Chương 1384 Tin hay không không quan trọng
Mọi người lại chờ thêm một khắc đồng hồ, lúc này nhóm Long Hinh Nhi mới bước ra từ bên trong với sắc mặt trắng bệch, khóe miệng còn có vết máu, khí tức cực không ổn định.
Nhóm Giang Thái Huyền vội vàng nghênh đón, dìu bốn người: “Không có sao chứ?”
“Không sao, chỉ là bị chút tổn thương, nếu có tài nguyên, tu dưỡng mấy ngày là được.” Long Hinh Nhi lắc đầu.
“Đi.” Thái Vân Thần Hoàng vung tay lên, dẫn bọn họ rời đi.
Vừa ra khỏi không gian hắc ám, Thái Vân Thần Hoàng liền không kịp chờ đợi nói: “Hỗn Độn đan đâu? Lấy được không?”
“Tiểu Thái Vân, ngươi thật là quá đáng, bọn ta bị thương mà ngươi cũng không quan tâm một chút, còn băn khoăn Hỗn Độn đan.” Long Hạo bất mãn nói.
“Khụ, còn không phải là ta vội vã muốn dùng Hỗn Độn đan đi đổi lấy tài nguyên cho các ngươi chữa thương à.” Thái Vân Thần Hoàng ho nhẹ một tiếng, vội vàng giải thích.
“Coi như ngươi thức thời.” Lúc này Long Hạo mới không nói gì nữa.
Long Hinh Nhi giao ra một bình Hỗn Độn đan, vẫn là mười viên như cũ: “Cầm lấy đi, nếu còn không có tài nguyên nữa thì lần sau bọn ta cũng không lấy được Hỗn Độn đan.”
“Yên tâm, chuyện tài nguyên ta đã xử lý đâu vào đó rồi.” Thái Vân Thần Hoàng cười nói, ông ta đã đàm phán xong với Tiểu Hàm Hàm, Tinh Cửu Nguyên, hiện tại không thể nào thiếu tài nguyên được.
Thái Vân Thần Hoàng tự mình xuất thủ mang theo bọn họ trở lại Thái gia, để bọn họ an tâm tĩnh dưỡng, sau đó cho người thu thập tài nguyên, đồng thời xử lý chuyện Hỗn Độn đan.
Mà bọn họ thì nhanh chóng bán đi toàn bộ đồ vật, bảo vật và kho báu đã đoạt được,.
Giang Thái Huyền kinh hãi, bảo khố của Long Đế, cộng thêm đống bảo vật bay ra ngoài trước đó, tổng cộng khoảng chừng hơn tám nghìn vạn, lần này xem như kiếm được một khoản lớn rồi.
“Tính cả tài nguyên của Thái gia và tài nguyên trước đó, các ngươi đã kiếm được một trăm triệu.” Giang Thái Huyền nói, đến Thần Hoàng Vực này quả nhiên là một quyết định đúng đắn, mẹ nó nơi này quá đáng tiền, nếu như vơ vét hết toàn bộ, vậy hắn sẽ kiếm bao nhiêu?
“Nhưng chia ra thì không được bao nhiêu cả.” Nhóm Long Hạo bĩu môi: “Còn có một phần của Tiểu Hàm Hàm, ầy, nó cũng chính là điểm chán nhất khi hợp tác nhiều người đấy.”
Thánh Viên vương mở to hai mắt, tức giận nói: “Mau chia tiền, ta muốn mời lão tổ giảng đạo.”
“Ta cũng vậy, ta cũng vậy.” Một đám người vội vàng nói.
Những cường giả có thể giảng đạo trong đạo tràng đều từng là Thần Đế, thế nên giảng đạo có tác dụng rất lớn đối với bọn họ.
“Hậu Thổ giảng đạo, một trăm vạn một người.” Giang Thái Huyền nói.
“Nghe không nổi, nghe không nổi.” Tiểu Hành Thiên liên tục khoát tay.
Giá giảng đạo này quá mắc, một trăm vạn mới được một người, nếu bọn họ có thể tận dụng một trăm vạn này để thuê cường giả thì có thể kiếm được biết bao nhiêu là tiền?
“Nghèo chết.” Giang Thái Huyền mắng, đám người các ngươi cùng nhau nghe một lần thì làm sao, bản tràng chủ còn có thể nghe ké miễn phí.
Lần này là Thánh Nhân giảng đạo, có thể giống như Thần Ma đỉnh cấp sao? Đáng tiếc, mấy tên này căn bản mặc kệ Thánh Nhân gì đó, mà chỉ biết quá mắc, nghe không nổi.
“Ta mua chút đồ, qua mấy ngày đột phá đến Thiên Thần.” Long Hạo nói: “Không thể mãi không khôi phục.”
“Bọn ta cũng thế.” Ba người Tiểu Hành Thiên, Ngọc Phong, Hoàng Linh Nhi liên tục gật đầu.
“Cái này đúng nha, mục đích kiếm tiền chính là để tiêu xài.” Giang Thái Huyền cười nói.
Mua đồ xong, Giang Thái Huyền vung tay lên đưa bọn hắn đi nghe đạo, mình cũng đi ké một chút.
Thái Vân Thần Hoàng thì đang liên lạc với Tinh Cửu Nguyên và Tiểu Hàm Hàm bàn bạc chuyện tài nguyên, hiện tại còn có mười viên Hỗn Độn đan, hẳn là có thể đổi mười cây dược Thần Vương, nhưng cho dù là vậy thì vẫn còn thiếu rất nhiều!
Mười cây Thần Vương dược có thể làm gì, còn chẳng đủ để khôi phục một lão quái vật!
Tinh Cửu Nguyên mau chóng đưa thần dược, tài nguyên qua, phàm là những thứ có thể lấy ra thì lão đã đem đến đây: “Thái Vân, bản hoàng đã biểu hiện ra thành ý.”
“Đây là ba viên Hỗn Độn đan.” Thái Vân Thần Hoàng khẽ thở dài: “Ta cũng muốn giữ mấy viên, lần này chỉ đem ra mười viên, cho ngươi trước ba viên.”
Tinh Cửu Nguyên khẽ gật đầu, cười nói: “Vậy đa tạ Thái Vân huynh.”
“Tài nguyên còn chưa đủ, trận pháp bên trong quá mạnh, muốn luyện chế những đồ vật đó cần hao tổn rất nhiều của cải.” Thái Vân Thần Hoàng mặt mày ủ rủ nói.
“Hửm?” Thần sắc Tinh Cửu Nguyên khẽ động, nói: “Hay là, liên lạc lại với các Thần Hoàng còn lại thì sao?”
“Các Thần Hoàng còn lại hả? Nhưng việc này làm sao có thể để các Thần Hoàng còn lại biết được chứ?” Thái Vân Thần Hoàng lắc đầu nói: “Chuyện lớn như thế, một khi nhiều người biết được, tất nhiên sẽ bị truyền đi.”
“Không sao, đưa bốn viên Hỗn Độn đan còn lại của ngươi cho ta, ta sẽ xử lý việc này.” Tinh Cửu Nguyên nói.
“Ngươi?” Thái Vân Thần Hoàng nhíu mày: “Cửu Nguyên huynh, chỉ cần chúng ta xảy ra bất cứ sơ sót nào cũng khó có thể cứu vãn lại được!”
“Bản hoàng biết, bản hoàng sẽ không nói ra đồ vật này đến từ kho báu Long Đế, ta sẽ nói là do một người bạn của bản hoàng luyện chế thành, hiện người nọ đang thiếu tài nguyên.” Tinh Cửu Nguyên nói.
“Bọn họ sẽ tin sao?” Thái Vân Thần Hoàng châm chọc nói: “Bọn họ cũng không phải ngu ngốc, loại đan dược này, đương thời ai có thể luyện chế ra được?”
“Tin hay không không quan trọng, quan trọng là bọn hắn sẽ dùng tài nguyên trao đổi!” Tinh Cửu Nguyên hừ lạnh một tiếng, nói: “Bây giờ chúng ta đang ở cửa ải khó khăn, cái chúng ta cần chính là tài nguyên này, mạo hiểm một chút thì như thế nào?”
“Thôi được, vậy thì làm phiền Cửu Nguyên huynh.” Thái Vân Thần Hoàng lúc này mới nhịn đau giao ra bốn viên Hỗn Độn đan.
Tinh Cửu Nguyên gật gật đầu, ngự không bay đi: “Chờ tin tức tốt của bản hoàng.”