← Quay lại trang sách

Chương 1231 Tiền chôn cất

Bí thược cấp Chân Thần, nhóm Thiên Thần bọn họ có lấy được cũng vô dụng, nhưng không sao, cứ giao lên cho thế lực của mình, cũng được xem là công lao to lớn.

Tiểu Hành Thiên nhìn thần sắc của mọi người, nói: "Bí thược Chư Thần chính là đại cơ duyên, là cơ duyên có thể giúp các ngươi trở thành Thần Vương, trước đó các ngươi trách bọn ta bán tin cho quá nhiều người?"

"Vậy ta hỏi các ngươi, nếu chỉ bán cho một người, vậy ai trong các ngươi mua nổi? Mua bằng cái gì?"

Tiểu Hành Thiên lạnh lùng nhìn bọn họ, các thần minh có mặt đồng loạt trầm mặc, đúng thế, ai mua nổi? Chắc chắn không kẻ nào mua nổi!

"Bọn ta hao tâm tổn trí mới nghĩ ra được cách này, để mọi người đều được tham dự, chia đều số tiền này, ấy vậy mà các ngươi lại hiểu lầm tấm lòng của bọn ta?" Tiểu Hành Thiên đau đáu nói.

Tấm lòng của các ngươi?

Con mẹ nó ngươi đủ rồi đó, nói cứ như vì tốt cho bọn ta vậy, còn không phải là vì các ngươi muốn tài nguyên sao?

Có bản lĩnh thì ngươi cho ta tin tức miễn phí đi!

"Bọn ta cũng không thèm tính toán với kẻ ắt phải chết." Lưu Thành khẽ hừ một cái, xem như đã kiềm lại sự khó chịu trong lòng.

"Về việc các ngươi muốn biết tại sao bọn ta lại có được tin tức về bí thược Chư Thần, ta có thể nói cho các ngươi biết." Tiểu Hành Thiên trầm giọng lên tiếng.

"Các ngươi chịu nói ra?" Đế Mộng kinh ngạc, chuyện quan trọng như vậy, thế mà ba tên này lại nguyện ý tiết lộ?

"Cũng không phải chuyện ghê gớm gì." Tiểu Hành Thiên cười nhạt: "Bởi vì bọn ta có nói ra rồi thì các ngươi cũng không học theo được."

"Ồ? Bọn ta ngược lại muốn nghe thử, rốt cuộc là phương pháp gì, mà khiến bọn ta dù có biết cũng không học được?" Lưu Thành mở miệng đáp.

Các Thiên Thần khác cũng tỏ vẻ hiếu kỳ, bọn họ cũng muốn biết, các thần minh có mặt ở đây ai cũng tò mò.

Nếu bọn họ cũng có thể biết được nơi bí thược Chư Thần xuất hiện, thì bọn họ hoàn toàn không cần nhẫn nhịn sự bóc lột của mấy tên bịp bợm này mà có thể trực tiếp đi cướp luôn.

"Rất đơn giản." Tiểu Hành Thiên cười khẽ: "Thiên cơ!"

"Thiên cơ?" Thần sắc của nhóm Thiên Thần trở nên cổ quái: "Các ngươi cũng hiểu về thiên cơ?"

Không phải thiên cơ do Chư Thần Bảng tiết lộ sao? Bọn chúng cũng biết vạch rõ thiên cơ, nhìn thấy tương lai?

"Ta biết các ngươi không tin, thế nên mới bán tin tức về bí thược cấp Thiên Thần cho các ngươi trước." Tiểu Hành Thiên thờ ơ đáp: "Những thứ như thiên cơ, bọn ta không tự xem được, nhưng không có nghĩa là thế lực sau lưng bọn ta không xem được."

"Các ngươi cứ bốc phét đi, thiên cơ đã nói rõ các ngươi nhất định sẽ chết." Đế Mộng cười lạnh.

"Xấu xí thì đừng có nhiều lời." Tiểu Hành Thiên khinh bỉ.

"Ngươi..." Suýt chút nữa Đế Mộng đã tẩn cho nó một trận, quên đi, không tính toán với kẻ sắp phải chết!

"Vô luận các ngươi tin hay không tin, thì những thông tin của các bí thược còn lại bọn ta đều rõ như lòng bàn tay, các ngươi chuẩn bị tài nguyên cho tốt, ở mỗi cấp bậc, giá mua một lần đều là hai mươi gốc thần dược cùng cấp." Tiểu Hành Thiên bình tĩnh nói.

"Ở mỗi cấp bậc? Các ngươi biết nhiều như vậy? Cấp Thái Thượng, cấp Thần Linh cũng biết?" Chúng thần minh kinh ngạc không thôi, bộ Chư Thần Bảng là do nhà các ngươi mở hả? Hay là, các ngươi thật sự hiểu về thiên cơ, có thể dự đoán được nơi bí thược tồn tại?

Nhưng chẳng phải rất khó mở ra thiên cơ, hơn nữa chỉ có thể dự đoán được một số hình ảnh trong tương lai thôi ư? Sao các ngươi có thể biết được vị trí cụ thể của nó, đồng thời biết được nó ở trên người ai? Các ngươi còn lợi hại hơn cả Chư Thần Bảng?

"Được rồi, chỉ nói bất nhiêu thôi, còn về sự tình của Tứ Bảng lâu, đại điệt nữ, ngươi vẫn giữ vững ngôi vị đệ nhất." Tiểu Hành Thiên nói.

Đế Mộng: "..."

Có thể bỏ qua cho ta được không? Gạch tên ta khỏi cái bảng quái quỷ đó được không hả?

"Vẫn còn một chuyện muốn thông báo đến chư vị, Tứ Bảng lâu sẽ được mở rộng đến các chiến trường còn lại, thậm chí là toàn Thần giới." Ngọc Phong bước ra, tỏ vẻ vui mừng: "Chư vị thật là có phúc, bây giờ toàn Thần giới đều sẽ biết các vị đều là phế vật, lại còn xấu xí."

"Ta liều với các ngươi!" Đế Mộng phẫn nộ, đáng tiếc nàng chưa kịp động thủ thì đã trực tiếp bị Vân Tiêu tát bay ra ngoài.

"Bình tĩnh, Đế Nữ phải bình tĩnh, đừng tính toán với kẻ phải chết." Lưu Thành lên tiếng, chỉ là lời nói ra nghe rất chối tai.

Đế Mộng lạnh lùng nhìn hắn: "Đây là hai mươi gốc thần dược cấp Chân Thần, hai mươi gốc cấp Thần Nhân, còn cấp Thái Thượng, chốc nữa ta sẽ sai người đưa qua."

"Ừ, còn có ai muốn mua nữa không? Nếu muốn mua thì tranh thủ đi." Long Hạo nói.

"Ta mua."

"Ta nữa."

Vô luận là các Thiên Thần hay là nhóm thần minh còn lại, đều rối rít lên tiếng, mặc kệ thiên cơ là thật hay giả, chỉ cần tin tức này là thật, vậy là được rồi, còn về việc bị lừa một ít tài nguyên, không sao cả, dù sao trong tương lai mấy tên này cũng sẽ phải chết, tới lúc đó đợi khi bọn chúng chết hết rồi thì lại cướp tài nguyên về.

"Đây là tiền chôn cất của các ngươi, giữ cho kỹ vào." Lưu Thành nói, khóe miệng còn mang theo một tia cười lạnh.

"Không sai, tiền chôn cất, vừa nghĩ như thế thì ta thấy thoải mái hơn hẳn." Các thần minh còn lại tiếp lời.

"Các ngươi cũng chỉ có thể tìm chút an ủi như thế thôi." Tiểu Hành Thiên bĩu môi.

Nhóm Long Hạo hí hửng cầm tài nguyên, không thèm đoái hoài tới mấy câu rủa bọn họ chết, nếu đưa đủ tiền, bọn họ cũng không ngại giả chết ngay tại chỗ cho đám này xem, bảo đảm giống y như thật, cách chết tùy mọi người lựa chọn.