← Quay lại trang sách

Chương 1180 Ta không có sở thích này!

“Đa tạ.” Thanh niên tà dị nói một lời cảm tạ, hàn huyên với Giang Thái Huyền, hắn cũng biết giấy phép buôn bán là nhu yếu phẩm, nếu không sẽ không thể làm việc ở thành trì, mở cửa hàng.

“Còn không biết tên ngươi, giới thiệu một chút, ta sẽ cho ngươi vào hộ khẩu.” Ngọc Phong nói.

“Ta không có tên.” Thanh niên tà dị lắc đầu, ta xưa nay khi ở trên chiến trường, tự cho mình là chủ của vạn thần, nhưng chủ của vạn thần hiển nhiên là không thể dùng được.

“Vậy thì cùng họ với ta, lại đi từ di tích Long tộc ra, cứ gọi là Ngọc Chính Long là được rồi.” Ngọc Phong nói.

“Tùy ngươi.” Thanh niên tà dị không hề lo lắng nói, một cái tên thôi mà, chỉ là danh hiệu.

“Đây là thẻ căn cước của ngươi, bây giờ theo ta đi Thú Vương thành trước, cửa hàng cũng cho ngươi, làm việc cho tốt.” Ngọc Phong nói.

“Công việc à?” Ngọc Chính Long giật mình, có chút hoang mang: “Ta không phải chế tạo huyết tinh sao? Còn có cửa hàng hả?”

“Không có cửa hàng, ngươi lấy đâu ra huyết nhục mà chế tạo huyết tinh chứ?” Ngọc Phong trợn mắt nói: “Hiện tại là thời đại kiếm tiền, không cần ngươi nghĩ đến chém chém giết giết, để các thần thú bọn họ tự mình bán một chút máu là được rồi, từng tên một trăm trượng ngàn trượng, rót mấy bát hoàn toàn không có ảnh hưởng gì cả, còn có thể kiếm tiền.”

“Các ngươi nói là, mua máu sao?” Khóe miệng của Ngọc Chính Long giật một cái.

“Đúng, cứ như vậy, ngươi cũng có thể có được máu của bọn chúng, tất cả mọi người mới có lợi.” Tiểu Hành Thiên nói: “Cái này gọi cùng có lợi.”

Hai mắt Ngọc Chính Long tràn đầy bối rối: “Các thần thú bọn chúng sẽ nghe lời à? Bọn chúng cũng kiếm tiền sao? Sẽ cam tâm bán đi máu của mình hả?”

“Ngươi á, đợi ở di tích Cổ Long quá lâu, đầu óc đã hư mất rồi, các thần thú bọn họ không kiếm tiền, bọn họ làm sao nâng cao thực lực lên chứ?” Long Hạo khinh thường nhìn hắn nói “Bán máu lại là chuyện tự nguyện, hơn nữa, một lần bán một chút, hoàn toàn không có ảnh hưởng, tại sao không bán chứ?”

Tư duy của Ngọc Chính Long còn chưa chuyển đổi, nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của Long Hạo, cũng giận không nổi, không có cách nào, thực lực không bằng người ta, dù hắn là Thần Vương.

Thu xếp Ngọc Chính Long xong, đám người Long Hạo đi vào đạo tràng lần nữa, xem thương phẩm đạo tràng, hai mắt tỏa ánh sáng.

Võ Đạo đan là tự sáng tạo, thẻ suy diễn võ đạo, đây chính là thần khí học trộm siêu cấp!

Nghĩ thử xem, người khác thi triển một chiêu, bọn họ suy diễn ra chỉ trong vài phút, hiểu rất rõ ràng, ai dám động thủ với bọn họ chứ? Võ học gì mà không phá giải được?

Chỉ tiếc, là giá cả đắt một chút, cùng cấp với công pháp, hơn nữa thẻ suy diễn võ đạo này có khuyết điểm, chính là suy diễn ra, ngươi chưa chắc có thể tu luyện.

Ví dụ như mua thẻ suy diễn võ đạo, suy diễn ra công pháp Thần cấp của đạo tràng, nhưng ngươi hoàn toàn không tu luyện được, đó cũng là không tốt.

“Có điều, đây cũng là Thần khí siêu cấp đó.” Ba anh chàng vẫn tràn đầy nhiệt huyết, thẻ suy diễn này quá thích hợp dùng để học lén.

Ông

Đá truyền tin sáng lên, Ngọc Phong lấy đá truyền tin ra, là Thánh Viên truyền tin đến: “Mấy vị tiểu hữu, Thánh hội sắp bắt đầu, khi nào các ngươi đến vậy? Có muốn ta cho người đi đón các ngươi không?”

“Lại là con vượn già này, bảo hắn cút.” Tiểu Hành Thiên mắng.

Chết tiệt ta vẫn còn là trẻ con, nếu Thánh hội này của ngươi là đại hội bình thường thì cũng thôi đi, lại là đại hội ra mắt Mẫu Viên không gả đi được à? Nghĩ đến những thân thể lông xù kia, Tiểu Hành Thiên liền cảm thấy ớn lạnh.

Ta là thần minh Nhân tộc bình thường, tuyệt đối không có loại sở thích này!

“Hay là, đi xem thử một chút không?” Long Hạo suy tư nói: “Tâm tư con vượn già này quá xấu, chi bằng bắt ông ta thử nghiệm nhỉ?”

“Vậy cứ thử một chút xem.” Ngọc Phong suy nghĩ, trả lời vượn già một câu: “Lát sau liền lên đường, bảo đảm đến.”

“Phải chuẩn bị mấy tấm thẻ suy diễn này, cũng may lần này kiếm lời không ít tiền.” Ba anh chàng liếc nhìn nhau, mua một ít thẻ suy diễn võ đạo.

Thái Thượng Chân Thần mỗi người chỉ cần một tấm, cấp Thần Vương không mua, quá đắt, mua không nổi.

“Hi vọng lần này có thể có thu hoạch thật tốt, đúng rồi, đưa Ngọc Chính Long lên, mặc dù vị Thần Vương như hắn hơi vô dụng một chút, nhưng coi như có chút thực lực.” Tiểu Hành Thiên suy nghĩ một chút nói.

Ngọc Chính Long là cường giả cấp Thần Vương, đối với đạo tràng mà nói, đúng là phế vật, nói trấn áp liền trấn áp, nhưng đối với Thần giới mà nói, đây chính là nhân vật thực sự kinh khủng, siêu hung ác.

Nếu như một mực để Ngọc Chính Long ở trong thành chế tạo huyết tinh, mua bán máu Thần thú, kiếm chút ít lợi nhuận, đó thuần túy là lãng phí nhân tài.

“Vân Tiêu đại nhân cũng thuê rồi, dù sao Ngọc Chính Long vừa đến, khó đảm bảo sẽ không có suy nghĩ.” Long Hạo nói: “Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.”

Ở nơi này, có đạo tràng trấn áp, Ngọc Chính Long không dám làm càn, nhưng rời khỏi nơi này sẽ không giống vậy, không có người ngăn được, cho dù Ngọc Chính Long có giết bọn họ, cũng không ai báo thù cho bọn họ.

Về phần khế ước pháp tắc, đến cấp bậc Thần Vương cũng không quan tâm phản phệ của khế ước pháp tắc, nhưng mà lãng phí thêm chút sức thôi.

“Không sai, đợi đến lúc Ngọc Chính Long nhận thức chính xác được sự quý giá của tiền, đi đến chính đạo, chúng ta mới có thể yên tâm.” Vẻ mặt của Ngọc Phong trang nghiêm, giống như một vị cao tăng phổ độ chúng sinh.

Đường Tăng đứng một bên nhìn liên tục gật đầu, đồng thời lau dầu ở khóe miệng, thiếu chút nữa khiến Pháp Hải và Đạt Ma bùng nổ, tên này lại đang ăn vụng.

“Tràng chủ đi không, lần này chính là có Mẫu Viên.” Tiểu Hành Thiên lại nhìn về phía Giang Thái Huyền.

Giang Thái Huyền: “...”

Chết tiệt, tiểu tử xấu xa nhà ngươi, các ngươi đều chướng mắt Mẫu Viên, ta có thể coi trọng sao? Khẩu vị của ta cũng không nặng!

“Mấy vị cố gắng thật tốt, sớm ngày trở thành rể hiền của Thánh Viên tộc, bổn tràng chủ tuyệt đối đưa tới một món lễ vật lớn.” Giang Thái Huyền cười lạnh nói.

Ba người ngượng ngùng cười một tiếng, bọn chúng cũng không có ý nghĩ này, một là tuổi tác còn nhỏ, hai là bây giờ kiếm tiền mới quan trọng nhất, chung thân đại sự gì đó, sau này hãy nói.

“Đúng rồi, Đế Tinh và Yên Tuyết Hàn đi rồi, nói là ra ngoài làm một số chuyện, tìm một số người, sau này sẽ trở về.” Tiểu Hành Thiên nói: “Phụ thân ta cho ta biết.”

“Đi thì đi thôi, Đế Tinh có lẽ cũng có không ít bằng hữu.” Giang Thái Huyền xua tay nói, ví dụ như người sau lưng Tiểu Hàm Hàm, người quen cũ của Đế Tinh, trở về Thần giới, hắn đương nhiên phải đi gặp mặt.