Chương 1121 Hầm thịt rồng
Ta nói Ngọc Long tộc của các ngươi thật sự rất keo kiệt, chúng ta đi xong đường Long Vương, không phải chỉ lấy một ít Ngọc Long Hồn Dịch thôi sao, lại còn không vui vẻ." Long Hạo bĩu môi nói: "Lúc đó còn muốn cướp lại."
“Đúng vậy, ta cũng không muốn quay về Ngọc Long tộc nữa, thật quá keo kiệt.” Ngọc Phong gật đầu.
"Đâu chỉ là keo kiệt, quả thực là không biết xấu hổ, trước đó còn thông báo trước nội dung cuộc thi, vừa nhìn thấy chúng ta có tài năng phi phàm, sợ chúng ta lấy đi nhiều lợi ích hơn, cũng không thông báo về cuộc thử luyện ngày mai nữa, không cho chúng ta có thời gian chuẩn bị.” Tiểu Hàm Hàm cũng bất mãn nói.
"Đúng, nếu như không thông báo cho chúng ta cũng thôi đi, bọn họ lại đi thông báo cho các tộc khác, thật quá không biết xấu hổ." Hoàng Linh Nhi tức giận nói: "Chẳng phải chúng ta chỉ là tài giỏi hơn một chút thôi sao?"
“Còn có chuyện như vậy ư?” Sắc mặt của Ngọc Thiên Lâm rất khó coi nói: “Các ngươi có thể đi hết đường Long Vương, thì chính là khách quý của tộc ta, sao bọn họ có thể đối xử với các ngươi như vậy chứ?
"Không lẽ chúng ta lại nói dối ngươi sao? Bây giờ ngươi ra ngoài thì biết thôi, cuộc thi ngày mai, đa phần là sẽ gây khó dễ cho chúng ta." Đoàn Nhạc nói.
“Đâu có cái lý đó, cuộc thử luyện lần này, ta nhớ là Ngọc Long Thiên chủ trì đúng không?” Sắc mặt của Ngọc Thiên Lâm đã khó coi rồi, mình còn muốn tạo dựng quan hệ tốt đẹp với đám người này, Ngọc Long tộc lại đối xử với bọn chúng như vậy ư?
Hỗn Độn đan, ánh sáng pháp tắc, Hỗn Độn khí, tất cả cái này cộng lại, Ngọc Thiên Lâm rất rõ nó đồng nghĩa với cái gì, hy vọng trở thành Thần Vương!
Ông ta đạt tới Thái Thượng Chân Thần đỉnh phong rất nhiều năm rồi, lại không có động tĩnh gì, xem ra tiềm lực đã cạn kiệt, hoàn toàn không thể chạm tới cảnh giới Thần Vương, bây giờ có cơ hội, ông ta làm sao có thể bỏ lỡ chứ?
Nếu như hầm một lần, có thể có thể có cơ hội này, ông ta hi vọng là lại bị hầm một lần nữa!
Dù sao thì ông ta da dày, hầm một lần cũng chỉ bị thương nhẹ một chút, trong chốc láy đã có thể hồi phục.
"Nghe nói còn muốn mời trưởng lão của Ngọc Long tộc gì đó ra, nếu chúng ta lại thể hiện tài năng đạt được nhiều lợi ích hơn một chút, thì đuổi chúng ta ra khỏi Ngọc Long tộc." Ngọc Phong lại nói, đây là lời từ miệng của phụ thân nhà nó.
Mặc dù Ngọc Long Thành che giấu rất nhiều, nhưng vẫn dặn dò một số lời, các con có thể đạt được lợi ích, nhưng không được quá nhiều, cũng không được làm quá tuyệt tình.
"Sao có thể như vậy chứ? Cuộc thử luyện lần này vốn là chuẩn bị cho thiên tài các tộc, để bọn chúng tăng thêm chút lai lịch, bọn họ lại dám làm như vậy sao?" Ngọc Thiên Lâm tức giận nói: "Các ngươi yên tâm, ngày mai ta sẽ làm chủ cho các ngươi, bất luận các ngươi có thu hoạch bao nhiêu đi chăng nữa, ai dám nói thêm một câu, bổn trưởng lão lột da hắn."
“Đúng rồi, ngươi cũng là trưởng lão của Ngọc Long tộc, chắc chắn sẽ đứng về phía Ngọc Long tộc, những lời nói bây giờ, ai mà biết ngày mai có còn tính hay không chứ.” Tiểu Hành Thiên bĩu môi nói.
“Lời hứa của bổn trưởng lão đáng giá ngàn vàng, tuyệt đối sẽ không nuốt lời!” Ngọc Thiên Lâm khịt mũi một tiếng, kiêu ngạo nói.
"Chúng ta chỉ tin vào khế ước pháp tắc."
“Khế ước pháp tắc thì khế ước pháp tắc, nếu các ngươi có đủ tài năng và thực lực thì kiếm nhiều hơn một chút cũng là lẽ đương nhiên, Ngọc Long tộc của ta cũng không phải là không cho nổi.” Ngọc Thiên Lâm như thể bị làm nhục, lạnh lùng nói.
Các ngươi lại dám không tin tưởng bổn trưởng lão ư? Ngọc Long tộc của ta ở Thần giới, cũng là một đại gia tộc nổi tiếng, làm sao có thể đặt một chút tài nguyên vào trong mắt chứ?
Ngọc Long Thành lúc đầu cũng nói như vậy, Giang Thái Huyền trong lòng thầm nói, hi vọng ngày mai ngươi sẽ không hối hận giống như Ngọc Long Thành.
“Thịt rồng đã chín rồi, theo như phân chia từ trước, Na Tra đại nhân, đầu rồng của ngươi, tràng chủ, móng rồng của ngươi, Ngọc Phong, cục long huyết của ngươi.” Long Hạo nói.
Long huyết đã ngưng tụ thành một cục, lại còn nóng hổi, Ngọc Phong nhanh chóng nhận lấy, mặc dù là Hắc Long nhưng cũng có thể khiến nó nâng cao không ít, tiền đề là có người giúp luyện hoá.
Người luyện hoá đã có rồi, con Ngọc Long Ngọc Thiên Lâm này, đã quyết định tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp, ra tay từ Ngọc Long nhà mình là dễ dàng nhất.
Thứ mà Vân Tiêu đang ăn là gan rồng, cảm thấy còn tệ hơn phượng tủy, không khỏi nhìn về phía Hoàng Linh Nhi, doạ con tiểu phượng hoàng này suýt chút nữa chạy ra ngoài.
Sau bữa ăn, đại bộ phận còn lại đều bị đám người Long Hạo đóng gói đi, Giang Thái Huyền cũng đóng gói một ít, Ngọc Thiên Lâm trong lòng đang rỉ máu, nhưng không thể không mỉm cười tặng cho bọn họ.
“Cũng may, bổn trưởng lão nhanh trí, sớm đã thu lại thần cách rồi.” Ngọc Thiên Lâm âm thầm tự nói, thần cách là quý giá nhất.
Ăn cơm xong, sắc trời cũng đã trễ rồi, một nhóm người nhanh chóng rời đi, ẩn giấu bóng dáng, trở về trạch viện, Ngọc Long Thành và Ngọc Long giám sát đều đi cả rồi.
Ngọc Phong lén lút đưa một miếng thịt rồng cho Ngọc Hồng Sương nói: "Mẫu thân, thịt rồng đã nấu chín rồi, người trực tiếp ăn đi."
“Các con thật sự đi hầm Ngọc Long ư?” Ngọc Hồng Sương hoảng loạn, đã nói là đừng dẫn theo Na Tra rồi, tại sao không cho ta trả hàng, các ngươi thật sự tới Ngọc Long tộc hầm thịt Ngọc Long hả?
“Khụ, không phải thịt Ngọc Long, là Hắc Long.” Ngọc Phong ho khan một tiếng, giải thích nói.
"Hắc Long ư? Phong Nhi, chúng ta ăn thịt rồng thì quay về ăn là được rồi, đang ở Ngọc Long tộc đấy." Ngọc Hồng Sương lau mồ hôi, con ăn thịt rồng ở Ngọc Long tộc, chuyện này có phải là không hay lắm không?
Ngọc Phong bĩu môi, chuyện này có cái gì mà không hay chứ, Ngọc Long trưởng lão dẫn đầu ăn, thịt rồng này chính là do ông ta đem ra, truyền ra ngoài ai có thể nói cái gì chứ?
Ngọc Hồng Sương suy nghĩ một chút, vẫn là không ăn, giữ lại trong nhẫn, chờ sau này rồi ăn, dù sao ngày mai vẫn phải gặp Ngọc Long Thành, có ăn thịt rồng hay không, ông ta chắc chắn có thể cảm nhận được.
Ngọc Long Thành không phản đối việc ăn thịt rồng, nhưng dù sao đây cũng là ở Ngọc Long tộc, không thể để nham nhân nhà mình khó xử được.
Đám người Giang Thái Huyền ăn no nê một bữa, chờ ngày mai đến, hắn cũng không biết ngày mai thử luyện cái gì, Ngọc Thiên Lâm cũng không biết, chỉ có thể nhìn tình huống ngày mai mà chuẩn bị thôi.
Tuy nhiên, vấn đề bây giờ cũng không lớn, có Ngọc Thiên Lâm chống lưng, ngày mai chắc có thể kiếm được một khoản, cho dù Ngọc Thiên Lâm có đau lòng cũng không được, khế ước pháp tắc đang ở đó.
Nhớ rằng trước khi đi, Ngọc Phong còn để lại một viên Hỗn Độn đan cho Ngọc Thiên Lâm, con rồng già đó đoán chừng bây giờ đang vui mừng đến mức không tìm được phương Bắc.