← Quay lại trang sách

Chương 1219 Quy tắc cũ

“Sỉ nhục như thế nào?” Đế Mộng ngẩn ra.

“Bọn họ nói, bọn ta khiến đứa trẻ mười tuổi sợ hãi, đề nghị không được ra ngoài, còn nói bọn ta không có khí chất, không đủ tiêu chuẩn lên bảng, nói cái gì mà lên bảng không chỉ phải xấu mà còn phải có khí chất.” Bốn vị Thần Nữ đau lòng nói, mấy tên này thật là đáng ghét, nếu không phải không thể động vào thì ta nhất định phải chém bọn hắn.

Đế Mộng im lặng: “Tại sao, các ngươi đều xấu như vậy mà lại không cho các ngươi lên bảng?”

Ít nhất thì ta không làm một đứa trẻ mười tuổi sợ hãi!

Bốn Thần Nữ ngẩn ra, chết tiệt, ngươi có thể nói như vậy sao, tuy rằng ngươi là đế nữ, nhưng cũng đả thương người khác quá đấy biết không hả?

Ầm

Hư không loé ra một đạo kinh quang nhu hoà, một giọng nói to lớn vang lên: “Mộng Nhi.”

“Thần Vương đại nhân.” Đế Mộng biến sắc, vội vàng quỳ xuống đất nghênh đón: “Đế Thần cung đế nữ Đế Mộng, tham kiến Thần Vương đại nhân.”

“Đứng lên đi, chiến trường Chư Thần mở ra, các tộc Thần Vương sẽ phân chia lãnh địa để tranh giành quyền bá chủ, ngươi sẽ thống lĩnh Thiên Thần của Đế Thần cung ta.” Kim quang nhu hoà tiêu tán, một gã nam tử trẻ tuổi khoanh tay đứng đó, giống Đế Tinh đến năm sáu phần, đúng là anh trai của Đế Tinh, Đế Thần Thần Vương.

“Vâng, cảm ơn Thần Vương đại nhân.” Đế Mộng cung kính lên tiếng, đứng dậy.

“Bổn vương mới vừa tới, không biết tình hình chiến trường ra sao rồi?” Đế Thần Thần Vương nhẹ giọng hỏi.

Đế Mộng: “…”

Ta có nên nói chuyện ta lên bảng không? Nhưng có bị ngươi đập chết không? Nhưng nếu như không nói, Đế Thần Thần Vương đi ra nhất định có thể thấy được bảng đơn kia, cho dù không nhìn thấy thì đám Thiên Thần cũng sẽ nói, giấu cũng không được!

“Thần Vương đại nhân, Đế Mộng hổ thẹn với sự bồi dưỡng của ngài.” Đế Mộng lại quỳ xuống, mang theo chút nức nở: “Đế Mộng bất tài, xin Thần Vương giáng tội.”

Đế Thần Thần Vương hơi giật mình, chuyện gì vậy, chiến trường Chư Thần vừa mới bắt đầu mà ngươi đã gây chuyện rồi à?

“Không cần giấu diếm, nói cho ta biết mọi chuyện, đã xảy ra chuyện gì?” Đế Thần Thần Vương khẽ cau mày, lạnh lùng nói.

“Hồi bẩm Thần Vương đại nhân, chuyện này…” Đế Mộng không dám che giấu gì, nói ra toàn một mọi chuyện, bốn chữ Thiên Vương ma điện cũng nói ra.

“Ma La?” Đế Thần Thần Vương biến sắc: “Thật là có tham vọng lớn, ở chiến trường khác, lại còn có âm mưu nhúng tay vào chiến trường này, lại còn có một vị Thần Vương toạ trấn?

Đế Mộng không nói, im lặng chờ xử lý.

“Bảng đơn này tạm thời đừng quan tâm, mục tiêu của chúng ta chính là Chư Thần Bảng.” Đế Thần Thần Vương xua tay nói, hắn cũng không thể chọc vào Ma La, dừng một chút lại nói: “Ngươi không có lỗi, không cần sợ, mọi thứ vẫn bình thường.”

Ma La sẽ không vì chuyện nhỏ này mà so đo, sẽ không để ở trong lòng, Đế Thần Thần Vương cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Cám ơn Thần Vương đại nhân tha thứ.” Đế Mộng thả lỏng, cung kính cúi đầu.

“À, ngươi tu dưỡng đi, bổn vương sẽ liên lạc với các vị Thần Vương khác, phân chia chiến trường Chư Thần.” Đế Thần Thần Vương bỏ lại một câu, đứng dậy rời đi.

Thời gian trôi qua, màn đêm buông xuống.

“Các đại Thần Vương tụ tập, đặc biệt mời Tứ Bảng lâu tham dự phân chia chiến trường.” Một vị Bán Thần Vương đến, cung kính nói.

“Phân chia chiến trường?” Long Hạo khó hiểu nói, mang theo Ngọc Chính Long đi trước, Tiểu Hành Thiên cùng Ngọc Phong không đi.

Thân phận của Tiểu Hành Thiên chỉ là một tiểu thiếu gia thành chủ, vẫn dưới trướng của Đế Thần Thần Vương, Ngọc Phong cùng Ngọc Long tộc lại có quan hệ, tán tu này hắn đi trước là tốt nhất.

Cuộc thảo luận của Thần Vương diễn ra trong điện phủ cổ kính với tổng cộng chín chỗ ngồi.

Khi Long Hạo đến, tám chỗ ngồi đã chật kín người, trong số đó có hai người quen cũ, đó là Thần Vương Bạch Miểu cùng Thánh Viên Vương.

Còn một người nữa có năm sáu phần giống Đế Tinh, chính là Đế Thần Thần Vương.

“Đây là Ngọc Chính Long Thần Vương, vị này là Long Hạo.” Bán Thần Vương giới thiệu một tiếng, sau đó cung kính lui đi.

“Chính Long Thần Vương?” Một gã Thần Vương trung niên kỳ quái nhìn Ngọc Chính Long.

“Đúng thế, ngươi là?” Ngọc Chính Long nghi hoặc.

“Thần Vương của Ngọc Long tộc, Ngọc Thanh Vân.” Vị Thần Vương trung niên thần sắc càng kỳ quái, tại sao tên của vị Thần Vương này lại giống với Ngọc Long tộc chứ?

“Chính Long Thần Vương mời ngồi, không ngờ lại gặp nhau sớm như vậy.” Thánh Viên Vương cùng Bạch Miểu đồng thời mở miệng.

“Các ngươi biết nhau?” Các vị Thần Vương khác cau mày, tình huống này có chút không đúng, đặc biệt là Thánh Viên Vương, ngươi không phải vừa mới đánh nhau với Ma La một trận sao, ngươi biết bọn họ đại diện cho ai không?

“Đế Thần Thần Vương, người của Thiên Vương ma điện sao còn chưa tới?” Đợi Ngọc Chính Long ngồi xuống, Thánh Viên Vương sốt ruột nói: “Dáng vẻ kiêu ngạo như vậy, bổn nhân không đến thì dám phô trương hình thức như thế, thật sự nghĩ rằng bổn vương sợ hắn sao?

Khóe miệng Đế Thần Thần Vương giật giật, không phải là đến rồi sao? Chết tiệt ngươi mới vừa cùng hắn chào hỏi đấy thôi.

“Không phải vị này à?” Đế Thần Thần Vương chỉ chỉ Ngọc Chính Long.

“Chính Long Thần Vương?” Thánh Viên Vương mở to mắt nhìn: “Sao ngươi lại trở thành người đại diện cho Ma La? Không phải trước đó mới cùng hắn đánh nhau hay sao?”

Trước đó các ngươi phá huỷ âm mưu của Ma La, cứu tộc của ta, việc không bị Ma La giết chết đã là tốt lắm rồi, lần này sao lại đại diện cho Ma La?

“Vạn vật vô thường.” Ngọc Chính Long nhẹ giọng nói: “Thánh Viên Vương đừng quá lo lắng, yên tâm đi, bọn ta không có ý đồ xấu, chỉ là muốn kinh doanh kiếm chút cơ duyên.”

“Kinh doanh? Kiếm chút cơ duyên?” Đám Thần Vương gật đầu, bọn ta đều là đến tìm cơ duyên.

“Quy tắc cũ trước đây như thế nào?” Ngọc Long Thần Vương nói: “Đây là bản đồ chiến trường Chư Thần, ừm, mua từ Tứ Bảng lâu.”

“Tốt, lần này số lượng Thần Vương tăng nhiều, chia thành chín giới, chúng sẽ được phát triển riêng biệt, giới hạn bởi dòng sông giáp ranh, dựa vào thực lực để đạt được.” Đế Thần Thần Vương nói.

“Được, nhưng một số chủng tộc đặc biệt và thế lực đặc biệt cũng có thể đến.” Bạch Miểu nghiêm nghị nói: “Hồn tộc xuất hiện, mong mọi người đều cẩn thận một chút, đừng để cho Hồn tộc thừa dịp lợi dụng.”

“Đây là điều đương nhiên, dù có sông giáp ranh nhưng vẫn không hạn chế chém giết như trước, dù sao đây là Chư Thần Bảng, dựa vào thế lực tương ứng, kết thúc trò chơi, người thua sẽ tự động rút lui, không làm tổn thương hòa khí.” Ngọc Long Thần Vương nói.

“Được.” Các vị Thần Vương khác cũng gật đầu đồng ý.