Chương 1115 Thông đạo
Khi mọi người trở về trạch viện của mình, đám người Tiểu Hành Thiên vô cùng phấn khích, lần này thu hoạch không ít.
"Thử thách tiếp theo là gì vậy? Chắc là Ngọc Long Trì, đúng không?" Tiểu Hành Thiên xoa tay nói.
"Ngọc Phong, đi tìm cha ngươi thăm dò một chút tin tức đi, chúng ta nhất định phải tiến hành đại nghiệp kiếm tiền đến cùng!" Tiểu Hàm Hàm vung nắm đấm nói, "Bắt đầu từ việc làm rỗng Ngọc Long Trì!"
Ngọc Hồng Sương: "..."
Ta có thể nói, ngay từ khi bắt đầu, ta đã hối hận vì nói cho các ngươi biết chuyện này không?
Tiết tấu này của các ngươi là định lột da Ngọc Long tộc sao? Để toàn thể Ngọc Long tộc đến Thần giới ăn xin hả?
“Đúng, Ngọc Phong, nhanh đi tìm cha ngươi.” Hoàng Linh Nhi cũng nói.
Phượng Hoàng tộc cao quý của ngươi đâu rồi? Mắt của ngươi sao cũng xanh lên cả vậy? Đã bao lâu rồi chưa ăn cơm?
“Khụ, ta cảm thấy, Ngọc Long Thành chắc sẽ không tiết lộ thêm thông tin gì nữa đâu.” Long Hạo ho khan một tiếng rồi nói: “Bọn họ bây giờ chắc là đang nghĩ cách ngăn cản đại nghiệp kiếm tiền của chúng ta.”
“Lời của Long Hạo có lý.” Mấy người gật đầu nói.
"Nhưng mà, có chuyện, ta phải thông báo với các ngươi một chút." Long Hạo nói, dừng lại một lúc rồi lại thấp giọng nói: "Ai đó phong tỏa nơi này lại, cấm bất kỳ người nào rình mò, chuyện mà ta nói vô cùng quan trọng."
“Ta với con quạ già liên thủ.” Lưu Thành Phong và con quạ vàng đồng thời ra tay, dùng thần lực phong toả trạch viện, cấm rình mò.
"Chuyện gì mà lại che dấu như vậy? Chẳng lẽ là Huyết Ngục tộc sắp bùng nổ rồi, lên kế hoạch đến ám sát hả?" Tiểu Hành Thiên nói, đòn đả kích của nó đối với Huyết Thiên Tinh quá tàn nhẫn rồi.
Những người còn lại cũng tò mò, thấy thần lực phong tỏa, Long Hạo lúc này mới thấp giọng nói: "Ta cảm thấy, có lẽ ta đã tìm được ngọn nguồn của Ngọc Long Hồn Dịch."
“Nguồn gốc của Ngọc Long Hồn Dịch ư?” Mọi người có mặt đều kinh ngạc thốt lên.
Ngọc Long Hồn Dịch chính là thần vật, giá trị kinh người, tuy rằng một giọt không đáng giá quá nhiều tiền, nhưng bọn họ đã thu thập nhiều như vậy, tuyệt đối không thể ít được, nếu như tìm được ngọn nguồn, đem toàn bộ Ngọc Long Hồn Dịch bán đi, chắc chắn sẽ phát tài.
"Ta cũng không chắc chắn, chỉ là trên ngọn núi của đường Long Vương có một lối vào." Long Hạo thấp giọng nói: "Lối vào gần như vậy, rất có thể là nơi tích trữ Hồn Thể, buổi tối chúng ta có thể đi."
“Được, nhưng Ngọc Long tộc bây giờ đang đề phòng chúng ta, ước chừng sẽ có người nhìn chằm chằm vào chúng ta.” Tiểu Hành Thiên nói.
“Không sao cả, không phải đã có các đại nhân ở đây sao?” Long Hạo xoa xoa tay nói, “Ta đã nghĩ xong rồi, để mấy vị Thần Ma phân chia thần lực hoá thân biến thành dáng vẻ của chúng ta, mắt to trừng mắt nhỏ với Ngọc Long tộc là được rồi."
“Khả thi.” Những người khác gật đầu.
Giang Thái Huyền đen mặt, đây thật sự không phải là ta dạy, Ngọc Hồng Sương, ngươi đừng nhìn ta!
“Vậy thì khi nào chúng ta hành động?” Hoàng Linh Nhi cũng phấn khích, nếu như mang một đống lớn Ngọc Long Hồn Dịch trở về Phượng Hoàng tộc, chắc chắn sẽ là một thành tựu lớn.
Mọi người bàn bạc một chút, tới đêm khuya lại đi.
Đúng như những gì bọn chúng nghĩ, Ngọc Long tộc đã phái người nhìn chằm chằm, Ngọc Long Thành!
Tìm ai để mắt cũng không tốt bằng vị này, người này có quan hệ tốt với vợ và con trai nhà mình, thích hợp để hòa nhập với bọn họ.
Hơn nữa, ở ngoại vi cũng có Ngọc Long theo dõi, bọn họ nhất định phải phòng ngự cái đám bịp bợm này, Ngọc Long tộc không thể tổn thất thêm nữa.
“Phụ thân, thử luyện này mai là cái gì vậy ạ?” Ngọc Phong nũng nịu nói.
“Vi phi không biết.” Ngọc Long Thành với vẻ mặt cứng ngắc: “Ta thật sự không biết, lần này các con quá đáng lắm rồi, trưởng lão của Ngọc Long tộc đã xuất quan trấn thủ, không nói ra trước nội dung thử luyện nữa."
“Cách hay.” Long Hạo tán thưởng, nhưng mà, vô dụng thôi, chúng ta sẽ sớm bán đi Ngọc Long Hồn Dịch, bao gồm cả kho trữ của các ông.
“Cha, con đi thay y phục đây.” Ngọc Phong buông xuống một câu rồi vào phòng thay y phục.
Ngọc Long Thành đợi không bao lâu thì Ngọc Phong đã bước ra, luôn cảm thấy con trai nhà mình có chút gì đó không giống, nhưng ông ta lại không nhìn ra điểm khác thường.
Lưu Thành Phong ngẩng đầu nhìn trời, tại sao lại là ta dùng thần lực hoá thân chứ? Chỉ vì đóng giả làm con trai, tập thể các ngươi không làm, để ta tới sao?
Ngọc Phong này là thần lực hoá thân của Lưu Thành Phong, được Vân Tiêu gia công một chút.
Trong bóng tối, một luồng ánh sáng xẹt qua, tốc độ cực nhanh, Ngọc Long Thành cũng không tóm được, chứ đừng nói là Ngọc Long trong bóng tối.
Hai hoả luân xoay tròn, lên trời xuống đất, chỉ trong tích tắc đã vượt qua đường Long Vương, uy áp của Thần Vương đến một chút tác dụng còn không có, trực tiếp lên trên đỉnh núi.
“Đa tạ, Na Tra đại nhân.” Đám người Ngọc Phong cảm kích nói.
Hoả luân dừng lại, Na Tra gật đầu, ánh mắt quét qua đường Long Vương, cũng không quan tâm, uy áp Thần Vương của đường Long Vương tuy mạnh, nhưng cũng vô dụng đối với hắn.
Lúc đầu ở thời kỳ hưng thịnh của mình, hắn đã ném Long Vương biết bao con đường, uy áp này há có thể ảnh hưởng đến hắn sao?
“Chính là nơi này.” Long Hạo chỉ vào mặt đất bằng phẳng nói.
“Ngươi làm sao mà phát hiện ra được vậy?” Một nhóm người tò mò hỏi.
“Các ngươi thiếu một đôi mắt có sở trường phát hiện.” Long Hạo đắc ý vênh mặt lên, sau đó nói: “Na Tra đại nhân, ngươi nhìn thử xem.”
“Thông đạo, không có nguy hiểm.” Na Tra thờ ơ nói.
"Thông đạo? Không có nguy hiểm? Vậy còn chờ gì nữa." Long Hạo buông xuống một câu, bước vào trước tiên, trực tiếp chìm vào trong mặt đất bằng phẳng.
Sau đó là Tiểu Hành Thiên, Ngọc Phong, Tiểu Hàm Hàm, Hoàng Linh Nhi và những người khác, Na Tra ở sau cùng.
"Đây hình như không phải là nơi tích trữ Ngọc Long Hồn Dịch gì cả?"
Đi một lúc trong thông đạo, đám người Tiểu Hành Thiên cau mày nói, thông đạo ngoằn ngoèo, không biết sẽ dẫn đến đâu.
"Phải có thứ gì đó tốt mới có thể liên kết với đường Long Vương, các ngươi đi nhanh một chút, đừng lãng phí thời gian, ngày mai còn phải tham gia thử luyện nữa đấy." Long Hạo thúc giục nói.
Một đám trẻ con dốc toàn lực chạy với, tốc độ tăng lên đến cực điểm.