← Quay lại trang sách

Chương 1348 Uống thêm chén nữa đi

“Thần Hoàng Vực, bản tràng chủ đến rồi đây!”

Giang Thái Huyền nhìn hư không trước mắt, đám người Ngọc Long Thần Vương vội vàng động thủ kết thành phong ấn đặc biệt, đánh ra thần lực, hư không lập tức hiện ra văn lộ trận pháp, thông đạo của Thần Hoàng Vực mở ra.

“Không hổ là Thần Hoàng Vực, thần nguyên khí rất nồng đậm.” Giang Thái Huyền hít sâu một hơi, hắn cảm thấy được, nếu Thần Ma trong đạo tràng đều đến đây thì tốc độ khôi phục hẳn sẽ nhanh hơn rất nhiều.

“Thần dược!” Mắt của Thánh Viên Vương tái đi, vừa liếc mắt một cái liền nhìn thấy một cây thần dược cấp Thần Nhân, dứt khoát thu thập: “Không hổ là Thần Hoàng Vực, vừa mới tới đã thấy thần dược rồi.”

Mọi người ai cũng vui mừng, ở đây có tiền là tốt nhất, Long Hinh Nhi cũng chạy đến, nàng cũng háo hức hơn ai hết, bản thân còn nợ rất nhiều, nàng phải cố gắng kiếm tiền.

“Hy vọng cha ngươi đã chết.” Giang Thái Huyền nhỏ giọng nói, nếu Long Đế còn sống, biết con gái mình thành cái dạng như này, chắc y sẽ tức chết mất!

“Đi thôi, theo chỉ dẫn, kho báu Long Đế ở phía đông, đằng kia là khu vực các thế lực đại Thần Hoàng toạ trấn.” Giang Thái Huyền nói.

“Được.” Mọi người nhìn quanh thấy không còn sót lại thần dược, lúc này mới đi.

Đám Long Hạo đi đến đâu cũng không buông tha một gốc cây, Giang Thái Huyền gật đầu tán thành, kiếm tiền nên như vậy, ít cũng phải kiếm.

“Con giun dế này ở đâu ra vậy, thần dược cấp Thần Nhân cũng muốn?” Một vị thần minh thấy vậy, khinh thường nói.

“Nếu ta nhớ không lầm thì đây là khu vực không có ai quản, bọn ta có lấy hay không thì có liên quan gì đến ngươi?” Long Hạo hừ lạnh một tiếng, đào một cây thần dược.

Thần Hoàng Vực rộng lớn, vả lại thần nguyên khí dồi dào nên có rất nhiều thần dược, đa số là thần dược có chủ, nhưng cũng có vùng đất cằn cỗi không có chủ, và chỗ này chính là vùng đất cằn cỗi không có chủ đó, có thần dược nhưng đều là thần dược Thần Nhân cấp thấp.

Đúng là một nơi rất tốt, thần dược sinh trưởng ở đây đều là cấp Chân Thần, thậm chí còn có cấp cao hơn, đệ tử Thần Hoàng cũng dùng thần dược Trúc Cơ này, thần dược cấp Thần Nhân này ở đây không khác gì cỏ dại, chỉ là quá nhiều nên bọn họ mới thu thập một phen, số lượng ít thì đã không động tay rồi.

Thần dược cấp Thần Nhân này, nếu đi được một đoạn mới thấy được một cây, thật sự không đáng để bọn họ ra tay.

“Hẳn là do vị Thần Vương đỉnh phong kia mang vào.” Vị thần minh trẻ tuổi khinh thường nói.

Thần Vương đỉnh phong, nói một cách mỹ miều thì là nhóm Thần Hoàng cầu tài, nhưng nói khó nghe thì đó là vật hi sinh chịu chết của kho báu Long Đế, một vài Thần Hoàng bảo Thần Vương đỉnh phong sau khi giải quyết xong tâm nguyện thì có thể mang người thân bạn bè đến đây, nhưng cũng chỉ đến để phục vụ người khác thôi.

“Đừng để ý tới bọn họ.” Giang Thái Huyền xua tay nói, hắn thật sự không có hứng thú với đám người nguyên thủy này, cấp Chân Thần có gì hay ho đâu mà đắc ý?

“Chờ đã, các ngươi rất thiếu thần dược à?” Một vị thần minh trẻ tuổi bước tới ngăn bọn họ lại, cười cười.

“Bọn ta cũng không thiếu lắm đâu.” Long Hạo lắc đầu, dừng lại một chút, mới nghiêm túc nói: “Mà là cực kì thiếu!”

“Ta biết nơi nào có thần dược, hơn nữa còn rất nhiều.” Người thần minh trẻ tuổi cười cười, thấp giọng nói: “Tất cả đều là trên cấp Chân Thần.”

“Ồ?” Đám người Long Hạo tò mò, vội vàng hỏi: “Ở đâu? Ngươi có thể đưa bọn ta đi không? Không phiền phức gì chứ?”

“Quả thật cũng có chút phiền, nhưng mà nhóm các ngươi có thể đến đây, nhất định có Thần Vương đỉnh phong hỗ trợ, đối với Thần Vương đỉnh phong mà nói thì chuyện này không có gì phiền toái.” Người thần minh trẻ tuổi nhỏ giọng nói.

“Huynh đệ tên gì? Tại hạ Lục Hành Thiên.” Tiểu Hành Thiên ôm quyền nói.

“Ta cũng họ Lục, gọi là Lục Thương.” Vị thần minh trẻ tuổi cười cười nói: “Đi, ta đưa các ngươi tới đó.”

Giang Thái Huyền không nói gì, trong nhóm bọn họ, trừ hắn cùng Long Hạo ra thì mấy người Hoành Linh Nhi có yếu bao nhiêu đâu chứ, hầu hết đều là Thần Vương đỉnh phong, Vân Tiêu, Hằng Nga thì không nói, Hậu Thổ lại càng là người mà kẻ nào tới thì kẻ đó chết, có thể nói, bọn họ hoàn toàn tung hoành khắp chốn ở Thần Hoàng Vực này.

Lục Thương rời khỏi đám người, không ngừng di chuyển đổi hướng đi đến một sơn cốc, trong sơn cốc có một dược điền, trong dược điền trồng rất nhiều thần dược, ánh sáng rực rỡ, hương thơm nồng đậm, quả thật không có một cây nào dưới cấp Chân Thần, bởi vì tất cả đều là cấp Chân Thần.

“Nhìn xem, đây là thần dược không có chủ, ta không lừa các ngươi chứ?” Lục Thương cười nói.

“Không có, đương nhiên không có.” Long Hạo nhếch miệng cười nói, trong lòng chế giễu, không có á? Ông nội nhà ngươi, ngươi nghĩ rằng tu vi của bọn ta đều dưới cấp Thần Vương à? Hằng Nga đại nhân đã nói rồi, cách dược điền không xa có giấu một con thần thú, gần đó còn có hai người, một người trong đó là Thần Vương đỉnh phong.

“Đi, Lục Thương huynh đệ tốt như thế, ta nhất định sẽ chia một nửa cho ngươi, chúng ta cùng nhau chia số thần dược này.” Tiểu Hành Thiên kéo Lục Thương nói.

Một dược điền hiện ra, tất cả đều là thần dược cấp Chân Thần, khoảng trăm cây, hơn nữa đều đã lớn, nếu bán đi cũng được năm trăm vạn!

Lục Thương cũng không chút sợ hãi, hắn dẫn theo mọi người vào trong dược điền, dẫn đầu đào một cây lên rồi cẩn thận cất đi.

Nhóm Tiểu Hành Thiên cũng bắt đầu đào, con thần thú kia cũng không vội động thủ mà để cho bọn họ đào thần dược.

Cả nhóm bắt đầu đào, chẳng mấy chốc đã đào hết mấy trăm cây thần dược, Lục Thương cười nói: “Các vị huynh đệ, uống chén trà đi, trà này cũng không phải loại bình thường đâu.”

“Được.” Nhóm Long Hạo không chút do dự, trực tiếp uống cạn, loại trà này có thể làm hôn mê Thần Vương bình thường, nhưng đối với Thần Vương đỉnh phong thì không có tác dụng gì.

“Trà cũng uống rồi, thần dược cũng đào xong, tạm biệt!” Tiểu Hành Thiên trực tiếp ném chén trà.

“Các vị huynh đệ…” Lục Thương không bình tĩnh nổi nữa, sao các ngươi còn chưa ngất đi?

“Còn gì nữa?” Ngọc Phong nghi hoặc nhìn hắn: “Chẳng lẽ còn dược điền sao?”

“Không phải, chư vị huynh đệ tốt như thế, còn chia cho ta vài cây nữa, ta cảm thấy một ly không đủ cảm kích… Uống thêm chén nữa đi.” Lục Thương lại lấy ra vài chén trà.

“…”

Ngươi coi bọn ta là đồ ngu à? Là ngươi dẫn bọn ta đến lấy thần dược còn nói bọn ta tốt?