← Quay lại trang sách

Chương 1449 Quyết định

Thiên Đạo là cái gì, là tập hợp được sinh ra từ pháp tắc và ý chí chúng sinh, nói Thiên Đạo không gì không làm được cũng không quá đáng, nói Thiên Đạo có khả năng chế ngự tất cả, làm chủ hướng đi của Thần giới cũng không ngoa.

Nhưng nếu nói Thiên Đạo thông minh thì lại không hẳn như thế.

Thiên Đạo càng giống như một cỗ máy có trí tuệ, trong phạm vi mà nó tinh thông, chẳng ai có thể sánh bằng Thiên Đạo, nhưng một khi điều đó vượt khỏi tầm hiểu biết của Thiên Đạo thì nó cũng chỉ giống như người bình thường khác, hoàn toàn mù tịt về vấn đề này.

Ngươi bảo Thiên Đạo giải thích về hình thái của thế giới Hỗn Độn? Ngươi bảo Thiên Đạo giải thích tại sao Giang Thái Huyền có thể chạy tới đây, tại sao Hậu Thổ và Thông Thiên lại mạnh tới cỡ này, bọn họ đến từ đâu? Nếu Thiên Đạo đi tính toán những vấn đề này theo nguyên lý nhất định thì sẽ mãi mãi kẹt lại ở những câu hỏi này.

Lúc này, sau khi nghe thấy Giang Thái Huyền nói tới một Thiên Đạo chí công chí thiện, chúng sinh bình đẳng, nhân viên đạo tràng và Đông Hoàng đồng loạt sững người, Thiên Đạo cũng ngơ ngác.

Chúng sinh bình đẳng?

Từ trước đến nay chúng sinh chưa từng bình đẳng!

Còn chí công chí thiện, xưa nay ở Thần giới chưa từng có thứ gọi là công chính, có lẽ thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một hoặc hai người lương thiện, nhưng nếu không có chỗ dựa vững chắc thì cũng chả sống lâu được.

"Không sai, chí công chí thiện, chúng sinh bình đẳng." Giang Thái Huyền không để lộ bất cứ biểu cảm kích động nào, hắn sợ bị lộ nên tỏ vẻ vô cùng bình tĩnh: "Chúng sinh bình đẳng, ai ai cũng có quyền truy cầu như nhau, Thiên Đạo chí công chí thiện, chuyên lo chuyện bất bình, cứu giúp những đối tượng nhỏ yếu bị áp bức, như thế không kẻ nào có thể làm ra những chuyện ti tiện như trước nữa..."

"Làm vậy thì có tác dụng gì? Không có áp lực thì lấy đâu ra động lực?" Thiên Đạo lạnh lùng đáp, tự nó phải chạy ra đây làm bảo mẫu, thế thì cần gì tới chúng sinh nữa?

"Sao lại không có động lực?" Giang Thái Huyền nhìn Thiên Đạo với vẻ kỳ lạ: "Con người ai cũng muốn truy cầu một cảnh giới cao hơn, chẳng lẽ bọn họ muốn dừng lại ở cảnh giới Thần Nhân suốt đời hay sao?"

Không chờ Thiên Đạo trả lời, Giang Thái Huyền tiếp tục: "Còn áp lực, ngươi cho là được mà."

"Ta cho?"

"Đúng, ngươi là Thiên Đạo, tuy chí công chí thiện nhưng cũng phải có phí ra mặt chứ, dù sao ngươi cũng có thể diện như thế, ngươi chủ trì công đạo, thế chẳng phải đối phương nên trả ngươi tiền hay sao?"

Giang Thái Huyền thản nhiên: "Nếu không có tiền thì ngươi ký khế ước với bọn họ rằng bọn họ sẽ làm công cho ngươi bao nhiêu năm đó, làm vậy không phải là có áp lực rồi ư?"

Thiên Đạo: "..."

Sao ta thấy không công chính chút nào mà như đang lừa ta vậy?

"Hơn nữa, không phải vẫn còn Lục Đạo Luân Hồi nữa sao, ngươi biết mười tám tầng địa ngục rồi chứ? Những kẻ không nghe Thiên Đạo, không tuân thủ quy tắc sẽ phải xuống mười tám tầng địa ngục, khi nào phạt đủ rồi thì thả ra ngoài."

"Thần giới đoàn kết một lòng, tất cả mọi người đều nỗ lực kiếm tiền, lẽ nào lại không có động lực đột phá? Tới lúc đó khi người người trong Thần giới đều là người tài tướng kiệt, ai ai cũng là Thần Đế thì Thần giới sẽ cường đại đến mức nào?"

Giang Thái Huyền dụ dỗ.

"Ai cũng là Thần Đế?" Thiên Đạo chấn động.

Cường giả Thần giới xuất hiện nhiều cũng sẽ phụng dưỡng Thiên Đạo, nếu ở đây có thể xuất hiện thần minh vượt lên cả Thần Đế, khi đó Thiên Đạo sẽ bước lên một cấp bậc khác.

Thiên Đạo ký thác tất cả hy vọng lên người Thiên Đế, tìm người hợp đạo là vì đâu, còn không phải vì cảnh giới cao hơn sao?

"Hơn nữa Thiên Đạo vô thượng, ngươi có thể chọn ra vài sứ giả Thiên Đạo hay gì đó để làm việc thay ngươi, đồng thời chịu trách nhiệm giữ trật tự Thần giới, nếu sứ giả Thiên Đạo không xử lý được, lúc đó ngươi hẵng ra tay." Giang Thái Huyền nhìn Thiên Đạo, rồi lại nghiêng đầu nhìn Đông Hoàng, lén lút lấy cuốn sổ nhỏ ra ngó một cái, ừm, không nhớ nhầm.

Đông Hoàng và nhân viên đạo tràng đảo mắt, ngay cả sổ con cũng có, chắc tràng chủ ngươi đã chuẩn bị sẵn mấy câu này để lừa Thiên Đạo rồi chứ gì?

Thiên Đạo tiếp tục trầm mặc, như thể đang tính toán tính khả thi của hướng phát triển này, Giang Thái Huyền lại nói: "Dựa vào người không bằng dựa vào chính mình, Thiên Đạo cũng có thể đột phát cơ mà, ngươi cứ xem bản thân mình là một thành viên của Thần giới, sau đó cùng kiếm tiền với bọn họ."

"Thần giới còn có thứ gì đáng tiền nữa?" Thiên Đạo chấn động, ngươi đã mua hết Thần giới này của ta rồi, ta còn đi đâu kiếm tiền?

"Tiểu đội nghiên cứu khoa học, hiện nay bọn họ đang nghiên cứu cách thúc đẩy thần dược sinh trưởng, hạ giới đã giải quyết xong vấn đề này rồi, ngươi có thể điều tra xem, còn cả khai phá nghiệp vụ du lịch này nọ nữa, những thứ này đều có thể kiếm tiền, với ngươi cũng có thể thả hết năng lượng Hỗn Độn trong không gian Hỗn Độn của ngươi ra để bọn ta giúp ngươi chuyển hóa."

Giang Thái Huyền trầm ngâm nói: "Có năng lượng Hỗn Độn dung nhập vào Thần giới, vậy nhất định có thể tăng thực lực của Thần giới lên, làm phong phú thêm thần nguyên khí ở Thần giới, nếu ngươi tạo ra được một Thần Mạch vạn trượng đầy Hỗn Độn khí thì chôn nó xuống Thần giới, không cần làm gì cả, Thần giới cũng có thể tự đột phá."

Đông Hoàng giật mình, Thần Mạch Hỗn Độn khí vạn trượng? Tràng chủ, ngươi đang nghiêm túc với Thiên Đạo à? Muốn tạo ra Thần Mạch bậc đó cần phải tốn bao nhiêu tiền, cho dù Thiên Đạo có bán luôn cả bản thân thì liệu có mua nổi hay không?

"Cũng được." Tính toán một hồi, cuối cùng Thiên Đạo cũng trả lời: "Vậy cứ làm một Thiên Đạo chí công chí thiện, chúng sinh bình đẳng đi."