Chương 1225 Ba người bọn ta
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã là ba ngày qua đi, chiến trường Chư Thần, đông đảo thần minh cơ bản đều tiếp nhận sự tồn tại của Tứ Bảng lâu, không có cách khác, không thể chọc vào, chỉ có thể chấp nhận.
Ngược lại là có người muốn lập bảng danh sách để khịa lại Long Hạo bọn hắn, nhưng vừa làm, trực tiếp bị bọn người Long Hạo đánh đến tận cửa, Thần Vương không ra tay, hoàn toàn không phải là đối thủ, nếu Thần Vương trở về, Thần Vương của người ta cũng quay về rồi, chỉ có thể quên đi.
Chỉ có số ít người, không đến nơi chư thần tụ tập này, vì thế không hiểu rõ về Tứ Bảng lâu, ví như Thiên Ngữ và Huyết Thiên Tinh.
"Sư tỷ, ngươi nói tin tức nghe được gần đây nhất là thật hay giả?" Huyết Thiên Tinh chau mày, nói: "Bọn hắn thế mà đã lên bảng, chẳng lẽ là còn có thế lực giống chúng ta, biết chỗ bí thược?"
Thiên Ngữ cũng rất bối rối: "Ta cũng không rõ, thu được bí thược cuối cùng, chúng ta liền đến căn cứ nhìn xem, nếu như có người lên bảng, hẳn là sẽ không bại lộ tin tức mới đúng."
"Vậy thì chưa chắc, nếu đạt được bí thược bị người trông thấy, cũng sẽ bại lộ." Huyết Thiên Tinh lắc đầu nói.
Sau khi hai người bọn họ tiến vào nơi này, vẫn luôn ở đây tìm kiếm cơ duyên, bí thược, căn bản không tiếp xúc qua thần minh còn lại, ngoại trừ Đế Mộng vô duyên vô cớ chạy tới.
Thiên Ngữ đến hiện tại cũng nghĩ không ra, Đế Nữ của Đế Thần Cung này có phải đầu óc hỏng hay không, chạy tới nói nàng xấu, nếu không phải lúc ấy đối phương có Bán Thần Vương, nàng chắc chắn sẽ giữ đối phương lại rồi đem đi xử lý, thật quá khinh người.
"Chúng ta cũng cẩn thận một chút, lấy được bí thược sớm một chút, lại đi tìm tin tức của Long Hạo bọn chúng, sự việc lớn của Chư Thần Bảng này, bọn chúng khẳng định có tham dự vào." Thiên Ngữ lạnh lùng thốt lên: "Ma điện của sư tôn, cũng nhất định phải đoạt lại!"
Nghĩ đến Ma điện, nội tâm Thiên Ngữ rất phức tạp, đoạt ngay trước mặt Ma La, vụ vả mặt này, thiếu chút nữa đã khiến người ta cười chết.
Ánh mắt của Huyết Thiên Tinh băng lãnh, lóe ra ý giết người, cũng tương tự có tràn đầy tự tin: "Lần này ta chắc chắn chém chết Long Hạo bọn hắn, ta hiện tại tu luyện công pháp của sư tôn, tu vi cũng đột phá đến cảnh giới Thần Linh, lại thêm thiên cơ cho thấy, ta chính là khắc tinh của bọn chúng!"
Thiên Ngữ gật gật đầu: "Không tệ, nhưng điều kiện tiên quyết là ngăn cản cường giả bên cạnh bọn chúng, đợi thêm một thời gian, sư tôn khôi phục, sẽ tự mình đến đây."
...
"Vẫn là để bọn hắn vượt lên trước một bước, chỉ có bí thược cấp Thần Linh này." Long Hạo nhận lấy bí thược cấp Thần Linh, bất đắc dĩ nói: "Hơn nữa cấp Thần Linh chỉ có một cái, chúng ta lại có ba người."
Hồn tộc biết tin tức, có thể lấy đi trước một bước, nhờ tốc độ bọn họ nhanh chóng nên mới cướp được một cái cấp Thần Linh, còn lại sớm đã bị lấy đi.
"Không có việc gì, đồ chơi này cũng không phải đồ vật tốt gì, chỉ cần đến lúc đó có thể đi vào Chư Thần Bảng là được rồi." Tiểu Hành Thiên nói: "Kỳ thật đi, ta đang nghĩ, nếu hôm nay trên Chư Thần Bảng là thật thì tốt rồi, cướp xong là chạy."
Chư Thần Bảng ở chân trời, chỉ là một đạo thấu ảnh (*), cũng không phải là Chư Thần Bảng thật sự, bọn hắn cầm cũng vô dụng.
(*) hình chiếu
"Long Hạo, Lục Hành Thiên, Ngọc Phong!" Một âm thanh lạnh lùng truyền đến, một con ngọc long trên không bay đến, lạnh lùng nhìn bọn hắn.
"À, đây không phải trưởng lão Ngọc Băng Vân hả? Không ở lãnh địa nhà mình, đến đây tìm bọn ta, đây là mời bọn ta trở về làm khách?" Ngọc Phong cười nói.
Ngọc Băng Vân cắn răng nghiến lợi nhìn bọn hắn: "Có thể gỡ bỏ tên của ta đi hay không? Các ngươi sắp xếp bảng danh sách của các ngươi, có thể đừng mang ta lên hay không?"
Ngọc Băng Vân rất tức giận, ta làm gì đắc tội các ngươi, lại nhất quyết xếp ta hạng tư trên Giang Sơn Bảng cấp Thái Thượng.
"Khụ, việc này rất phiền phức, đấy là mọi người công nhận đề cử." Long Hạo thở dài.
"Mọi người? Thần nào?" Ngọc Băng Vân nhíu mày.
"Ba người bọn ta." Tiểu Hành Thiên tỏ vẻ đương nhiên nói.
Ngọc Băng Vân: "..."
Mẹ nó, đây không phải là các ngươi làm chủ à?
"Hư danh mà thôi, Băng Vân trưởng lão coi trọng làm gì? Ngài là cường giả cấp Thái Thượng Chân Thần, tâm cảnh cao vời vợi, hà tất quan tâm chút hư danh này?" Ngọc Phong nhẹ nhàng nói.
Nội tâm Ngọc Băng Vân tức anh ách, mẹ nó ta có thể không quan tâm à? Nếu như ba người các ngươi tự chơi, ta sẽ hoàn toàn làm như không biết rõ tình hình, cũng không quan tâm, thế nhưng các ngươi thì sao? Tuyên truyền khắp mọi nơi trong chiến trường Chư Thần, gặp được một người phổ cập một người, mẹ nó ta còn có thể không quan tâm?
Ngươi nghe một chút thanh âm bốn phía, mẹ nó, toàn chiến trường đều đang nói ta xấu!
Nói ta xấu coi như thôi đi, còn mẹ nó nói ta phế vật, nếu ta nói ta không xấu đi, ngươi liền lôi Bạch Tố Trinh, Quỳnh Tiêu, Vân Tiêu ra, toàn bộ Thần giới có mấy người có thể so sánh được các nàng? Ở trước mặt các nàng, ai dám nói mình xinh đẹp?
"Trưởng lão, nể tình là đồng tộc, trước tiên cùng bọn ta về Tứ Bảng lâu, chúng ta chậm rãi thương lượng." Ngọc Phong suy nghĩ nói.
Ngọc Băng Vân hóa thành hình người, lạnh lùng thốt lên: "Ngươi cam đoan, để cho ta rời khỏi bảng kia?"
"Không thể chắc chắn, cái này dù sao muốn cân nhắc cảm thụ chư thần, nhưng sẽ tận lực vì ngài mà tranh thủ, dù sao ta chỉ là một trong số đó, không thể đại biểu toàn bộ." Ngọc Phong nói.
"Đi Tứ Bảng lâu bọn ta ngồi một chút, nếu tâm tình tốt, ta đáp ứng." Long Hạo nói.
Tâm tình tốt?
Mẹ nó, nếu không phải đánh không lại Vân Tiêu, bây giờ ta lập tức đập chết ngươi, ngươi tin hay không?
Ngọc Băng Vân trước đó đã động thủ một lần do quá tức giận, kết quả bị Vân Tiêu cho treo lên đánh, thiếu chút đã bị đánh chết, thế nên lần này đến đây mới không động thủ trước.