Chương 1154 Nào, mời, ngươi thử xem
“Thứ bọn ta biết bọn ta đều đã nói rồi.” Hai vị Thiên Thần đỉnh phong dừng lại: “Các ngươi thả bọn ta đi.”
“Được.” Hai lão long gật đầu, sau đó trực tiếp tát một cái, hai Thiên Thần trực tiếp biến thành vũng bùn: “Đồ ngốc, ta đâu có ký kết khế ước, các ngươi thật sự nghĩ rằng bọn ta sẽ thả các ngươi à?”
Nhìn thấy hai lão long làm vậy, đám người Huyết La Sơn thiếu chút nữa bùng nổ, đám người Giang Thái Huyền bĩu môi, hai vị này quả nhiên không phải thứ gì tốt đẹp.
Cũng đúng, cướp đoạt nhiều thứ như vậy, nếu thả hai Thiên Thần ra thì hai lão long mới ngu ngốc, đến lúc đó nhất định sẽ bị người khác đuổi giết.
“Đến đây rồi, không cần bọn họ nữa.” Long Thừa Hám lạnh lùng: “Phía trước chắc là hang ổ của Huyết Ngục tộc, bên trong không biết ẩn chứa cường giả cấp bậc gì, cẩn thận thì hơn.”
“Người mạnh nhất mà Kim Long tộc các ngươi che giấu là ai?” Ngọc Thiên Lâm nhíu mày hỏi.
“Thái Thượng Chân Thần đỉnh phong.” Long Thừa Hám nói: “Kim Long tộc chỉ có một vị Thái Thượng bảo vệ, còn Huyết Ngục tộc thì ta không biết.”
Ngọc Thiên Lâm nhìn thẳng về phía trước, một màn sương đen bao phủ phía trước, không thể nhìn thấy đường để đi, không biết nguy hiểm gì đang chờ đợi, nhưng bọn họ vẫn quyết định xông vào một lần, lần cướp đoạt này đã cho họ nếm trải vị ngọt, đây đều là Hỗn Độn đan, hơn nữa là tài nguyên của người khác chứ không phải của nhà mình!
“Cẩn thận một chút.” Long Thừa Hám thấp giọng nói: “Bọn ta đi mê hoặc đối phương, Vân Tiêu phụ trách thu xếp.”
Hai lão long đi phía trước, trên lưng là đám người Giang Thái Huyền, về phần sự kiêu ngạo của Long tộc gì đó, sớm đã chạy đi đâu rồi.
Giữa sương mù đen kịt, hiện ra một đường tối đen, huyết khí nồng đậm cuồn cuộn, một giọng nói lạnh lùng truyền đến: “Kim Long, Ngọc Long? Các ngươi tới đây làm gì?”
“Xin hỏi, là thủ lĩnh của Huyết Ngục tộc ở đây đúng không?” Long Thừa Hám chắp tay nói.
“Đúng vậy, chính là bổn toạ.” Huyết quang hội tụ, hoá thành một gã nam tử trung niên, khoanh tay mà đứng, lãnh đạm nhìn bọn họ: “Nói ý đồ của các ngươi.”
“Bọn ta đến để thông báo với ngươi, sắp xếp của ngươi bị người khác làm hỏng rồi.” Long Thừa Hám với vẻ mặt ngưng trọng nói: “Huyết La Sơn sống chết còn chưa biết, thần điện thì trực tiếp bị người khác nhổ đi, bọn ta sau khi biết được thì lập tức đến đây.”
“Hả?” Sắc mặt của nam tử trung niên trầm xuống, một đạo huyết quang truyền ra, nhưng không được đáp lại, sắc mặt càng âm u: “Người nào làm?”
“Ta không biết.” Long Thừa Hám lắc đầu nói: “Đối phương ẩn giấu thân hình, thực lực rất mạnh, cho dù bọn ta có liên hợp với Huyết La Sơn cũng bị đánh tơi tả.”
“Hả?” Ánh mắt của gã nam tử trung niên lạnh lùng, hắn đương nhiêu có thể nhìn ra hai vị lão long đều đang bị thương nặng.
Vù
Đột nhiên, một đường kim quang lóe lên, Hỗn Nguyên Kim Đấu nở rộ kim quang, xé rách sương mù, trực tiếp bao phủ lấy nam tử trung niên, Vân Tiêu giẫm chân tại chỗ, kim quang bao phủ cả người, không thấy rõ hình dáng.
“Chính là nàng, thần khí này vô cùng lợi hại, bọn ta không phải đối thủ!” Hai lão long sắc mặt thay đổi mạnh mẽ, kinh hãi nhìn Vân Tiêu.
“Thần khí?” Ánh mắt nam tử trung niên hiện ra vẻ khinh thường, huyết khí ngập trời xông thẳng về phía chân trời, chấn động Hỗn Nguyên Kim Đấu.
Ầm ầm
Thần quang của Hỗn Nguyên Kim Đấu bùng nổ, vẻ mặt của Vân Tiêu hơi trầm xuống, vung tay lên, kim quang tràn ngập, sắc mặt nam tử trung niên khẽ biến đổi, bản thân đột nhiên không ở chỗ cũ mà lại xuất hiện trên bãi cát vàng mênh mông.
“Vào Cửu Khúc Hoàng Hà, thì không thể ra ngoài nữa.” Vân Tiêu lạnh lùng, Hỗn Nguyên Kim Đấu lại xuất hiện, thần quang nở rộ.
“Chỉ là thủ đoạn nhỏ mà dám…”
Nam tử trung niên cười lạnh, trực tiếp đánh ra một chưởng, ngay sau đó, sắc mặt cũng cứng đờ, thần quanh trực tiếp nhập thể, thần hồn sợ run, thần lực tan rã, tu vi Bán Thần Vương trôi nhanh.
“Không hay rồi, đây là trận pháp gì?” Nam tử trung niên lộ ra vẻ hoảng sợ, mạnh mẽ thúc dục thần lực, chỉ là thần hồn dường như bị thứ gì đó nhốt lại, cả người mệt mỏi, tu vi không ngừng giảm xuống.
“Đại nhân, bọn ta đến giúp ngươi.” Hai lão long lao tới, trực tiếp tới bên người nam tử trung niên.
“Được, các ngươi… phụt.”
Nam tử trung niên vừa lộ ra chút vui mừng thì bất ngờ bị hai thần lực cực lớn đánh trúng, hắn vốn đã dùng hết toàn lực chống cự trận pháp rồi, nháy mắt bị thương nặng, phun ra một ngụm máu.
“Quên nói cho ngươi biết, bọn ta và nàng ta cùng nhóm, thần điện là bọn ta nhổ đấy.” Hai lão long nhe răng cười lạnh.
“Kim Long tộc, Ngọc Long tộc, các ngươi thật sự là muốn chết!” Nam tử trung niên nổi giận gầm lên một tiếng, lại nhìn thấy thần quang của Kim Đấu nở rộ, từ trên mặt đất mọc lên, thẳng hướng mà đi: “Lập tức, ta muốn toàn bộ các ngươi…”
Nam tử trung niên trực tiếp tiến vào, sau đó cả người đều ngẩn ra, chết tiệt ta đang thấy cái gì vậy, các ngươi đều ở trong này sao? Huyết La Sơn?
“Ngươi xem, ta đã nói Vương sẽ vào mà.” Huyết La Sơn thở dài.
“Thực sự tiến vào.” Đám Ma Nghiệt cũng thở dài, sao ngươi lại suy nghĩ không thông như vậy chứ?
Nam tử trung niên ngẩn ra, các ngươi luôn ở đây nhìn sao?
“Các ngươi… Đang làm cái gì vậy? Tại sao không dùng bí pháp hợp lại?” Nam tử trung niên lạnh lùng quát.
“Nào, mời ngươi, ngươi thử đi.” Huyết La Sơn đưa tay, có bản lĩnh thì ngươi làm đi, chết tiệt ta có phương pháp huyết tế, chính mình phóng ra, đạt được thành tựu chính là bị thương càng nghiêm trọng.
Nam tử trung niên: “…”
Nhìn các ngươi như vậy, chết tiệt ta còn có tâm trạng mà thử sao? Các ngươi thêm một mảnh còn không được, ta có thể sao?
“Kết thúc rồi, Bán Thần Vương.” Hai lão long thổn thức, Kim Đấu kia rất nghịch thiên, Bán Thần Vương tiến vào cũng không thể kiếm được một bông hoa.
“Bây giờ là Thái Thượng Chân Thần đỉnh phong.” Vân Tiêu thờ ơ nói.
Hai lão long run lên, tu vi rớt xuống vậy rồi? Phải mất bao nhiêu năm mới có thể trở lại như ban đầu đây?
Kim quang biến mất, trận Cửu Khúc Hoàng Hà tiêu tán, Vân Tiêu nâng Kim Đấu trong tay, trở lại bên cạnh Giang Thái Huyền: “Bọn họ đang nỗ lực.”
Giang Thái Huyền liếc nhìn Kim Đấu, thấy nam tử trung niên đang nôn ra máu, nghi ngờ nói: “Ngươi làm gì vậy?”
“Máu của bọn ta có tác dụng ăn mòn, lợi dụng bí pháp huyết tế, có thể phá hư sự điều khiển của thần khí.” Huyết La Sơn bình tĩnh nói.
“Huyết La Sơn, sao ngươi lại nói ra chuyện này?” Nam tử trung niên tức giận, ánh mắt tràn ngập sát khí.
“Ta muốn sống sót rời đi.” Huyết La Sơn lạnh lùng nói: “Đừng thổ huyết nữa, vô dụng thôi, bọn ta đã thử mọi cách rồi.”
“Thật nực cười, đã bắt được chúng ta, bọn họ còn để chúng ta sống mà rời đi sao?” Nam tử trung niên chế nhạo, hiển nhiên không tin mình vẫn còn cơ hội sống sót.
“Nào, ngươi bí mật nói cho ta biết về việc khống chế của di tích Cổ Long đi, chẳng hạn như các tộc khác, không hạn chế chủng tộc, bọn ta chỉ đến đây để thu thập lợi ích, có thể ký kết khế ước pháp tắc.” Long Hạo chạy tới, lộ ra nụ cười.
“Khế ước pháp tắc?” Nam tử trung niên do dự, nếu vi phạm khế ước pháp tắc, căn bản sẽ là đường cùng, những người này tuy rằng phương pháp quái gở nhưng vẫn chưa phải Thần Vương.
“Đúng, khế ước pháp tắc, nhắc lại lần nữa, không có hạn chế chủng tộc.” Long Hạo thấp giọng nói.
Nam tử trung niên ngẩn người, trong lòng Huyết La Sơn hiểu: “Vậy ta sẽ tiết lộ cho ngươi biết về bố cục của Ngọc Long tộc và Kim Long tộc.”
Đám Ma Nghiệt sửng sốt, kỳ quái nhìn Huyết La Sơn, đây là để cho trưởng lão Kim Long tộc và Ngọc Long tộc đi cướp sạch tài nguyên nhà mình sao? Nếu bọn họ biết được, có bị người trong tộc mình đánh chết không?