Chương 1123 Các ngươi tiêu rồi
Nghe nói đi xong đường Ngọc Long, chính là khách quý phải không? Đây là đãi ngộ dành cho khách quý sao?" Tiểu Hành Thiên tức giận nói.
“Đừng tức giận nữa, vô dụng thôi, Ngọc Long tộc rõ ràng là không biết xấu hổ.” Long Hạo xua tay nói: “Đã như vậy, chỉ có thể liều một phen, có thể qua thì qua, không thể qua thì đành vậy.”
"Hay là, chúng ta tiến vào, để Hàm Hàm tỷ đi trước, đưa chúng ta nằm qua." Ngọc Phong nói.
“Đúng đó.” Một đám người mắt sáng cả lên, đúng vậy, bọn chúng còn có Tiểu Hàm Hàm với một thân thần trang treo bên ngoài, Chân Thần cũng không phá được, hoàn toàn tung hoành mà đi.
Về phần chỉ có thể dùng Thần Linh khí, không kích phát thần khí mạnh mẽ, trên người Tiểu Hàm Hàm cũng có rất nhiều thần khí, một cái không chống đỡ nổi vậy thì nhiều cái, không tin là không đi qua được.
Tiểu Hàm Hàm gật đầu rồi dẫn họ đi vào trong khu rừng rậm, chỉ là vừa bước vào thì cả đám đều sững sờ, người đâu? Những người khác đâu?
Chung quanh đều là cây cao chót vót, đâm thẳng lên trời, cỏ dại vô số, im lặng không một âm thanh, lại không nhìn thấy bóng dáng của đối phương, Tiểu Hàm Hàm với vẻ mặt bối rối, cái này bảo ta làm sao mà dẫn vào đây?
Những người khác cũng bối rối không kém, bạn đồng hành bên cạnh đến một người cũng không có, chỉ còn lẻ loi một mình mình.
Ngọc Long tộc đã tách bọn chúng ra!
“Ngọc Long tộc vì phòng bị chúng ta, thật là chịu bỏ vốn đấy.” Đám người Long Hạo ngẩng đầu nhìn trời, mình có phải là cần tuyệt vọng một chút không?
“Trước tiên thử xem đá truyền tin có thể dùng được không.” Long Hạo lấy đá truyền tin ra, ý đồ liên lạc với đám người Tiểu Hàm Hàm.
“Ta phải làm sao bây giờ?” Long Hạo cau mày, hắn không tuỳ tiện hành động, với thân hình nhỏ bé này của mình, tuyệt đối không thể chống đỡ nổi cạm bẫy.
Suy nghĩ một lúc, Long Hạo cười lạnh một tiếng rồi nói: "Chỉ dựa vào các ngươi, cũng muốn làm khó ta ư, ta có rắn làm hậu thuẫn!"
Lẩm bẩm một tiếng, liền vẫy tay, tam vị chân hoả lại lần nữa xuất hiện, một tia lửa trực tiếp bay ra, lan tràn khắp toàn bộ khu rừng, sau đó một ánh sáng vàng vụt qua.
“Ngươi đốt đi, khu rừng rậm này rất lớn, đợi ngươi đốt xong, bọn họ đã thông qua rồi.” Một con Ngọc Long thấy cảnh này, liếc qua, cũng không quan tâm, lại nhìn về phía đám người Tiểu Hàm Hàm.
Tiểu Hàm Hàm không tìm thấy bọn chúng, trực tiếp xông thẳng vào, một thân thần trang ngang nhiên bước vào, cạm bẫy gì đó đều phí công, không đả thương được chút nào, Ngọc Long nhìn mà đau răng.
Về phần những người còn lại, một số thử tiến lên, một số lại ở nguyên tại chỗ mà cân nhắc, do dự có nên trực tiếp từ bỏ quyền thi đấu hay không, tình huống gì cũng không rõ, không biết làm sao mà ra tay.
Tam vị chân hoả của Long Hạo thiêu đốt, nhưng không tạo ra nguy hiểm, hơn nữa thiêu đốt cũng không mạnh, dứt khoát ngồi xuống, ngồi bắt chéo chân chờ đợi.
Trong trạch viện, Giang Thái Huyền đang uống trà với Thiên Mộng và những người khác, trong đầu vang lên giọng nói của Đường Tăng: "Tràng chủ, đám người Long Hạo gặp rắc rối, xin ngươi giúp đỡ."
"Rắc rối? Rắc rối gì? Sao ngươi biết được?" Giang Thái Huyền nhíu mày hỏi.
“Khụ, bần tăng thấy Long Hạo cũng không tồi, liền dạy y một phương thức truyền tin đặc biệt, có thể liên lạc với bần tăng, để phòng khi gặp bất trắc, không thể thuê được.” Đường Tăng ho khan một tiếng rồi nói: “Bây giờ bần tăng sẽ nói cho tràng chủ nghe về rắc rối này."
Nghe lời kể của Đường Tăng, Giang Thái Huyền với vẻ mặt thờ ơ nói: "Chuyện này ta đã biết rồi, phí thuê hơi cao."
“Long Hạo đã đồng ý, cho dù tốn bao nhiêu tiền y cũng sẽ trả, lần này bọn họ bị Ngọc Long tộc gài bẫy rồi.” Đường Tăng nói.
“Được thôi, chuyện này ta sẽ lo liệu.” Giang Thái Huyền gật đầu rồi lập tức nói: “Làm phiền các ngươi rồi.”
“Chuyện này đơn giản.” Vân Tiêu gật đầu, nhìn Thiên Mộng ở bên cạnh: “Thần khí cấp Thần Nhân, Thần Linh, loại đó không tiếc.”
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Vừa rồi đều là truyền âm, đám người Thiên Mộng không hề biết được.
“Rắc rối nhỏ, đám người Long Hạo đã bị Ngọc Long tộc gài bẫy rồi.” Giang Thái Huyền cười nhẹ một tiếng, nói ra tất cả mọi chuyện.
“Thần khí không nhiều, còn có bảy tám cái.” Thiên Mộng và Đoàn Thiên lấy thần khí ra rồi lại nói: “Chờ một chút, ta đi lấy một ít của Phượng Hoàng tộc tới đây.”
“Ta đi tìm Ngọc Hồng Sương.” Đoàn Thiên gật đầu.
Không lâu sau, hai người cầm gần ba mươi cái thần khí tới: "Số này đủ dùng chưa?"
“Đủ rồi.” Vân Tiêu gật đầu, liền nâng lòng bàn tay lên, truyền một tia thần lực vào bên trong, sau đó lại truyền vào thần khí khác.
Na Tra không ra tay, chỉ lặng lẽ nhìn.
Ngay sau đó, gần năm mươi thần khí đã được giao cho Na Tra, Na Tra khẽ gật đầu, Phong Hoả Luân xuất hiện dưới chân, ngay lập tức biến mất không thấy đâu.
Grừm
Một tiếng rồng ngâm, Na Tra ngay lập tức hoá thân thành một con Ngọc Long, khí tức thu vào trong, thân hình thu nhỏ lại một cách nhanh chóng, ẩn mình trong hư không.
Ngọc Long tộc, xuất hiện tiếng rồng ngâm vốn không phải kỳ lạ, cũng không ai chú ý, bọn họ đều đang bận rộn với chuyện riêng của mình và giám sát thử luyện.
Lâu như vậy rồi, Ngọc Long tộc chỉ chú ý tới mấy người phía trước, hoàn toàn không đếm xỉa đến đám người Long Hạo, thấy dáng vẻ ngồi yên tại chỗ của bọn chúng, hiển nhiên là từ bỏ rồi.
Một con Ngọc Long nhỏ bé xuất hiện, trực tiếp vào khu rừng rậm, một con Ngọc Long khẽ cau mày, "Có tộc nhân tiến vào sao?"
"Ngươi không nhìn nhầm đấy chứ? Bây giờ đang thử luyện, tộc nhân làm sao có thể tiến vào chứ." Ngọc Long kia lắc đầu nói, không hề coi trọng chuyện này.
Long Hạo bắt chéo chân, đợi không bao lâu liền nhìn thấy một con Ngọc Long xuất hiện, trong lòng không khỏi sửng sốt, nhưng trong đầu lại truyền đến giọng nói của Na Tra: "Long Hạo, ta là Na Tra, đây có vài thần khí, ngươi cầm lấy mà dùng, đây là Vòng Càn Khôn của bản thần, đã được phong ấn ở cấp Thần Linh, Chân Thần cũng có thể bị thương, sau khi xong chuyện nhớ quay về thanh toán tiền."
“Na Tra đại nhân, đa tạ Na Tra đại nhân, Long Hạo cảm kích vô cùng, cái đầu rồng ngày hôm qua thật không uổng phí.” Long Hạo xoa tay nói.
“Đừng cao hứng, cho ngươi mượn thần khí, coi như là một lần thuê, tràng chủ nói vậy.” Na Tra ném thần khí xuống rồi trực tiếp rời đi.
Long Hạo mở miệng, được thôi, có thể trả đầu rồng lại được không?
Chẳng bao lâu lại đến chỗ Tiểu Hành Thiên, Na Tra để lại Phong Hoả Luân, chỗ Ngọc Phong để lại Hoả Tiêm Thương, chỗ Hoàng Linh Nhi để lại Hỗn Thiên Lăng, Đoàn Nhạc và Thiên Tâm cũng có đồ tốt, mặc dù loại kém hơn một chút, nhưng cũng đủ để bọn chúng sử dụng.
“Thần khí nhiều cũng có lợi.” Vẻ mặt của Na Tra có chút vui vẻ, lần này thì có thể tính là mấy lần thuê rồi.
Sau khi làm xong những chuyện này, Na Tra trực tiếp rời đi.
“Ngọc Long tộc, các ngươi tiêu rồi!” Long Hạo cười lạnh một tiếng, đứng dậy bắt đầu hành động.