Chương 1456 Bẫy
Nạp đầy?" Trong đầu của các thần minh đang có mặt trong đạo tràng vang lên một tiếng 'đùng', nghệch mặt nhìn thanh niên: "Bản đế? Thần Đế mới trở về giàu đến thế à? Trực tiếp nạp đầy thẻ hội viên luôn?"
"Ta muốn bái hắn làm thầy, làm nhi tử cũng được." Có thần minh tỏ vẻ kính nể, má nó chứ giàu phết.
"Được." Nhân viên đạo tràng nuốt nước miếng, sau đó duỗi tay ra: "Đưa tài nguyên đây, ta nạp cho ngươi."
Giàu nứt tường đổ vách luôn, thế mà lại nạp đầy tiền vào thẻ hội viên, đây là phong thái của người giàu đệ nhất Thần giới à?
"Tài nguyên?" Thanh niên sửng sốt, hắn chắp hai tay sau lưng, hất mặt nói: "Trước nay bản đế chưa từng đưa ai tài nguyên, cứ đổi tấm thẻ này thành sử dụng không giới hạn đi."
"..."
Trước nay chưa từng đưa ai tài nguyên? Đổi thành sử dụng không giới hạn? Nhân viên đạo tràng sững sờ, tên này bị ngu hả?
Chư thần kinh ngạc, vị Thần mới nói muốn bái sư ban nãy quả đoán lên tiếng: "Lúc nãy ta nói nhảm, ý ta là muốn bái tràng chủ làm thầy, ta không quen tên ngốc này."
"Mặc kệ ngươi là vị Thần Đế nào, nếu muốn đến đây buôn bán, đạo tràng hoan nghênh, nhưng nếu ngươi muốn tới để phá đám thì mời ngươi về đi." Nhân viên đạo tràng lạnh mặt nói, con mẹ nó tên này tới để chơi mình à? Còn đòi nạp đầy thẻ hội viên? Ngươi nạp nổi chắc?
"Hay cho một Thần Ma đạo tràng." Thanh niên cười lạnh, mang theo nét coi thường: "Thần Đế trở về, Thần giới ắt xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, nếu thần phục bản đế, Thần Ma đạo tràng có thể vạn thế vô sầu."
"Tranh thủ lúc tràng chủ còn chưa xuất quan, ngươi vẫn nên đi xa xa một chút đi." Nhân viên đạo tràng lạnh lùng bảo, đồng thời chỉ thẳng vào lối ra: "Cửa ở đó, tự đi đi."
Dù gì hắn cũng không phải Giang Thái Huyền, nên không thể mời các vị Thần Ma ra tay được, nếu có thể sai bảo Thần Ma thì chắc chắn tên đần này đã bị treo lên đánh rồi.
"Đường đường là Thần Đế sao có thể bị vũ nhục như thế?" Một vị thần minh đứng ra, người nọ nhìn thanh niên, trầm giọng nói: "Nếu ta mà là Thần Đế, dám nói năng với ta thế này, ta sẽ trực tiếp động thủ giết chết y."
Chư thần sửng sốt, song sau đó lại có thêm một vị thần minh tiến lên, cười lạnh: "Nếu ta là Thần Đế, ta sẽ thả uy áp ra, triển lộ năng lực của Thần Để, rồi dùng uy áp ép chết y luôn."
"Đúng vậy, Thần Đế uy nghiêm, không thể để kẻ khác khinh nhờn, đổi lại là ta, chắc chắn ta sẽ đích thân ra tay chém y." Lại thêm một vị thiếu niên bước lên phía trước, chỉ thẳng vào nhân viên đạo tràng.
Nhân viên đạo tràng không tỏ vẻ gì, mặc dù muốn cười nhưng hiện tại hắn phải kiềm lại, sao hắn có thể không nhìn ra mấy tên này đang muốn đào hố cho tên Thần Đế này nhảy vào cơ chứ.
Các vị thần minh khác cũng bừng tỉnh, song họ không nói gì mà chỉ nhìn Thần Đế trẻ tuổi kia, và ánh mắt kia, rõ ràng đang nói tại sao ngươi còn chưa đánh chết tên nhân viên này?
Cả đám thần minh ở đạo tràng bao vây nhìn chằm chằm vào vị Thần Đế vừa nói muốn nạp tiền đầy thẻ kia, ánh mắt mang theo thâm ý sâu xa, vừa có chút chờ mong lại vừa có chút phức tạp, còn có vẻ... không nỡ?
Đúng, không nỡ, nếu tên này bị đánh chết, vậy có phải tiền trên người hắn cũng biến mất hay không?
Không ai nghi ngờ rốt cuộc các Thần Đế vừa trở về có tiền hay không, nếu không có chút tài nguyên, sao có thể ở bên ngoài lâu như thế?
Sắc mặt của Thần Đế trẻ tuổi tái xanh, lời mấy người này nói có khác gì ép buộc, mình có nên động thủ hay không? Nếu không động thủ, vậy thì mặt mũi của mình phải để ở đâu?
"Loại tép riu hèn mọn, hôm nay bản đế..."
"Bệ hạ."
Ngay khi Thần Đế trẻ tuổi đang định lên tiếng thì một Thần Hoàng đẩy các vị thần minh trước mặt ra, chen nhanh vào rồi ôm đùi thanh niên gào khóc: "Bệ hạ, Thiên Đế Sơn xảy ra chuyện, xin người mau chóng quay về."
Dứt lời, không chờ Thần Đế trẻ tuổi mở miệng đáp lại thì đã bị người nọ kéo ra ngoài.
"Thiên Kình, ngươi bỏ bản đế ra, hôm nay nhất định bản đế phải..."
"Bệ hạ, Thiên Đế Sơn xảy ra chuyện lớn rồi." Thần Hoàng tiếp tục lên tiếng cắt ngang lời thanh niên.
Vị Thần Hoàng này không phải ai khác mà chính thống lĩnh Thiên quân trực thuộc Thiên Đế quân - Thiên Kình, lúc trước khi Thiên Đế Sơn tiếp đón Đế quân trở về thì ông ta phát hiện thiếu mất Thiên Đế, sau khi nghe nói Thiên Đế muốn đi quan sát Thần giới một phen thì Thiên Kình đã nghĩ ngay tới Thần Ma đạo tràng.
Với tính cách của chủ tử Thiên Đế nhà mình, nếu hắn biết được sự tồn tại của đạo tràng thì nhất định hắn sẽ muốn chiếm về tay, may mà ông ta tới kịp, nếu không bây giờ chủ tử ngay cả cặn cũng không còn, đây chính là nơi mà đến cả Thiên Đạo cũng không dám bước vào kia mà.
Không nói tới việc động thủ ở đạo tràng nguy hiểm tới mức nào, chỉ riêng hai vị Thần Ma kia ở đạo tràng đã có thể đánh ngang tay với Thiên Đạo rồi, Thiên Đế quân tuyệt không đấu lại nổi, cho dù số lượng Thần Đế trở về lần này không chỉ có một vị!
"Thiên Kình, Thiên Đế Sơn đã xảy ra chuyện lớn tới cỡ nào mà lại khiến ngươi gấp rút tìm trẫm như thế?" Thiên Đế đứng vững, chỉnh lại long bào rồi cau mày hỏi.
"Thiên Đế bệ hạ vừa trở lại, đương nhiên nên nghỉ ngơi, chúc mừng một phen." Thiên Kình hành lễ, cúi đầu nói.
"Nghỉ ngơi, chúc mừng? Trẫm tiêu diệt cái đạo tràng gì đó trước rồi mới chúc mừng cũng không muộn." Thiên Đế phất tay, chuẩn bị quay trở lại đạo tràng.
"Bệ hạ." Mặt mũi Thiên Kình thoắt cái trắng bệch, ông ta vội vàng ôm chặt Thiên Đế: "Đừng, đừng đi mà, cái đám kia đang định gài bẫy ngài đấy."
"Nghĩa là sao?" Thiên Đế sầm mặt, gài bẫy trẫm?