← Quay lại trang sách

Chương 1638 Truyền thụ pháp môn thành Thánh

Năm người vội vàng mở hộp ngọc, bên trong là một viên đan dược, một luồng đạo ý hiện lên dưới sự ra hiệu của Thuận Thiên đạo nhân, năm người kinh hãi nhìn lão.

“Thiên môn sẽ nhập thế, các ngươi theo chỉ dẫn đi thỉnh chân kinh.” Thuận Thiên đạo nhân phất tay.

Trần Văn đi tới, dẫn năm người đi lấy pháp môn thành Thánh.

Thuận Thiên đạo nhân biến mất, sau đó lại xuất hiện, vai kề vai với Long Đế và Đông Hoàng, híp mắt cười nói: “Các ngươi xem, chia thế nào?”

“Ta với Đông Hoàng, Sương sáu phần, bốn phần còn lại, năm sư huynh đệ các ngươi tự chia, thế nào? Còn mấy Đạo Cảnh, Phệ Thần đã ra tay thì ngươi cứ đưa một ít là được.” Long Đế nói.

“Được, đa tạ ba vị.” Thuận Thiên đạo nhân mừng rỡ, lần này thu hoạch được rất nhiều tài nguyên, cho dù chỉ có bốn phần thì cũng đủ để bọn họ trả nợ, còn dư thêm một khoản lớn.

Từ lúc tây thiên thỉnh kinh bắt đầu, mấy người kia vẫn luôn cướp suốt một đường, tuy sau này không cướp được bao nhiêu, nhưng trước đó đã lấy được không ít, cộng thêm số tứ đại Thánh Tôn với Hắc Ám Ma Ma Thần đưa thì cũng nhiều lắm rồi.

Năm người bước vào thông đạo không gian theo chỉ dẫn của Trần Văn, sau đó bước vào bên trong Hỗn Độn và nhìn thấy cổ thôn, hiện tại đã được đổi tên thành Thiên Môn Thánh Địa.

Trên Hỗn Độn thạch ốc khắc đầy văn lộ thần bí, Trần Văn cười nói: “Các ngươi chép lại mấy thần văn này đi, đây chính là pháp môn thành Thánh mà các ngươi muốn.”

“Còn mấy cái kia thì sao?” Năm người nhìn mấy gian thạch ốc khác, chẳng lẽ đó chính là pháp môn vượt qua Thánh Nhân?

“Đây là chúng sinh thành Thánh pháp, thích hợp cho chúng sinh, mà những thạch ốc khác là pháp môn thành Thánh đặc biệt, chẳng hạn như Hắc Ám thánh pháp của tiểu Hắc, cùng với pháp môn trên cấp Thánh.” Trần Văn đáp: “Còn ở đây quả thật chỉ có pháp môn thành Thánh, không có pháp một vượt qua Thánh Nhân.”

“Hắc Ám thánh pháp?” Tiểu Hắc kinh hãi, vội vàng nói: “Chấp pháp tôn giả, không biết ta có thể nhận pháp môn trên Thánh Nhân hay không.”

“Có thể lấy một phần, bỏi vì ngươi chưa phổ độ chúng sinh.” Trần Văn nói: “Pháp môn này được tạo ra cũng là để các ngươi có thể buông bỏ tư tâm, không giữ riêng, chỉ cần các ngươi làm được, thánh đị sẽ đưa hết toàn bộ cho các ngươi.”

“Đa tạ chấp pháp tôn giả, chỉ một phần thôi là ta đã mãn nguyện rồi.” Tiểu Hắc nhanh chóng đáp.

“Sau khi chép xong thì theo ta rời đi.” Trần Văn lên tiếng.

Năm người nhanh chóng chép lại pháp môn chúng sinh thành Thánh, Trần Văn không cho bọn họ lấy, bọn họ cũng không dám hỏi.

Sau khi bọn họ chép xong, Trần Văn đưa mọi người trở về đỉnh núi tuyết.

“Tiếp theo, tới phiên các ngươi phổ độ chúng sinh, truyền pháp môn thành Thánh cho thế nhân, cứu giúp thế nhân thoát khỏi bể khổ.” Trần Văn cười nói.

“Chấp pháp tôn giả, chúng ta không giữ chúng lại sao?” Năm người kinh ngạc.

“Các ngươi phải phổ độ chúng sinh, tùy tâm hóa đuyên, phổ độ tới khi về đến chỗ ban đầu, sau đó Thiên môn hiện thế, sẽ có nhiệm vụ mới cho các ngươi.” Trần Văn trả lời.

“Thì ra là vậy, vậy bây giờ bọn ta đi ngay nhé?” Huyền Húc hỏi.

“Đi đi.” Trần Văn cười đáp, tiễn họ rời đi.

Nhìn bọn họ rời đi, ánh mắt Trần Văn trở nên lạnh lẽo: “Theo như tràng chủ phân phó, đạo Hắc Ám đã được đưa ra ngoài, tiếp theo phải xem xem tiểu Hắc biểu hiện như thế nào, mối quan hệ minh hữu giữ Hắc Ám Ma Thần và bọn chúng có vững chắc hay không.”

“Chu Thiên, sư huynh đệ bọn ta tới rồi, hy vọng lần này là bản thể của ngươi!” Trần Văn hừ lạnh, vỗ lên bia đá Thiên môn, biến mất tại chỗ.

“Tây thiên thỉnh kinh thành công mỹ mãn, Huyền Húc, Mộng Tuyền, Thần Tiêu, Càn Dịch, thần tử Hắc Ám tiểu Hắc đang phổ độ chúng sinh, cứu thế nhân thoát khỏi bể khổ, tới được bến bờ cực lạc.”

m thanh vang dội truyền khắp Thần giới, vạn vật đều nghe thấy, đồng loạt nhìn về phía cực Tây.

“Chuyến đi tới tây thiên thỉnh kinh đã kết thúc? Cuối cùng chuyện này cũng chấm dứt.”

Không ít tông môn cười lạnh, ánh mắt của Thánh Tôn và Ma Thần lạnh lẽo: “Để ta chống mắt lên xem các ngươi còn bày trò gì được nữa.”

Trong mắt bọn họ, tây thiên thỉnh kinh chỉ là một trò hề, mà thật chất nó cũng chính là một trò hề ồn ào, có điều kẻ bày ra trò này lại có chút đáng sợ, bởi vì dính líu tới quá nhiều Thánh Tôn.

“Phổ độ chúng sinh, truyền thụ pháp môn thành Thánh cho người đời, độ người hữu duyên tu thành chính quả, đạt được bất tử bất diệt.”

Giọng nói nọ lại vang lên, lúc này khiến toàn thế giới Thánh Đạo sôi sục.

“Tây thiên thỉnh kinh chính là thỉnh pháp môn Thánh Nhân, còn truyền thụ cho người đời?”

“Phổ độ chúng sinh có nghĩa là như vậy?”

“Rốt cuộc Thiên môn này đang làm gì thế, bọn họ điên rồi sao?” Các Ma Thần thức tỉnh từ trong giấc ngủ say, không ai bình tĩnh được nữa, rốt cuộc các ngươi muốn bày trò gì? Lấy pháp môn thành Thánh chẳng là gì cả, nhưng các ngươi lại muốn truyền nó ra ngoài?

“Muốn chọc quấy vũng nước này, để nó ngày càng vẩn đục?” Tứ đại Thánh Tôn cười lạnh: “Đáng tiếc, Hồng Mông Tử Khí chỉ có một luồng, vả lại còn đang nằm trong tay bọn ta! Các ngươi có bày trò gì đi nữa, cũng đừng hòng trốn thoát!”

“Đạo hữu, khi bọn ta gặp kiếp nạn, các ngươi đã ra tay tương trợ, độ bọn ta tới Thiên môn, hôm nay bọn ta thành công trở về, lấy pháp môn thành Thánh độ ngươi, ân oán chấm dứt.”

Huyền Húc giao pháp môn chúng sinh thành Thánh cho một vị Đạo Cảnh đỉnh phong, sau đó năm người ngự không rời đi.

“Hiện tại thành công mỹ mãn, trở về điểm ban đầu, chính là chỗ chúng ta gặp nhau? Nhưng nơi mà mỗi người chúng ta gặp mặt lại không giống nhau.” Mộng Tuyền nhíu mày.

“Vậy thì cứ quyết định là đỉnh núi lần trước đi, tiểu Hắc về Hắc Ám thần giáo đi, sau đó tới tìm bọn ta.” Thần Tiêu nói, dứt lời bèn ngự không bằng trường kiếm: “Thần Tiêu đi trước một bước.”

“Ta cũng đi trước một bước.” Càn Dịch, Mộng Tuyền cũng lần lượt ngự không đi.

“Vậy chúng ta cùng đi đi.” Tiểu Hắc lên tiếng.

Huyền Húc gật đầu, bắt đầu truyền pháp môn thành Thánh ra ngoài, hắn cũng ngày càng kính phục Thiên môn, quả thật nói truyền là truyền.