Chương 1452 Sứ giả Thiên Đạo
Nhân mã hai bên hoang mang, tại sao muốn duy trì hòa bình thế giới mà lại chạy tới đây tìm bọn họ?
"Thiên Đạo có chỉ, bản hoàng đảm nhiệm chức trách sứ giả Thiên Đạo, quyết tâm phải xây dựng được một Thần giới chí công chí thiện, chúng sinh bình đẳng." Đông Hoàng trả lời với vẻ oai nghiêm, giọng nói truyền đi khắp Thần giới: "Không được ỷ mạnh hiếp yếu, phải cạnh tranh công bằng, phát triển hài hòa, chung tay xây dựng Thần giới tốt đẹp."
Chư thần Thần giới: "..."
Tiểu Hàm Hàm: "Gia gia, người đi bảo vệ hòa bình thế giới thật à."
Nhân viên Thần Ma đạo tràng: "Ta có nên khen một câu không?"
"Vậy Thần Đế đại nhân định bảo vệ hòa bình thế giới như thế nào?" Một vị thần minh cung kính nhìn Đông Hoàng.
Đông Hoàng nhìn xuống bên dưới: "Gốc thần dược này, ai phát hiện trước thì thuộc về người đó, bọn họ tìm thấy trước."
"Thần Đế đại nhân, rõ ràng là bọn ta..."
"Hửm?"
Thần minh vừa mở miệng, ánh mắt Đông Hoàng lập tức trở nên lạnh lẽo, một luồng thiên uy phá không xông ra.
"Thần Đế đại nhân, ngài nói muốn xây dựng một Thần giới chí công chí thiện, chúng sinh bình đẳng, nên ngài đâu thể nói bọn họ phát hiện trước, đúng chứ?" Thần minh cứng cổ, không phục nói: "Bọn ta nhìn thấy nó cùng một lúc."
"Nhìn thấy cùng một lúc?" Đông Hoàng cười lạnh, ông ta phất tay, một khung cảnh hiện ra, đây chính là cảnh mà hai đội nhân mã lần lượt tới chỗ này, và người phát hiện ra thần dược trước chính là đối phương, mà không phải là thần minh vừa mở miệng.
"Lừa bản đế, chính là lừa Thiên, ngươi thật là to gan!" Đông Hoàng hừ lạnh, uy áp cuồn cuộn: "Bây giờ ngươi còn có lời gì muốn nói?"
Thần minh nọ ngơ ngác, không ngờ Thần Đế lại có bản lĩnh này, ngay cả chuyện xảy ra lúc trước cũng có thể thấy được?
"Thần Đế tha mạng, Thần Đế tha mạng." Nhóm thần minh sợ hãi, rối rít xin tha.
"Thiên Đạo chí thiện, lần này tha cho các ngươi, nếu còn có lần sau, ta sẽ dùng thần hỏa thiêu hồn!" Đông Hoàng hừ lạnh, sau đó nhìn sang một nhóm thần minh khác: "Cầm thần dược đi đi."
"Đa tạ Thần Đế đại nhân, đa tạ Thiên Đạo chí công chí thiện." Các thần minh này mừng rỡ, nhao nhao cảm tạ, rồi cầm thần dược đi.
Đông Hoàng hài lòng gật đầu, ngự không rời khỏi: "Gọi bản đế là sứ giả Thiên Đạo, là sứ giả Thiên Đạo duy trì hòa bình thế giới!"
Chỉ trong một ngày, danh tiếng của sứ giả Thiên Đạo đã truyền khắp Thần giới, cuối cùng Đông Hoàng còn phân thân ra để đi đến mọi nơi trên Thần giới, xử lý các việc vặt.
Có Đông Hoàng động thủ, các cuộc tranh loạn ở Thần giới dần dần giảm bớt, thanh danh của sứ giả Thiên Đạo cũng truyền đi khắp Thần giới, những thần minh kia cũng không dám tranh giành bừa bãi nữa, Thần giới bắt đầu bước vào thời kỳ hòa bình.
Những chuyện này Giang Thái Huyền không biết, lúc này Giang Thái Huyền còn đang bế quan, ngược lại, ba vị Thần Ma Tiên Thiên của đạo tràng hiện đang ở một nơi sâu hun hút ngoài tinh không, hai vị kia đang đấu với nhau, còn Hậu Thổ thì làm nhân chứng, cũng để phòng ngừa hai người này đánh nhau thật.
Hậu Thổ bất đắc dĩ nhìn Tru Tiên Kiếm tung bay, Thái Cực Đồ, Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung bảo tháp bay loạn xạ trên đầu, vô số Huyền Hoàng rõ xuống, tạo nên uy thế bất bại.
Một cái là đệ nhất sát trận, một cái là chí bảo phòng ngự đệ nhất, e là cuối cùng hai sư huynh đệ này cũng không làm gì được đối phương.
"Sư đệ, nhiều năm không giao thủ, bản lĩnh của ngươi vẫn không tệ đi một chút nào." Người nói đứng trên đỉnh Huyền Hoàng Tháp điều khiển Thái Cực Đồ, không hề sợ hãi Tru Tiên Kiếm.
"Tu vi nhiều năm của đại sư huynh ngày càng tinh thâm." Ánh mắt của Thông Thiên giáo chủ lóe lên vẻ sắc lạnh: "Đáng tiếc, sư đệ đã hồi phục được một ít, tuy không làm gì được ngươi, nhưng giam cầm ngươi mấy trăm năm tuyệt không thành vấn đề."
"Sư đệ tội gì phải thế, cho đến bây giờ vẫn không buông xuống được ư?" Thái Thượng Lão Quân thở dài, song sắc mặt lại bình thản như nước.
"Buông xuống, sao ta có thể buông xuống được!" Thông Thiên giáo chủ gầm lên giận dữ: "Nếu khi đó không phải do các ngươi tính kế, thì sao Tiệt giáo của ta có thể ra nông nỗi này?"
"Thiên địa đại thế." Thái Thượng Lão Quân bình tĩnh nhìn Thông Thiên giáo chủ, không chút hổ thẹn: "Hiện tại không còn là Hoàng Hoang, lại xuất hiện ở thế giới này, sư đệ vẫn còn cơ hội."
"Đại thế thiên địa? Ai nói đại thế không thể kháng, chẳng phải hướng đi của thế giới này đã bị nghịch đảo rồi sao?" Thông Thiên cười lạnh: "Khi ấy các ngươi thật khiến lòng bổn tọa nguội lạnh, cái gọi là đại thế thiên địa, chính là tứ phương liên thủ, vây công một mình ta?"
"Sư đệ, đã qua nhiều năm như thế, ngươi cũng phải nghĩ thoáng lên." Thái Thượng Lão Quân lắc đầu thở dài: "Điều mà Thánh Nhân như ta truy cầu chính là đại đạo, một hồi thắng bại nhất thời, hà tất phải để trong lòng?"
"Đúng, một hồi thắng bại nhất thời, cần gì phải để trong lòng, ta nhốt ngươi lại mấy trăm năm, ngươi cũng không cần phải để trong lòng!" Thông Thiên giáo chủ cười lạnh.
"Ngươi..." Sắc mặt Thái Thượng Lão Quân khẽ biến, Thông Thiên này vẫn giống hệt như lúc trước, Huyền Hoàng Tháp khẽ khàng chấn động, chống lại kiếm khí Tru Tiên Kiếm, lúc này vẻ mặt của ông ta lại trở nên bình tĩnh: "Ngươi có thể nhốt ta lại thì sao chứ, tràng chủ sẽ không đồng ý."
Thông Thiên giáo chủ khựng lại, dù sao sức chiến đấu của Thái Thượng Lão Quân cao vô cùng, khi ở thời kỳ toàn thịnh, chắc chắn tu vi còn cao thâm hơn cả lão, nếu nhốt ông ta lại, thế nào tràng chủ cũng sẽ không đồng ý.