Chương 1464 Vì Thần giới
Bản đế đột nhiên nhớ ra, Thần giới này vốn thuộc về Thiên Đạo, bọn ta chỉ là một trong những chúng sinh đông đảo của ngài ấy, tranh bá cái gì chứ, hoàn toàn không phù hợp với tính cách yêu hòa bình của bọn ta." Một vị Thần Đế đứng dậy, trên người tỏa ra long uy nhàn nhạt, người nọ cũng chính là Long Đế.
"Đúng, Thần giới là của Thiên Đạo, cũng có một nửa thuộc về đạo tràng." Các Thần Đế khác cũng gật đầu.
Giang Thái Huyền nghe vậy không khỏi khâm phục sự vô sỉ của đám thần minh này, vừa muốn chiếm địa bàn vừa muốn trốn ở hậu phương quan sát tình hình, để người khác ra trận khi có tai vạ ập tới.
Giang Thái Huyền không thích cái tính chỉ thích hưởng thụ không thích lao động này chút nào, trừ phi người hưởng là hắn.
"Thiên Đạo chí cao, năm đó bọn ta theo Thần Đế chạy ra ngoài truy bắt, tất cả mọi chuyện bọn ta làm đều vì Thần giới, vì Thiên Đạo." Một vị Thần Đế thình lình đứng dậy, nước mắt giàn giụa: "Con dân bọn ta hy sinh vì Thiên Đạo, tử thương vô số, xin Thiên Đạo thương xót."
Giang Thái Huyền nhìn lướt qua, tên này cũng là Thần Đế Long tộc.
"Xin Thiên Đạo thương xót." Các Thần Đế khác thấy vậy bèn vội vàng đứng dậy, bi thương nói: "Con dân của bản đế chết thảm lắm."
"Bọn ta chôn thây, tắm máu vì Thần giới, không cầu mong được hồi báo bởi bọn ta cam tâm tình nguyện, chỉ là có lỗi với con dân đã hy sinh." Long Đế bi thương khôn xiết, nước mắt giàn giụa, trông dáng vẻ đó, phải đau xót tới nhường nào: "Con dân tộc ta, mọi người chết thảm quá, bản đế vô năng, không thể bảo vệ tổ ấm của các ngươi."
"Khụ, không phải ban nãy ta đã nói rồi sao, các ngươi có thể giành lại chúng." Giang Thái Huyền ho nhẹ, lên tiếng nhắc nhở.
"Tràng chủ, bọn ta đều là những thần minh yêu chuộng hòa bình, hiện nay Thần giới thái bình, mọi người đều được an cư lạc nghiệp, sao bản đế có thể tiếp tục gây rối, ảnh hưởng đến sự yên ổn của Thần giới?" Long Đế nói tới mức chính khí lẫm liệt, sau đó lại trở nên bi đát: "Chỉ tội cho những người đã hy sinh, đúng là chết oan mạng mà, Thiên Đạo."
"Đúng thế, bọn ta làm việc vì Thiên Đạo, không cầu địa bàn, chỉ mong Thiên Đạo thương xót cho những thần minh đã hy sinh." Thần Đế các tộc thay nhau mở miệng, bọn ta có thể không giành địa bàn, lúc xảy ra chuyện, bọn ta sẽ không xông lên tiền tuyến, nhưng ít nhất ngươi cũng phải bồi thường cho bọn ta một ít gì đó.
Còn vẻ mặt đau thương của họ, quỷ mới biết có bao nhiêu phần thật lòng, mấy phần giả tạo.
Giang Thái Huyền càng ngày càng khâm phục nhóm thần linh mặt dày này, chạy loạn ở bên ngoài lâu như thế, chọc phải họa sát thân, lúc nào cũng có thể gieo tai vạ lên cho Thần giới, vậy mà bây giờ còn con mẹ nó mặt dày đòi bồi thường, lại còn nói là hy sinh vì Thần giới?
Các ngươi có thể có liêm sỉ một chút được không hả? Lúc đó nguyên dân vì sao các ngươi chạy ra ngoài đuổi theo bọn họ, còn chẳng phải vì các ngươi muốn thăm dò cảnh giới Đạo Cảnh sao?
"Thiên Đạo tại thượng, bản đế đã đến cực hạn của cảnh giới Thần Đế, lúc nào cũng có thể đột phá, bản đế trở về từ tinh không vô tận, chính là vì để có thể đột phá ở Thần giới, dùng chính thân mình để dẫn dắt chư thần Thần giới, mở đường cho chư thần." Long Đế lại nói.
"Bọn ta cũng có cùng suy nghĩ giống Long Đế." Các Thần Đế khác rốt rít gật đầu, đồng thời cực kỳ nể độ mặt dày của Long Đế, không ngờ chuyện bọn họ bỏ chạy qua miệng hắn lại thành vì Thần giới, còn hiên ngang lẫm liệt như thế nữa chứ, tới nỗi bọn họ nghe mà cũng thấy kiêu ngạo theo.
Không phải bọn ta bỏ chạy, mà là vì mở rộng con đường sau này cho Thần giới!
"Thần giới nợ các ngươi." Thiên Đạo cũng trở nên ôn hòa hơn không ít: "Nhưng Thần giới không thể giúp ích được gì cho các ngươi cả, các ngươi không đủ năng lực để xem cách pháp tắc vận chuyển, mà ngô cũng không có đồ vật nào tốt hơn."
Ai nói năng lực của bọn ta không đủ?
Cả nhóm Thần Đế suýt đã mở miệng chửi đờ mờ, bọn ta trở về đây, còn không phải là vì muốn khi Thiên Đạo hợp đạo, bọn ta cũng sẽ được nếm chút ngon ngọt, được xem pháp tắc vận chuyển ở Thần giới, nhờ đó trùng kích Đạo Cảnh? Sao ngươi có thể nói bọn ta không đủ mạnh để xem?
Da mặt Long Đế dày như tường thành: "Thiên Đạo tại thượng, hiện kẻ địch đang ở hư không xa xôi nhìn chằm chằm chúng ta như hổ đói, bọn ta không mong được hồi báo, chỉ xin bế quan trùng kích Đạo Cảnh, bảo vệ Thần giới, bọn ta ở đây không phải vì muốn đòi bồi thường mà vì cam nguyện cống hiến sức mình cho Thần giới, dò xét pháp tắc vận chuyển, mở đường tương lai."
"Đúng vậy, vì Thần giới, bọn ta tình nguyện xem." Các Thần Đế khác cũng bắt đầu hơi bối rối, mấy câu vô liêm sỉ này mà cũng nói ra được, Long Đế, bọn ta bắt đầu thích ngươi rồi đó.
"Chư vị có lòng, thôi, vì Thần giới, các ngươi trở về dặn dò thủ hạ, sau đó bế quan đi." Thiên Đạo thở dài: "Ngô sẽ hiện hóa pháp tắc vận chuyển, cho các ngươi cơ hội cống hiến."
"Thiên Đạo tại thượng, chuyện này không nên chậm trễ, bây giờ bọn ta sẽ lập tức đi về, vì Thần giới, bọn ta không thể chần chừ dù chỉ một khắc, không vào Đạo Cảnh, tuyệt không xuất quan." Một vị Thần Đế nhanh chóng chạy biến.
"Vì Thần giới, bản đế cũng về đây."
"Bản đế cũng về."
Nháy mắt, tất cả các Thần Đế ở đây đều chạy mất dạng, người nào người nấy cũng vội vã bế quan, Giang Thái Huyền ngạc nhiên, hắn quay sang Thiên Đạo, nghiêm túc hỏi: "Ngươi noi xem, có phải ngươi thuê Long Đế bảo hắn nói mồi cho ngươi không?"
"Ừ." Thiên Đạo không giấu giếm: "Chuẩn bị đi, chờ bọn họ bế quan, chúng ta lập tức hành động."
"Được." Giang Thái Huyền sững người, sau đó lên tiếng đồng ý, xem ra Thiên Đạo đã thất vọng về nhóm Thần Đế này thật rồi, nó không địh đếm xỉa tới bọn họ nữa.
Mà nghĩ cũng đúng, nhóm Thần Đế này chọc phải ổ kiến lửa, lại còn đùn đẩy trách nhiệm, muốn Thiên Đạo gánh hết, nếu không phải Thiên Đạo muốn làm một Thiên Đạo lương thiện thì chắc chắn nó sẽ chém chết cả đám luôn.