Chương 1589 Làm phản
Về tới Thôn Phệ tộc, khi mọi người định vào thành trì để tiếp tục luận đạo, tham ngộ đạo pháp thần thông thì một bóng người đi ra từ Thôn Phệ thành, thờ ơ nhìn bọn họ: “Đạo Tam, Ma Bằng, ra ngoài lâu như vậy, sao vẫn không truyền tin tức gì về?”
“Ma Vân, sao ngươi lại tới đây?” Ma Bằng biến sắc, lạnh lùng nhìn người nọ.
Người nọ mặt một bộ chiến giáp Ma Thần, chứng tỏ cũng là một Ma Thần Vệ, vả lại còn là tu vi Đạo Cảnh đỉnh phong, mạnh hơn nhiều so với bọn họ.
“Còn không phải là do các ngươi vô dụng quá hay sao?” Ma Vân cười lạnh, trong mắt nổi lên nghi ngờ: “Ma Thần chiến giáp của các ngươi đâu?”
“Mất rồi.” Ma Bằng điềm nhiên nói.
“Mất rồi? Các ngươi muốn chết à? Chuyện quan trọng như vậy mà lại dám cả gan giấu giếm?” Ma Vân phẫn nộ: “Bây giờ ngoan ngoãn theo bổn tọa về nhận tội, có lẽ có thể tha cho các ngươi một mạng.”
“Ngoan ngoãn chịu trói? Ngươi có bản lĩnh này chắc?” Ma Bằng cười khẩy, khí thế bất chợt tăng vọt, bên cạnh đột nhiên xuất hiện ba hóa thân: “Đấu Chiến, Nhất Khí Hóa Tam Thanh!”
“Nhất Khí Hóa Tam Thanh.”
Các Ma Vệ Thần, Đạo Tam, Đạo Vô Nhai và Thần Thập Thất đồng loạt ra tay, mười mấy người nhanh chóng bao vây Ma Vân: “Bây giờ, ngươi có còn lòng tin có thể bắt bọn ta về không?”
“Các ngươi phản bội Đạo Đình?” Ma Vân sầm mặt, tuy hắn đã là Đạo Cảnh đỉnh phong, nhưng vẫn lấy cực kỳ áp lực: “Thần Thập Thất, Đạo Tam, Đạo Vô Nhai, các ngươi cũng làm phản?”
Tuy nhóm Ma Bằng đã làm mất Ma Thần giáp, nhưng sau khi học Đấu Chiến thần thông, cộng thêm Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thực lực của bọn họ không hề yếu hơn so với khi mặc Ma Thần giáp, huống hồ ở đây còn có ba người Thần Thập Thất, và cả nhóm lão tổ Phệ Cửu, Ma Vân hoàn toàn không có phần thắng nào.
“Làm phản?” Ma Bằng cười nhạo, ánh mặt lạnh lẽo cùng cực: “Đạo Đình hạ cấm chế lên người bọn ta, thao túng bọn ta, bây giờ lại nói bọn ta làm phản?”
“Đợi khi ngô có được tự do, kẻ nào còn dám cao cao tại thượng!”
Một tiếng quát lạnh vang lên, thần uy mênh mông dâng trào, mười mấy người đồng loạt ra tay, nhóm Phệ Cửu cũng ra sức hỗ trợ, tu vi Đạo Cảnh đỉnh phong của Ma Vân còn chưa được bộc phát đã trực tiếp bị lột mất Ma Thần giáp, cuối cùng bị bọn họ bắt sống.
Ma Vân: “...”
Không ngờ mấy tên này lại dám phản bội Đạo Đình, còn dứt khoát như vậy nữa, đây tuyệt đối không phải là quyết định trong một sớm một chiều, mà đã dự mưu từ lâu, còn ba hóa thân kia, thế mà lại không yếu hơn bản thể, rốt cuộc đây là thần thông đạo pháp của ai?
“Ngươi không cần phải thử truyền tin đâu.” Đạo Vô Nhai lạnh lùng lên tiếng, lão phất tay, vô số văn lộ thần bí xuất hiện, bao vây xung quanh: “Có đạo pháp Thuận Thiên Phong Cấm ở đây, ngươi không truyền tin đi được.”
Rốt cuộc chuyện này là sao? Thế quái nào mà các ngươi lại có bản lĩnh này?
Ma Vân sững người, nhưng hắn biết, nếu còn không lên tiếng, rất có thể sẽ bị giết, thế là hắn vội vàng mở miệng: “Chư vị bình tĩnh, nếu ta không trở về, khiến Đạo Đình muốn phái thêm người tới, thì không chỉ là một người thôi đâu.”
“Ma Vân, chúng ta đều là người số khổ.” Đạo Vô Nhai thở dài, ném một quyển Thuận Thiên Phong Cấm xuống: “Ngươi tự tham ngộ đi, học xong hẵng nói.”
Ma Vân kinh ngạc, gì vậy, lại còn đưa mình đạo pháp nữa?
Tuy trong lòng ngờ vực, nhưng Ma Vân vẫn cầm nó lên để tham ngộ, tiếp đố sắc mặt của hắn trở nên khó coi vô cùng.
“Bây giờ tin rồi chứ? Chúng ta giống như nhau cả, đều là con chó bị Đạo Đình dắt mũi, hiện tại có cơ hội để phản kháng, nếu thắng, ngươi có thể tiêu dao khắp Hỗn Độn to lớn, nếu bại, thân tử đạo tiêu.” Vẻ mặt của Đạo Vô Nhai cực kỳ bình tĩnh, song trong mắt lại ánh lên vẻ lạnh lẽo và điên cuồng.
“Thực lực của Đạo Đình không đơn giản như các ngươi nghĩ.” Ma Vân sầm mặt nói: “Đạo Đình, có cường giả vượt qua cảnh giới Đạo Cảnh.”
“Chuyện này bọn ta biết, sau lưng của bọn ta cũng có.” Đạo Vô Nhai cười đáp: “Nếu không như thế, bọn ta cũng không dám làm phản.”
“Các ngươi cũng có?” Ma Vân kinh ngạc.
“Đúng vậy, bọn ta đã bái sư ở Thiên Đạo Động Thiên, có năm vị sư bá với tu vi vượt qua Đạo Cảnh.” Đạo Tam giơ một bàn tay lên, khiến Ma Vân nhìn mà phải hít ngược một hơi.
Năm vị!
Ma Vân không rõ Đạo Đình có mấy cường giả khủng bố tới như vậy, hắn chỉ biết là có, nhưng hắn không thể nào ngờ được rằng sau khi mấy người Đạo Vô Nhai đi ra ngoài, cũng tìm được cường giả như vậy để làm chỗ dựa, tìm một phát được tận năm người!
Bộ bây giờ cường giả mạnh nhường này đi đầy đường rồi hả? Từ bao giờ mà trong Hỗn Độn lại xuất hiện năm người?
“Vậy các ngươi còn không mau đi tiêu diệt Đạo Đình?” Ma Vân không khỏi kích động trong lòng, nếu có thể, làm gì có ai muốn bị khống chế đâu?
“Thời cơ chưa tới.” Đạo Vô Nhai bày ra vẻ mặt cao thâm khó đoán, chờ khi nào bọn ta gom đủ tài nguyên thì sẽ giết tới đó ngay.
“Không nói chuyện này nữa, Ma Vân, ngươi có bao nhiêu tài nguyên, mau lấy ra đây.” Thấy Ma Vân vẫn còn muốn hỏi, Ma Bằng lạnh giọng lên tiếng.
“Là sao?” Ma Vân nhíu mày.
“Là sao? Ngươi đã học đạo pháp của bọn ta, bộ ngươi tưởng học miễn phí hả? Không đưa tài nguyên thì ai cho ngươi học?” Đạo Tam lạnh lùng nói.
Ma Vân: “…”
Là các ngươi ném qua, bảo ta học xong rồi nói tiếp, giờ lại mở miệng đòi tài nguyên?
Thôi vậy, cứ đưa tài nguyên trước đã, hết cách, bây giờ hắn đang nằm trong tay bọn họ, vả lại còn phải trông chờ vào bọn họ tiêu diệt Đạo Đình nữa.
“Tài nguyên đây, nếu ta ở ngoài này quá lâu, Đạo Đình sẽ sinh nghi, nhưng ta lại không thể mang các ngươi trở về, ta phải nói thế nào?” Ma Vân nhắc tới một vấn đề nan giải.
“Cứ nói bọn ta sắp bắt được kẻ trộm rồi, sau đó sẽ có người giúp ngươi.” Đạo Vô Nhai đáp.
“Không sai, ngươi về trễ một chút, ta nhờ Trần đại nhân nói đỡ cho ngươi.” Thần Thập Thất lên tiếng.