← Quay lại trang sách

Chương 1257 Bị ma nhập

Nhìn vẻ mặt bình tĩnh, không phát giác được nguy hiểm chút nào, thậm chí còn cảm thấy Tô Thần đã gặp được chuyện đại tốt của Dương Na, vẻ mặt của Nhiếp Hàn không khỏi cứng đờ.

Không phải các ngươi vừa tới nơi này không lâu sao? Tại sao tỷ muội hai người đều như vậy chứ?

Rốt cuộc Tứ Bảng lâu đó có bí pháp gì chứ?

“Có phải là bọn họ uy hiếp ngươi hay không? Hạ sát chiêu trong cơ thể các ngươi, một khi các ngươi...”

Nhiếp Hàn còn chưa nói xong, liền bị Dương Na đánh gãy: “Nhiếp Hàn đại ca, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, là ngươi còn chưa tự hiểu ra thôi.”

Ta chưa tự hiểu ra sao? Vẻ mặt thương hại đó của ngươi là có ý gì? Tại ta cảm thấy giống như rất đáng thương vậy?

Nhiếp Hàn rất mờ mịt, sự tẩy não này có phải là quá triệt để rồi không?

“Muội với Tô Thần tỷ tỷ, đều bị ma nhập.” Đế Mộng buồn bã nói.

Tứ Bảng lâu đáng ghét như vậy, thế mà lòng các ngươi còn hướng đến Tứ Bảng lâu sao?

“Ta mới không bị ma nhập.” Dương Na bất mãn nói: “Là các tỷ quá vô tri, Long Hạo bọn họ chính là kỳ tài, yêu nghiệt xưa nay khó gặp, toàn bộ Thần giới cũng tìm không ra... Ừm, tìm không ra bảy tám người.”

“...”

Lời nói khen người khoa chương này của ngươi, có phải là có chút không đúng chỗ hay không?

Kỳ tài xưa nay khó gặp ư? Ai yêu nghiệt như thế, cho dù là Thần Đế cũng không được à?

Thời điểm Thần giới phồn vinh trước đó, Thần Đế cũng có không ít, hoàn toàn không đảm đương nổi xưa nay khó gặp, xoay chuyển lời nói của ngươi, liền là tìm không ra bảy tám người sao? Vậy còn tính là xưa nay khó gặp hả?

“Dương Na, ngươi đã bị bọn họ mê hoặc rồi.” Nhiếp Hàn đau lòng nói, nếu không phải đánh không lại Tứ Bảng lâu, không thì chắc chắn phải đi phá hủy nơi đó.

“Không, Long Hạo bọn họ thật sự rất tài giỏi, bọn họ có thể một hơi sáng tạo công pháp cùng cấp, công pháp Chân Thần không trọn vẹn, cũng có thể suy diễn hoàn chỉnh, thậm chí, có thể sáng chế công pháp tốt hơn.” Vẻ mặt của Dương Na sợ hãi thán phục nói.

“Ha ha.” Nhiếp Hàn và Đế Mộng đồng thời cười, chỉ là cười lạnh.

Lời này có quỷ mới tin, một hơi sáng tạo công pháp cùng cấp sao? Ta qua nhiều năm như vậy, sáng tạo ra công pháp Bán Thần Vương cấp, chính là tích lũy toàn bộ mấy năm nay của ta.

Về phần sáng tạo ra đẳng cấp cao à? Thật xin lỗi, không có khả năng đó, công pháp cấp Thần Vương, ngươi hỏi Thần Vương đi, Thần Vương bình thường cũng không tạo ra được, vẫn phải học của người đi trước.

“Nhiếp Hàn đại ca, dùng trà trước đi, không nói những chuyện phiền lòng này nữa.” Đế Mộng nói, đồng thời truyền âm đi qua: “Ta sẽ cho người chú ý động tĩnh của bọn ngươi Long Hạo, nếu có cơ hội, chúng ta trực tiếp bắt, ép bọn họ thả Tô Thần tỷ tỷ.”

“Được.” Lúc này Nhiếp Hàn mới thở phào nhẹ nhõm, truyền âm nói: “Sao không trực tiếp giết? Đối phương tuy có Thần Vương, nhưng không phải không thể đấu.”

Đế Thần Cung cũng có Thần Vương, hắn cũng có thể phá vỡ mà vào Thần Vương bất cứ lúc nào, nếu không phải không nguyện ý, thật sự không sợ Thần Vương.

“Thiên cơ của Chư Thần Bảng biểu thị, cuối cùng Huyết Thiên Tinh sẽ giết bọn họ, nếu chúng ta khăng khăng muốn giết, không chỉ làm trái thiên cơ, cũng chưa chắc có thể giết chết.” Đế Mộng truyền âm nói.

Nhiếp Hàn tỉnh ngộ, lúc này mới không nhiều lời nữa.

Ở trong mắt bọn họ, thiên cơ của Chư Thần Bảng, chính là chuyện chắc chắn xảy ra trong tương lại, nếu như bọn họ cưỡng ép thay đổi, chính là nghịch thiên, sẽ dẫn đến ảnh hưởng rất lớn.

Trước kia thiên cơ của Chư Thần Bảng, đều từng cái một ấn chứng, mới khiến cho bọn họ tin tưởng không chút nghi ngờ.

Đế Mộng trò chuyện với Nhiếp Hàn, biết được vị này có thể phá vỡ vào cảnh giới Thần Vương bất cứ lúc nào, nếu trong lòng Đế Mộng không suy nghĩ gì, đó là chuyện không thể nào

Mượn độ thân thiết trong quan hệ của Tô Thần và Dương Na, đối với Nhiếp Hàn, Đế Mộng chiêu đãi tới cực điểm, đồ vật gì tốt cũng đem lên, tương lai Nhiếp Hàn thành Thần Vương, nàng sẽ có thêm một chỗ dựa.

Nhiếp Hàn cũng là người nhạy bén, tất nhiên nhìn ra được suy nghĩ của Đế Mộng, có điều, nếu Đế Mộng là tỷ muội tốt của Tô Thần và Dương Na, về sau có việc, hắn đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Thấy hai người quan hệ không tệ, không đề cập tới Tứ Bảng lâu nữa, Dương Na lại khôi phục bình thường, vẻ mặt vui vẻ nói về đủ loại chuyện xảy ra những năm này.

Trong chiến trường Chư Thần, các thần minh đã không cách nào tìm kiếm nữa, đôi sư tỷ đệ Thiên Ngữ với Huyết Thiên Tinh này, giờ phút này trong lòng rất suy sụp, bây giờ bọn họ cẩn thận từng li từng tí, thấy người liền chạy, hoàn toàn không dám thò đầu ra.

Có quỷ mới biết những tên thần này có phải đang tìm bọn họ hay không, nhiều thần minh đuổi giết bọn họ như vậy, nếu như nói không sợ, đó là gạt người.

“Sư tôn, đệ tử đã rất thảm rồi.” Thiên Ngữ cũng sắp khóc, ta lại không làm chuyện mà người người oán trách, có cần đến mức đó không?

“Thánh Viên tộc, Long Hạo, có phải các ngươi đang giở trò hay không?”

Thiên Ngữ rất mờ mịt, mặc dù không tin, hai phe này có năng lực lớn bao nhiêu, nhưng ở sâu trong lòng, theo bản năng luôn luôn cảm thấy, không thoát khỏi liên quan đến ba tên lừa gạt Long Hạo.

“Sư tỷ, chúng ta làm sao bây giờ?” Huyết Thiên Tinh truyền tin đến, rốt cục hắn đã chữa khỏi vết thương.

“Ẩn núp đi, chậm rãi tìm kiếm, ta phát hiện trong khoảng thời gian này, các thần minh lui tới ít rồi.” Thiên Ngữ nói.

“Nhưng tại sao, ta cảm thấy thần minh của chiến trường này, càng ngày càng nhiều nhỉ?” Huyết Thiên Tinh rất không bình tĩnh, bởi vì trước đó nó mạo hiểm đi xem mắt, suýt chút nữa bị doạ chết, nơi tụ tập đó, sao lại có một đống thần minh, nhiều hơn trước đó không biết bao nhiêu.

“Nhiều à?” Thiên Ngữ vẫn luôn bế quan, trước đó còn bị đám thần minh kia dọa bỏ chạy, khi đó không có chú ý xem xét, suy nghĩ một chút, nói: “Cẩn thận một chút, chờ sư tôn hồi phục, những tên này cũng không tính là gì cả.”

“Vâng, sư tỷ, chỉ là sư tôn phải mất bao lâu mới có thể hồi phục chứ?” Huyết Thiên Tinh liền vội vàng hỏi.

Ma La hồi phục, bọn họ sẽ có ngọn núi lớn để dựa vào, nhưng mà, có quỷ mới biết Ma La phải mất bao lâu mới có thể phục hồi như cũ, đoạn thời gian này nên vượt qua như thế nào? Vị sư phụ mà mình bái này rốt cuộc có được hay không?

“Cũng nhanh thôi.” Thiên Ngữ cũng không xác định, ai bảo Ngọc Chính Long lại chạy đến, muốn bốn giọt tinh huyết, tên lừa gạt trời đánh, nếu không phải bọn họ, sao mình phải trốn đông trốn tây, không dám lộ diện chứ?