← Quay lại trang sách

Chương 1387 Tần Minh

Tiểu Hàm Hàm đã sớm chuẩn bị, ngay lập tức chạy vào mật thất: “Gia gia, người tuyệt đối đừng ra tay với Thái Vân Thần Hoàng.”

Đông Hoàng ôm Tiểu Hàm Hàm, cười nói: “Vậy con nói cho gia gia biết, tại sao không ra tay với Thái Vân?”

“Bảo khố Long Đế đã có Hỗn Độn đan, tất nhiên có những thứ khác, bây giờ bọn họ còn chưa đả thông nơi đó, nói cách khác, Hỗn Độn đan này không ở bên trong bảo khố, mà ở bên ngoài bảo khố.” Tiểu Hàm Hàm nói.

“Con nói là lối đi kia sao?” Đông Hoàng nghĩ lại, cười nói: “Hàm Hàm nhà ta thật thông minh, vậy con nghĩ sao?”

“Đương nhiên là làm theo ý hắn, xem hắn muốn làm gì, thu thập nhiều tài nguyên như vậy, lại còn không tiếc lấy Hỗn Độn đan ra đưa mọi người, chắc chắn là vì bảo khố Long Đế, hơn nữa hiện tại hắn vẫn chưa nói cho Bắc Hoàng, hiển nhiên là muốn độc chiếm.” Tiểu Hàm Hàm nói: “Chúng ta coi như cái gì cũng không biết, để hắn mở ra cho chúng ta, không tốt sao?”

Dáng vẻ tươi cười của Đông Hoàng càng lúc càng rõ ràng: “Được, vậy nghe Hàm Hàm, mấy viên Hỗn Độn đan này cho Hàm Hàm ăn.”

“Không, gia gia, con có lén lấy rồi.” Tiểu Hàm Hàm cũng không giấu diếm, trong tay xuất hiện mấy viên Hỗn Độn đan.

“Quỷ ranh nhà con.” Đông Hoàng ngẩn người, chợt cười to lên: “Được rồi, đi chơi đi, nghe con hết.”

Đã đến cảnh giới này của ông ta, mấy viên Hỗn Độn đan mà thôi, cho dù ăn nhiều thêm nữa thì Thần giới không cách nào thay đổi, ông ta cũng không có biện pháp, ông ta vốn có tâm để người nhà cùng nhau ăn, chỉ là con đường phía trước đã tận, hiện tại ông ta muốn xem xét con đường phía trước xem liệu có thể có biện pháp giải quyết hay không.

Vô luận là vì mình, hay là vì người nhà, thậm chí vì Thần giới, ông ta đều nhất định phải nhìn trộm cảnh giới Thần Đế, điều tra rõ ngọn ngành.

Nhìn trộm cảnh giới Thần Đế có gặp nguy hiểm hay không, Đông Hoàng không cách nào cam đoan, chỉ có thể tự mình đạt tới cảnh giới đó trước, nếu có nguy hiểm, hậu nhân cũng không cần nếm thử, để ông ta hứng chịu tất cả là được rồi, còn nếu không có nguy hiểm, thì khi ông ta đã trở thành Thần Đế, còn có cái gì không chiếm được?

“Gia gia, con muốn xin người giúp một tay.” Tiểu Hàm Hàm chưa rời đi, treo ở trên cổ Đông Hoàng, làm nũng nói: “Gia gia, người nhất định phải giúp con.”

“Con nói đi, muốn cho gia gia giúp con cái gì?” Đông Hoàng yêu chiều mà nhìn Tiểu Hàm Hàm, ôn hòa hỏi.

“Con muốn kéo Nam Vực, Tây Vực, Trung Vực vào chuyện này, cùng nhau thu thập tài nguyên.” Tiểu Hàm Hàm nói.

“Ý con là muốn đẩy nhanh tốc độ của Thái Vân Thần Hoàng, để hắn sớm đả thông bảo khố Long Đế sao?” Đông Hoàng nhíu mày.

“Đúng vậy, hắn thu thập như vậy không biết đến khi nào, nếu hắn đã cần tài nguyên, vậy chúng ta cứ thỏa mãn hắn, đồng thời, chúng ta cũng có thể được càng nhiều Hỗn Độn đan.” Tiểu Hàm Hàm nói.

“Hỗn Độn đan này không phải vô cùng vô tận đó chứ?” Đông Hoàng cau mày nói.

“Gia gia, chúng ta là vì bảo khố Long Đế, không hoàn toàn là vì Hỗn Độn đan.” Tiểu Hàm Hàm nói.

Đông Hoàng gật gật đầu: “Vậy con muốn gia gia giúp con thế nào? Việc này càng ít người biết càng tốt, dù sao nếu các Thần Hoàng còn lại biết được, đến lúc đó khi tranh đoạt sẽ có thêm..”

“Chúng ta không nói ra nơi phát ra Hỗn Độn đan là được, nó có thể là chính chúng ta luyện chế mà.” Tiểu Hàm Hàm nói, dừng một chút, lại bổ sung: “Hơn nữa, chỉ liên hệ những Thần Hoàng trung hậu kỳ, hơn nữa còn bất trung với Thần Hoàng đỉnh phong.”

Đông Hoàng khẽ gật đầu, sau đó lại tiếp tục nghiên cứu thảo luận với Tiểu Hàm Hàm một lát rồi mới để Tiểu Hàm Hàm rời đi, mình luyện hóa đan dược.

Không bao lâu, Đông Hoàng bế quan ngàn vạn năm xuất quan, đương nhiên, là bí mật xuất quan, ngoại trừ Tiểu Hàm Hàm ra, không ai biết được.

Đông Hoàng tự mình xuất thủ, trực tiếp tiến về Trung Vực, tìm tới một vị Thần Hoàng hậu kỳ, thân là chúa tể một phương, đương nhiên ông ta cũng sẽ có chút ít về những Hoàng Giả này, ai trung thành, ai không trung thành.

Tại Thần Hoàng Vực, ngoại trừ thân nhân bạn tri kỉ ra, cũng chỉ có một hai tên tử trung như vậy mà thôi, các Thần Hoàng còn lại, có mấy ai không có dã tâm? Thậm chí nếu có cơ hội, cũng chưa chắc những tên được gọi là tử trung sẽ không phản bội!

Đông Hoàng ẩn thân, âm thầm tìm tới Thần Hoàng hậu kỳ.

“Tần Minh bái kiến Đông Hoàng.” Thần Hoàng hậu kỳ vội vàng hành lễ nói: “Không biết Đông Hoàng giá lâm, không có tiếp đón từ xa, mong Đông Hoàng thứ tội, tại hạ đây thông báo Trung Hoàng.”

“Tần Minh, lần này bản hoàng đặc biệt đến vì ngươi.” Đông Hoàng nói.

“Đông Hoàng có ý gì? Tần Minh không hiểu.” Sắc mặt Tần Minh hơi biến, lão già này bế quan ngàn vạn năm không ra, đột nhiên tìm đến mình, còn đặc biệt đến vì tìm hắn, chẳng lẽ lại muốn giết mình?

“Đây là một viên Hỗn Độn đan, ngươi sử dụng trước đi, không cần cảnh giác, bản hoàng giết ngươi còn không cần hạ độc.” Đông Hoàng bắn ra một viên Hỗn Độn đan trong nháy mắt, ngạo nghễ mở miệng.

Tần Minh cười gượng một tiếng, không còn nói gì nữa, mà trực tiếp nuốt Hỗn Độn đan vào bụng, sau một khắc, hắn sửng sốt: “Đông Hoàng...”

“Có phải kỳ diệu lắm hay không?” Đông Hoàng mỉm cười, nói: “Kỳ thật ở Trung Vực này, người bản hoàng coi trọng nhất chính là ngươi, đây cũng là nguyên nhân bản hoàng tới tìm ngươi, có Hỗn Độn đan này ở đây, ngươi cách Thần Hoàng đỉnh phong còn xa sao?”

“Đông Hoàng!” Tần Minh kích động, Hỗn Độn đan này, không nói hiệu quả thần kỳ còn lại, chỉ riêng tôi luyện thần hồn đã đủ để hắn động lòng, cảm ứng của bản thân với thiên địa pháp tắc đã rõ ràng hơn!

“Bản hoàng coi trọng nhất chính là ngươi, nếu như ngươi thật có thể trở thành Thần Hoàng đỉnh phong, bản hoàng nguyện ý ủng hộ ngươi, trở thành chủ nhân thứ sáu của Thần Hoàng Vực!” Đông Hoàng lạnh nhạt nói.

“Chủ nhân thứ sáu thì không dám nhận, tại hạ nguyện vì Đông Hoàng ra sức.” Tần Minh vội vàng nói, mặc dù hắn kích động nhưng không phải là đồ ngốc, suy nghĩ của hắn vẫn rất tỉnh táo, lúc này còn chưa thành Thần Hoàng đỉnh phong, không phải thời điểm hô lên chủ nhân thứ sáu sóng vai cùng Đông Hoàng.

Đông Hoàng cười nhạt gật đầu: “Thu thập tài nguyên đi, đây là đan dược mà bản hoàng tiềm tu nhiều năm mới nghiên cứu ra, ngươi thu thập tài nguyên, sau này khi luyện chế xong, ngươi và ta mỗi người một nửa.”

“Đông Hoàng yên tâm, Tần Minh chắc chắn sẽ thu thập đầy đủ tài nguyên, dâng lên cho Đông Hoàng.” Tần Minh vẫn cung kính như cũ.