← Quay lại trang sách

Chương 1183 Tiểu nữ Thiên Ngữ

“Các ngươi… là tự nguyện đến sao?” Huyết Thiên Tinh ngây người nhìn bọn họ.

Các ngươi có phải là có bệnh không, khi không chạy tới nơi này làm cái gì, biết ta ở đây, đặc biệt tới đánh ta ư?

Một Thần Nhân như ngươi, không đúng, ngươi đã đột phá trở thành Thần Linh từ khi nào vậy, làm sao mà có thể trở thành chấp sự của Ngọc Long tộc chứ? Chấp sự chẳng phải là cần Thái Thượng Chân Thần, đồng thời có công lao mới có thể đảm nhận sao?

Về phần Long Hạo và Tiểu Hành Thiên, Huyết Thiên Tinh hoàn toàn không để ý, Tiểu Hàm Hàm không ở bên cạnh, bọn chúng cũng chỉ cứng miệng, sự tồn tại như vậy, liệu bọn chúng có thể trèo cao được sao? Đa phần là Tiểu Hàm Hàm ở đây chơi mệt rồi, quay về nhà và sẽ không quay lại nữa.

“Đúng rồi, nếu không tự nguyện thì ai có thể bảo chúng ta qua đây chứ?” Long Hạo kiêu ngạo nói, toàn bộ Thần giới, có rất nhiều người có thể ra lệnh cho chúng ta, nhưng tuyệt đối không phải là Viên Sùng Sơn của Thánh Viên tộc.

“Nhanh, các ngươi nhanh đuổi bọn chúng ra ngoài.” Huyết Thiên Tinh nhìn về phía các Thánh Vượn, kích động nói.

Các Thánh Vượn luôn ở một bên quan sát, nhìn nó với vẻ khó hiểu: "Ngươi kêu la vớ vẩn cái gì, mấy vị này chính là khách quý do trưởng lão mời tới."

"Không, ta là vì tốt cho các ngươi, bọn chúng chính là một lũ phá hoại, Ngọc Long tộc đã bị bọn chúng phá hoại." Huyết Thiên Tinh vội vàng nói, đám người này chính là tai hoạ đấy, còn không đuổi bọn chúng đi, Thánh Viên tộc của các ngươi sẽ phải chịu tổn thất lớn.

"Này, Huyết Ngục tộc thật là coi thường Thánh Viên tộc ta. Tuy nói tư chất Thánh Viên của Thánh hội kém một chút, nhưng cũng không kém bằng một anh chàng có đầu óc không thường." Thánh Viên lắc đầu nói, với vẻ mặt xem thường liếc nhìn Huyết Thiên Tinh.

Huyết Thiên Tinh: "..."

Chết tiệt, tại sao não của ta lại không bình thường chứ? Các ngươi là không biết đấy thôi, lúc đầu Ngọc Long tộc đã bị phá hoại thê thảm như thế nào, đó quả thật là bi thảm nhất trần gian!

Nếu các ngươi không nghe khuyên, ta cũng không thèm nói nữa, tới lúc đó xem các ngươi khóc lóc thảm thiết như thế nào.

“Huyết Thiên Tinh, không ngờ ngươi lại sa sút đến mức này.” Ngọc Phong thổn thức không thôi: “Chưa bao lâu, ngươi vẫn còn có thể ngửa mặt trông lên ta một chút, không ngờ rằng, bây giờ ngươi vì để giảm bớt đối thủ cạnh tranh, giành được sự vui lòng của Mẫu Viên, lại muốn để chúng ta rời đi."

"Chắc chắn là như vậy, chúng ta ưu tú quá mà, y tự nhận mình không bằng, không có một tia hi vọng, sợ rằng sẽ không thể cưới được Viên Mẫu, yên tâm đi, chúng ta sẽ không tranh giành với ngươi.” Long Hạo nói.

"Đúng vậy, chúng ta sẽ không tranh giành với ngươi. So sánh ra thì tuổi tác của ngươi cũng lớn rồi, ta thì còn quá trẻ." Tiểu Hành Thiên nói.

“Thì ra là như vậy, vị này của Huyết Ngục tộc thật là có tâm cơ.” Người của các tộc khác tán dương nói: “Ngươi yên tâm, tới lúc đó chúng ta nhất định sẽ để cho ngươi thể hiện.”

"Đúng vậy, thể hiện cho tốt, Thánh Viên tộc ta sẽ thích người như ngươi." Thánh Viên nghe vậy liền khen ngợi nói: "Huyết Ngục tộc xứng với Thánh Viên tộc ta, môn đăng hộ đối, cứ quyết định như vậy đi, lát nữa ngươi nhất định phải chọn một người trong đó."

Huyết Thiên Tinh: "..."

Ta ngửa mặt trông lên ngươi khi nào chứ?

Còn nữa, chết tiệt ta đơn thuần là vì tốt cho Thánh Viên tộc, tại sao các ngươi có thể nói thành như thế chứ? Tại sao ta lại muốn Mẫu Viên chứ?

“Ngươi cứ theo đi.” Ngọc Phong vỗ vai Huyết Thiên Tinh, với vẻ mặt ta sẽ xem biểu hiện tốt của ngươi nói: “Đêm nay, ngươi chính là nhân vật chính, ta nghĩ mọi người đều sẽ không tranh giành với ngươi, có lẽ là một vị Mẫu Viên dung mạo tuyệt sắc nào đó, xinh đẹp nhất sơn hà. "

"Đúng vậy, đêm nay, công tử của Huyết Ngục tộc, Huyết Thiên Tinh chính là nhân vật chính. Chúng ta tuyệt đối sẽ không tranh giành, ngươi chọn còn lại, chúng ta từ từ xem." Các phế tài của các tộc gật đầu lia lịa.

“Khụ, bây giờ các vị ngồi vào ghế trước đi, nam nữ ngồi lẫn lộn, tự tìm vị trí cho mình, thấy ai thuận mắt thì ngồi với người đó.” Thánh Viên nói.

Các phế tài ở đây không chỉ có nam thần minh mà còn có rất nhiều nữ thần, trong đó nhiều người có ngoại hình xinh đẹp nhưng tài năng lại kém cỏi, cả đời không đạt được thành tựu lớn, cũng chỉ có thể đến đây xem mắt.

Những người có thể tới đây tham gia Thánh hội, cho dù là tiểu gia tộc, thế lực cũng được coi là không tồi, ít nhất cũng mạnh hơn phủ thành chủ của nhà Tiểu Hành Thiên, thành chủ bình thường không có tư cách đến đây.

Một nhóm người nhanh chóng phân xong chỗ ngồi, năm người Tiểu Hành Thiên ngồi cùng nhau, Vân Tiêu ngồi ở ghế chính với một tấm biển treo trước người, bảo an, Ngọc Chính Long cũng như vậy, đánh dấu rõ ràng thân phận của mình, chúng ta đến đây không phải để xem mắt, chỉ là bảo an!

Một bàn sáu người, bọn họ cộng lại năm người, còn thiếu một người, một vị nữ thần qua đó ngồi, ngay lập tức đã đầy rồi.

Huyết Thiên Tinh muốn tìm một chỗ để ngồi xuống, nhưng mà trực tiếp bị người của các tộc đuổi đi, nó không thể khiêu khích được liền trực tiếp rời đi, lại tìm một chỗ ngồi. Cho đến cuối cùng, Huyết Thiên Tinh ngồi một mình ở một cái bàn, ở địa điểm lộ thiên này, chắc chắn là dễ thấy nhất.

“Như vậy, mới không lấy đi ánh đèn sân khấu của Huyết Thiên Tinh.” Các phế tài của các tộc nói.

Huyết Thiên Tinh mở miệng, sau cùng bất lực thở dài, nhưng trong lòng lại đang tuyệt vọng, chết tiệt mình có thể quay về được không? Tại sao lại muốn để ta tới nơi này, lại để cho chúng ta gặp phải ba tên lừa gạt này?

Rót rượu hảo hạng, Long Hạo rất biết làm người, đưa Vân Tiêu trước, tiếp theo là Ngọc Chính Long, sau đó là bọn họ, về phần nữ thần kia, tự mình rót là được rồi.

“Rượu này miễn cưỡng uống vào miệng, vẫn thích Ngọc Long Thần Nhưỡng của Ngọc Long tộc hơn.” Long Hạo tiếc nuối nói.

“Trong thời gian ngắn, không thể uống được.” Ngọc Phong lắc đầu, nếu như ta bước một bước về phía Ngọc Long tộc, Ngọc Long đều sẽ lao ra, chặn cổng lớn, không để cho ta vào.

“Mấy vị công tử, thân phận của các ngươi cao quý như vậy, tại sao còn tới Thánh hội này chứ?” Nữ thần không khỏi hỏi, ba anh chàng này nhìn thế nào cũng không phải là phế tài, sao lại chạy tới đây chứ?

"Đã nói rồi, là Lão Viên mời." Tiểu Hành Thiên bĩu môi nói: "Con người ta cái gì cũng không tốt, chỉ có một điểm, lời hứa ngàn vàng, đã hứa với Lão Viên rồi đương nhiên là phải đến."

“Tiểu nữ Thiên Thần tộc, Thiên Ngữ, ra mắt các vị.” Nữ thần nói.

“Ngọc Phong, đây là Long Hạo, Tiểu Hành Thiên, hai vị này ngươi có thể gọi đại nhân là được rồi.” Ngọc Phong nói.

Thiên Ngữ sững sờ, không khỏi bĩu môi, ta đã tự báo gia môn rồi, sao các ngươi không nói ra chủng tộc chứ?

Về phần gọi hai bảo an là đại nhân, Thiên Ngữ không cảm thấy là có gì cả, có vẻ như là bảo an, nhưng từ thứ tự rót rượu vừa rồi, nàng vẫn có thể nhìn ra, Vân Tiêu cao quý nhất, sau đó là Ngọc Chính Long, sau đó mới là ba tên này.