← Quay lại trang sách

Chương 1209 Chính Long thần điện

Bạch Miểu suy nghĩ một lát, đành từ bỏ, danh tiếng dữ tợn của Ma La, mặc dù thực lực mạnh, nhưng kẻ thù cũng nhiều.

"Lần này Chư Thần Bảng mở ra không giống với trước đây, chính là ảnh hưởng đến toàn bộ Thần giới, hàng vạn chủng tộc." Bóng dáng mơ hồ nói, âm thanh như sấm, truyền vào tai tất cả thần minh: "Từ Thần Nhân cho đến Thần Hoàng, toàn bộ đều có tên trong bảng."

“Được rồi, đừng nói nhảm nữa, bổn toạ chỉ xem thiên cơ.” Ma La lạnh lùng nói.

"Được, vậy thì khởi động thần bảng, mở ra thiên cơ!"

Bóng người mơ hồ thét dài một tiếng, Chư Thần Bảng ném lên không trung, trực tiếp mở ra, hàng vạn ánh sáng vàng phóng ra, toàn bộ chữ trên đó đều biến mất, chỉ còn lại một mảng trống không.

Một danh sách trống trơn không một người, tiếp theo đó là một loạt hình ảnh, có những gương mặt xa lạ, cũng có những gương mặt quen thuộc, trong số đó có Ma La, nhưng Ma La đang đứng trên một ngọn núi thần, toàn thân bê bết máu.

Sau đó còn có một vị Thần Vương Kiếm Đạo, ánh mắt đờ đẫn, ngồi xếp bằng trong hư không, xung quanh là hàng ngàn kiếm khí bầu bạn, sau đó còn có một số thần minh, dù sao đám người Long Hạo cũng không quen.

"Không cần nhìn nữa, cố làm ra vẻ huyền bí." Vân Tiêu thờ ơ nói: "Người này chẳng qua là Thần Hoàng, thiên cơ cái gì chứ, chẳng qua chỉ là một mánh khoé lừa bịp nhỏ mà thôi, nếu không phải tu vi của hắn cao thâm, cũng không thể qua mắt nhiều người như vậy."

“Những thứ này là giả sao?” Đám người Long Hạo kinh ngạc.

"Chết tiệt, Huyết Thiên Tinh? Hắn đỉnh như vậy sao?" Ngọc Phong cũng kinh ngạc, trong bức tranh Huyết Thiên Tinh ma khí ngất trời, đứng trên thi sơn huyết hải, mang theo một luồng khí kiên quyết, chém giết... chờ đã, đó không phải là chúng ta sao?

“Tương lai chúng ta đều chết?” Long Hạo cũng sững sờ.

“Cái này chắc chắn là giả rồi, nếu như là thật, ta chết cũng là đáng đời.” Tiểu Hành Thiên bĩu môi, Huyết Thiên Tinh làm sao có thể giết được bọn chúng chứ? Thực sự cho rằng ở cùng với Ma La thì có thể bay lên hả?

Rất nhiều Thần Vương cũng kinh ngạc, bọn họ không biết Huyết Thiên Tinh, cũng kinh ngạc về việc nó có thể xuất hiện trong hình ảnh thiên cơ này.

“Chư Thần Bảng này đã nói phải giết chết chúng ta, chi bằng chúng ta cũng cho bọn họ vài bảng tên đi?” Khoé miệng của Long Hạo nở nụ cười: “Ta nghĩ, Thần giới sẽ càng thêm tuyệt vời.”

“Đúng vậy, nhưng muốn cho bọn họ vào bảng tên nào?” Tiểu Hành Thiên tò mò, tên này đã nguyền rủa bọn chúng chết, nhất định không thể để chuyện này diễn ra thuận lợi.

“Đợi ta nghĩ xong rồi, sẽ nói cho các ngươi biết.” Long Hạo vỗ vỗ miệng nói: “Tiếp tục xem đi, ta nghĩ còn có nhiều chi tiết ở sau.”

Chư Thần Bảng, bọn chúng cũng muốn biết, làm sao để tham gia, người này lại có âm mưu gì, không ngờ lại muốn giết chết bọn chúng.

Đối với việc bản thân xuất hiện ở trong Chư Thần Bảng, không ít các Thần đều mang vẻ mặt vui mừng, chỉ có bọn Long Hạo không vui nổi, bất kể là ai, khi thấy mình bị treo lên cũng sẽ không có tâm trạng tốt, cho dù là giả.

“Chư Thần Bảng mở ra, ngày mai sẽ có chiến trường Chư Thần giáng lâm ở một khu vực tạo điều kiện để cho các chư vị tranh tài.” Thân ảnh mờ ảo lại nói: “Chư Thần Bảng lần này giống như trước đây, ai cạnh tranh đến cuối cùng, đoạt được chìa khoá bí mật của Chư Thần, đều có thể được vào danh sách của Chư Thần Bảng.

“Được rồi.” Ma La thét dài một tiếng, hoá thành ma khí rời đi mà không để ý tới, người đã cướp đi Ma Điện của hắn đang đứng nhìn ở bên cạnh.

Từng Thần Vương cũng rời đi, chuẩn bị cho Chư Thần Bảng lần này.

Đám người Long Hạo cũng đi về, chờ trời sáng, chiến trường Chư Thần giáng lâm.

Chiến trường Chư Thần là một bí cảnh, cũng có thể nói là một đại lục, có cơ duyên, cũng có nguy hiểm, còn có cả bí thược (*) Chư Thần.

(*) chìa khóa bí mật

Chỉ khi cuộc thi đi đến hồi kết, người lấy được bí thược mới có thể lọt vào Chư Thần Bảng, lấy được cơ duyên lớn nhất.

Trong chiến trường Chư Thần, cũng có rất nhiều công trình không thuộc về ai cả, bình thường ai chiếm được trước thì thuộc về người đó, đương nhiên điều kiện tiên quyết là có năng lực bảo vệ tránh bị người khác cướp mất.

Bí thược của Chư Thần, mỗi cấp đều có mười cái, không ai có thể lấy nhiều hơn và chỉ có thể luyện hoá bí thược của cùng một cảnh giới. Sau khi lấy được một chìa khóa, không thể luyện hoá chìa khóa tiếp theo.

Về phần các trưởng lão ra tay giúp đỡ, thì cũng có thể, nhưng phải xem có tìm được cơ duyên hay không, bằng không dù thực lực có mạnh đến mấy cũng vô dụng.

Sau khi hai tên Long Hạo và Ngọc Chính Long trở về, chẳng đi đâu nữa, ở đạo tràng mắt to trừng mắt nhỏ nhìn Giang Thái Huyền.

“Được rồi, ta biết các ngươi nghĩ như thế nào, đợi ngày mai xem thử chiến trường Chư Thần đã, các ngươi cứ chiếm một chỗ trước rồi nói sau.” Giang Thái Huyền xua tay nói: “Tình huống thế nào ta còn không hiểu, ta cũng không thể tuỳ tiện đưa ra biện pháp cho các ngươi được.”

“Cám ơn tràng chủ.” Long Hạo vui mừng khôn xiết, không có chủ ý của tràng chủ, hắn cũng không có nhiều tin tưởng, dù sao lần này hắn phải đối mặt với rất nhiều thế lực.

Một đêm trôi qua, chiến trường Chư Thần chậm rãi tới, không ít Thần Vương đã chuẩn bị tham gia từ lâu.

Đám người Long Hạo tưởng rằng bản thân đã nhanh rồi, nhưng sau khi tiến vào mới phát hiện, bên trong, chỗ có thể chiếm được đều bị chiếm cả rồi, nhóm người này còn manh động hơn so với bọn chúng.

“Phải làm sao bây giờ? Đến cả một căn phòng rách nát cũng không kiếm được.” Tiểu Hành Thiên bất lực.

“Không sao, không phải là có thể cướp sao, chúng ta đi cướp mấy cái.” Long Hạo nói.

“Này, đừng lộn xộn, những người này, không nói tất cả đều là Thần Vương, ít nhất có một bộ phận là thế, hơn nữa những người còn lại ai biết được có quan hệ với Thần Vương hay không.” Ngọc Chính Long ngăn cản.

“Bây giờ hỏi tràng chủ thử xem.” Long Hạo truyền tin ra ngoài.

Giang Thái Huyền nhìn lên bầu trời, đại lục rộng lớn kia, từ dưới nhìn xuống cảm thấy rất lớn, nhưng ở trong đó mới phát hiện ra, bên trong chỉ là một thế giới nhỏ bé.

Khi nhận được tin tức của Long Hạo, Giang Thái Huyền hơi nhíu mày, truyền tin qua.

“Tràng chủ nói thế nào?” Một đám người nhanh chóng vây quanh.

“Chính Long thần điện.” Đây là tin nhắn của Giang Thái Huyền.