đến đây cầu kiến.
Một con thần thú nói.
"Thay mặt thống soái á? Long Hạo sao?"
Tất cả Thiên Thần ở đây đều bàng hoàng, từ khi nào Thần Thú tộc lại có một kẻ thay mặt thống soái, còn cái tên Long Hạo này sao chưa từng nghe qua bao giờ vậy kìa? Chẳng lẽ tên của con Ô Nha kia là Long Hạo sao?
Rất nhanh, đám người nhìn thấy một con Long Xà màu vàng, cấp Thần Nhân!
Mí mắt của Phong lão gia tử giật lên, có âm mưu!
Đây không phải là đạo sư của lớp bổ túc Long Hạo hay sao, sao lại thành người thay mặt thống soái Thần Thú tộc rồi? Ai nói cho lão đây biết với, rốt cuộc là chuyện gì đây?
Nhìn thế nào, tên Long Hạo này cũng là người của phe Đông Lam thành mà, Phong lão gia tử rất khó hiểu.
Đám người Tiểu Hàm Hàm bị kéo ra ngoài chơi rồi, chỉ sợ bọn chúng gọi làm lộ thân phận của Long Hạo.
Khóe miệng Lục Thiên Lan giật giật, ta từng nghĩ đến bất cứ một thần thú nào đến đầu hàng, duy chỉ không ngờ rằng đó sẽ là ngươi!
"Thay mặt thống soái Thần Thú tộc Long Hạo, đến đây tìm hai vị thống soái Lục Thiên Lan, Ngọc Hồng Sương để đầu hàng.
Long Hạo nói.
Vừa lên tiếng, tất cả mọi người đều trầm mặc, tìm hai vị phó thống soái để đầu hàng, vậy còn chủ soái thì sao, ngươi đến để đầu hàng, hay là để châm ngòi vậy chứ?
"Khụ, Long Hạo thống soái đúng không?
Lục Thiên Lan ho khan một tiếng, nói: "Nếu ngươi muốn đầu hàng thì cũng được thôi, nhưng ngươi đem cái gì đến để đầu hàng, ngươi có thể đại diện cho Thần Thú tộc sao?"
"Ta có mang theo Thần Mạch và Thần Đồ của Thần Thú tộc, còn có khế ước pháp tắc đến, có thể đại diện chưa nhỉ?
Long Hạo vừa nói xong, một con Tiểu Long kim sắc (rắn vàng) xuất hiện, tỏa ra thần nguyên khí dồi dào, đây chính là Thần Mạch!
Phía trên Tiểu Long kim sắc, còn có một bộ trận đồ huyền ảo, chính là Thần Đồ trấn áp Thần Mạch.
"Đủ rồi.
Lục Thiên Lan gật đầu, lại nói: "Ngươi đến để đầu hàng thật sao?"
Đúng vậy đó, ngươi tới đầu hàng thật á?
Tất cả mọi người đều sững sờ, Thần Thú tộc các ngươi không đánh qua là tốt lắm rồi, vậy mà còn chạy đến đầu hàng sao?
Long Hạo gật gật đầu: "Những thứ này đều đem đến cả rồi, biểu thị thành ý của tộc ta, đến đây đầu hàng, nhưng chúng ta có một điều kiện."
"Điều kiện gì?
Ngọc Hồng Sương lên tiếng.
Long Hạo liếc mắt nhìn Huyết Thiên Quân, lúc này mới nói: "Không được giết thần thú, không được để cho Huyết Thiên Quân ra tay với tộc ta, sát tính của người Huyết Sát thành quá nặng, rảnh rỗi thì lại giết thần thú, nếu không phải do y, chúng ta đã đầu hàng từ lâu rồi."
Huyết Thiên Quân: "..."
Mẹ nó, chuyện này có thể trách ta được sao? Ta còn chưa nói gì mà, sát tính của ta quá nặng ư? Phe giết nhiều nhất trong trận chiến này là Đông Lam thành và Ngọc Long thành đấy biết không hả?
Ta nằm không cũng dính đạn à?