← Quay lại trang sách

Chương 1427 Bản hoàng muốn trở về bình tĩnh một chút

Thống lĩnh Thiên Đế quân Thiên Kình xin lỗi, chịu thua, đám người Hứa Trường Không vội vàng lấy máy quay phim ra, chỉ vào ống kính: “Nào, nói trước ống kính, đây là bằng chứng xin lỗi, bọn ta phải mang về hạ giới, báo cho toàn bộ hạ giới.”

Mẹ nó, các ngươi còn mang về hạ giới để báo cho toàn bộ hạ giới sao?

Thiên Kình tức un rẩy, Thiên Đế quân còn lại cũng rất phẫn nộ, nhưng cũng chỉ giới hạn ở đây, chính thức đánh nhau là không thể nào, vậy sẽ khiến Thiên Đế quân bị diệt.

Hít sâu một hơi, Thiên Kình nhìn về phía ống kính: “Ta xin lỗi...”

“Chờ một chút.” Hứa Trường Không lại kêu lên.

Mẹ nó, ngươi còn muốn như thế nào? Ta đã nhìn ống kính, Thiên Kình thiếu chút nữa phát điên.

“Đây là văn mẫu xin lỗi, đối với những thần minh ngu xuẩn chưa khai hóa như các ngươi, khẳng định không biết xin lỗi như thế nào mới có thành ý, bọn ta đã chuẩn bị xong văn mẫu xin lỗi.” Hứa Trường Không nói.

Lần này chư thần đều khó chịu, thần minh ngu xuẩn chưa khai hóa sao? Các ngươi đây là mắng bọn ta!

Nhìn tin xin lỗi, mắt Thiên Kình tối sầm lại, thiếu chút xé đi, nhưng vì Thiên Đế quân, vì Thiên Đế, cũng vì mình, hắn nhất định phải đọc!

“Ta là thống lĩnh Thiên Đế quânThiên Kình, đối với chuyện miệng nói đám tôm tép hạ giới trước kia, bày tỏ cực kỳ áy náy, kỳ thật lúc nói ra trước khi đi ta đã hối hận, bởi vì hạ giới và Thần giới chính là một nhà, từ xưa huynh đệ, ta ngu... xuẩn...”

Mẹ nó, đọc không nổi nữa, xin lỗi thì xin lỗi, hạ giới và Thần giới là một nhà ta cũng nhận, nhưng ta ngu xuẩn là cái quỷ gì? Có thần nhục nhã như vậy sao? Bản hoàng dù sao cũng là thống lĩnh Thiên Đế quân, Thần Hoàng đỉnh phong đó!

“Có thể bỏ qua đoạn này hay không?” Thiên Kình ngơ ngác nhìn Thông Thiên giáo chủ, danh tiếng lừng lẫy một đời của ta.

Thông Thiên giáo chủ hờ hững nói: “Đừng nhìn bần đạo, bần đạo chỉ phụ trách động thủ.”

Thiên Kình lại nhìn về phía Hứa Trường Không, đạt được đáp án là lắc đầu: “Không thể, không thì liền khai chiến!”

“...”

Chư thần ngửa đầu nhìn tinh không, đám tôm tép hạ giới từ lúc nào có thể khi dễ thần minh rồi, còn khi dễ đến trên đầu thống lĩnh Thiên Đế quân, mẹ nó đi đâu nói rõ lí lẽ chứ?

Bất đắc dĩ, Thiên Kình chỉ có thể ấm ức đọc lấy: “Ta ngu xuẩn chưa từng đọc sách, chưa tiếp nhận giáo hóa, là người nguyên thủy chưa khai hóa, không biết lễ phép...”

Nương theo thanh âm của Thiên Kình, Thiên Đế quân đều nhìn không được, xấu hổ quay đầu sang một bên.

“... Ta lần nữa vì hành vi ngu xuẩn của mình, xin lỗi các huynh đệ ở hạ giới, tha thứ cho tên thiểu năng trí tuệ ta đây, không thể bởi vì ta mà ảnh hưởng hòa bình hai giới, sau này, ta sẽ vì sự phồn vinh phát triển của hai giới, kính dâng ra tinh lực cả đời.”

Thiên Kình từ từ nhắm hai mắt đọc xong, vẻ mặt thảm hại: “Ta đọc xong rồi.”

“Tốt.” Hứa Trường Không hài lòng gật đầu, lần nữa nhìn về phía ống kính: “Tiếp theo, để Hứa Trường Không ta rút ra kết luận cho mọi người, chỉ có một câu, có tiền, thật sự có thể muốn làm gì thì làm!”

“...”

Có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm sao?

Sắc mặt chư thần cứng đờ, giống như, thật sự là như vậy sao?

“Cuối cùng, khuyên nhủ chư vị một câu, không chăm chỉ kiếm tiền nâng cao bản thân, đánh trận gì đó, một đám thổ dân chưa khai hóa!” Hứa Trường Không cười lạnh một tiếng, khua tay nói: “Đi, về hạ giới.”

“Hạ giới, thật có tiền.” Một số thần minh hâm mộ, một trăm vạn, cứ ném ra như vậy, chỉ là vì để thống lĩnh Thiên Đế quân nói lời xin lỗi!

“Còn muốn đánh nữa hay không?” Long Tả nhức cả trứng nói.

“Thu binh, bản hoàng muốn trở về bình tĩnh một chút.” Tử Minh trực tiếp rời đi.

“Bản hoàng cũng muốn trở về bình tĩnh một chút.” Tỳ Thu cũng đi.

Cái này còn đánh gì chứ? Liên Minh Ngũ Hoàng thì thôi, ngay cả hạ giới cũng chạy tới nghiền ép, còn đánh cái quái gì.

Liên Minh Ngũ Hoàng này cực kỳ âm hiểm, thế mà thật sự quay phim, truyền lại cho hạ giới, hạ giới này cũng đủ hung ác, trực tiếp đánh lên tới.

Bọn họ nhất định phải bình tĩnh một chút, vẫn luôn cấm kỵ Thần Ma đạo tràng, bọn họ còn chưa đủ hiểu rõ, nhất định phải đi đạo tràng xem lần nữa, hoặc là thu thập một chút tin tức đạo tràng.

Giang Thái Huyền ngồi ở bên trong uống canh thịt, vẻ mặt hài lòng, như hắn đoán trước, bốn vị thống lĩnh tới lần nữa.

“Bái kiến tràng chủ.” Lần này, bọn họ đều rất khách khí.

“Bốn vị tới rồi à.” Giang Thái Huyền mặt mỉm cười: “Cần cái gì?”

“Xin hỏi tràng chủ, có thể giới thiệu cho bọn ta một chút về việc thuê cường giả hay không?” Bốn vị thống lĩnh có chút xấu hổ, vừa bị Thông Thiên giáo chủ dọa sợ.

“À, thuê à, cái này đơn giản, các ngươi nhìn tấm bảng này, chỉ cần trả đủ tiền, các ngươi có thể treo đánh toàn bộ Thần giới.” Giang Thái Huyền cười híp mắt nói.

Chỉ cần ra đầy đủ tiền, có thể treo đánh toàn bộ Thần giới!

Bốn vị thống lĩnh kinh ngạc nhìn tấm bảng gỗ, thần sắc rất phức tạp.

“Các ngươi không nên cảm thấy đạo tràng nhúng tay, kỳ thật không phải, người ta bỏ tiền thuê, tại sao không được?” Giang Thái Huyền nói: “Đạo tràng mở cửa làm ăn, các ngươi cũng đồng ý, hi vọng các ngươi có thể hiểu rõ.”

Đạo tràng không nhúng tay vào, nhưng người ta có thể thuê!

Đạo tràng mở cửa làm ăn, người ta có tiền thuê, cũng không thể không cho đạo tràng làm ăn chứ?

Giang Thái Huyền nhìn bốn người đờ đẫn, nhẹ nhàng thở dài: “Các ngươi đó, đánh thắng thì như thế nào? thần minh còn lại đến thuê một trận, các ngươi có thể đỡ sao?”

“Nhưng mà...” Bốn người do dự, bọn họ đương nhiên không thể ngăn, nhưng việc này liên quan đến Thiên Đạo, liên quan đến hợp đạo!

Thống nhất Thần giới làm sao có thể không đánh nhau chứ? Nhưng mà, cho dù bình định ba Đại Thần Đế quân còn lại, lại xử lý Liên Minh Ngũ Hoàng, vậy thì phải làm thế nào đây? Còn đánh không được một hạ giới, bởi vì hạ giới có tiền!

Tất cả bọn họ đều đã biết chỗ tốt của việc có tiền, mẹ nó quá tùy hứng.