← Quay lại trang sách

Chương 1649 Ma Thần Hủy Diệt

Trong Hỗn Độn, Thánh Địa Thiên Môn, Long Đế và Sương ngồi xếp bằng ngộ đạo, bỗng Sương nhíu mày, sau đó biến mất.

Long Đế không nghĩ nhiều, tưởng là thế giới Thánh Đạo xảy ra chuyện.

Thiên Đạo mượn xác xuất hiện để xem thánh pháp, không ngừng cảm ngộ sự huyền ảo trong đó, hy vọng Thần giới có thể xuất hiện một vị thánh nhân.

“Long Đế, Thiên môn sao rồi?”

Ngộ đạo được hai canh giờ, Thiên Đạo hỏi.

“Vẫn ổn, đã ban Phong Thần Bảng, chúng ta chỉ cần đợi bán được với giá tốt là xong.” Long Đế trả lời, dùng một chút lại nói: “Còn một chuyện nữa, Long Đế không biết chuyện bốn tên Chu Thiên lột da róc xương Ma Thần.”

“Có thể là một điểm đột phá tốt đấy.” Thiên Đạo gật đầu: “Ngô cũng muốn biết lúc trước đã xảy ra chuyện gì, trong khoảng thời gian điều tra này, hình như Thần giới cũng dính líu tới nó.”

“Vẫn chưa có tin của Thanh Thiên Ma Thần, hy vọng y vẫn chưa mất.” Long Đế nhíu mày: “Sao đột nhiên ta lại cảm thấy thấp thỏm thế này?”

“Thiên Môn Thánh Địa này có thể xảy ra chuyện gì chứ?” Thiên Đạo bình tĩnh: “Chẳng lẽ còn có kẻ nào tới được đây để giết ngươi?”

“Ta được thánh nhân bảo vệ, có thể cảm ứng được một ít chuyện nhằm vào ta.” Long Đế trả lời.

Ông

Vừa dứt câu, hai người đã bị một cỗ năng lượng kéo ra ngoài, hai người biến sắc, thoáng cái đã ở bên ngoài Thánh Địa Thiên Môn, một luồng khí màu đen vây xung quang, thân ảnh mang theo hung uy cái thế xuất hiện trước mặt hai người: “Thánh Địa Thiên Môn? Các ngươi chính là kẻ đứng đầu Thiên môn?”

“Tiền bối là?” Sắc mặt Long Đế trở nên nghi hoặc, người trước mặt chắc chắn đã vượt qua Đạo Cảnh, là một vị Ma Thần Hỗn Độn.

Trên đầu mọc một cặp sừng nhọn, cơ thể được bao phủ bởi một lớp vảy đen nhánh, thần văn kỳ lạ trải khắp lớp vảy, trường thương trên tay tản ra khí tức đáng sợ.

“Ma Thần Hủy Diệt.” Hai mắt người nọ lạnh lùng: “Ta hỏi, các ngươi trả lời, nếu không phối hợp, tính mạng khó bảo toàn.”

“Tiền bối, nhất định vãn bối sẽ trả lời.” Long Đế kinh hãi, vội vàng đồng ý, trong đầu truyền tới giọng nói của Hồng Quân: “Để hắn hỏi, lão đạo sợ vừa ra tay đã dọa hắn chạy mất, chỉ là một hóa thân.”

Bề ngoài Long Đế tỏ vẻ sợ hãi, nhưng trong lòng lại rất bình tĩnh, hắn còn thấy kỳ lạ, sao Ma Thần Hủy Diệt này lại tới bắt hắn từ Thánh Địa Thiên Môn tới đây, đã vậy Hồng Quân Đạo Tổ còn chẳng đả động gì thì ra là cố ý.

Thiên Đạo còn bình tĩnh hơn Long Đế nhiều, nó vẫn trưng ra vẻ mặt lạnh lùng như trước, không nói tới việc đây chỉ là một luồng căn nguyên, chỉ riêng lai lịch của cơ thể này thì Hậu Thổ đã không thể khiến nó xảy ra chuyện gì rồi.

“Tốt lắm.” Ma Thần Hủy Diệt gật đầu hài lòng: “Mục đích Thiên môn tới thế giới Thánh Đạo.”

“Nguy cơ diệt thế xuất hiện…” Long Đế quả quyết dùng cái cớ này.

Hai mắt Ma Thần Hủy Diệt lạnh như băng: “Ngươi nghĩ bổn tọa sẽ tin mấy câu nhảm nhí của ngươi à? khai thật đi.”

“Lời vãn bối nói là sự thật, là do Thánh Tôn nói cho vãn bối biết.” Long Đế bất đắc dĩ.

Ma Thần Hủy Diệt nhíu mày: “Trong Thiên môn có võ giả Đạo Cảnh viên mãn hay thiên kiêu gì không?”

“Có một vị, là Thuận Thiên đạo nhân.” Long Đế trả lời.

“Tên giun dế này, ngươi muốn chết?” Ánh mắt Ma Thần Hủy Diệt lạnh lẽo: “Nhiều Thánh Tôn như vậy, mà môn hạ chỉ có một võ giả Đạo Cảnh viên mãn?”

Nếu nói là người khác thì cũng thôi đi, đằng này ngươi lại nói là Thuận Thiên đạo nhân, đó là đệ tử của Chu Thiên, thánh lộ cũng đã bị cắt đứt, phế vật như vậy, hà tất ta phải hỏi ngươi?

“Vậy thì hết thật rồi.” Long Đế cười khổ: “Thời gian thành lập của Thiên môn rất ngắn, còn chưa bồi dưỡng ra được võ giả Đạo Cảnh viên mãn, Thuận Thiên đạo nhân cũng gia nhập sau khi đã viên mãn cơ.”

Thật sự không có?

Ma Thần Hủy Diệt ngẫm nghĩ, lại hỏi: “Còn võ giả đã đột phá Đạo Cảnh thì sao? Có bao nhiêu người?”

Lần này Long Đế trả lời rất nhanh: “Có không ít đỉnh phong, sư đệ của Thuận Thiên đạo nhân, Phệ Thần…”

Nghe thấy Long Đế liệt kê ra một sớ dài, trong lòng Ma Thần Hủy Diệt ngày càng hoang mang, hắn biết hết những người này, bọn họ đều đang ở thế giới Thánh Đạo, nhưng những người này không phải người hắn muốn tìm.

“Đại nhân, rốt cuộc ngươi muốn tìm ai? Có phải là muốn truyền thừa sở học hay không? Ngài thấy ta thích hợp không?” Long Đế hỏi.

“Ngươi?” Ma Thần Hủy Diệt híp mắt, cong tay búng một cái, khí tức Hủy Diệt vọt vào cơ thể Long Đế: “Ngươi rất thích hợp, nếu dám trái lời, bản thần sẽ khiến thần hồn của ngươi tan biến.”

“Có thể kế thừa y bát của đại nhân, vãn bối kích động vạn phần, sao có thể cả gan không tuân theo?” Long Đế vội nói: “Đại nhân, ngài muốn ta làm gì, ta nhất định sẽ làm được.”

“Vậy sao?” Ma Thần Hủy Diệt nhìn Thiên Đạo: “Khí tức của Thiên, ngươi có liên quan gì với Thanh Thiên?”

“Không biết.” Thiên Đạo lạnh lùng đáp: “Ta cũng muốn biết lắm, không biết Thanh Thiên Ma Thần đã biến mất bao nhiêu năm rồi?”

“Thiên môn có pháp môn trên cấp Thánh Đạo thật sao?” Ma Thần Hủy Diệt không nhìn tới Thiên Đạo nữa, tiếp tục hỏi Long Đế.

“Có, chỉ là pháp môn này vô cùng kỳ lạ, bình thường không thể nào nhớ được chúng, bằng không thì thuộc hạ sẽ dâng nó cho đại nhân.” Long Đế vội lên tiếng.

“Không sao.” Ma Thần Hủy Diệt nói: “Thánh Tôn ở Thiên môn đã tới thế giới Thánh Đạo hết rồi? Vị Hồng Quân Ma Thần kia đâu?”

“Hồng Quân Ma Thần đang bế quan, khi về đây Hồng Quân Ma Thần đã bị thương, hiện đang chữa trị thương thế.” Long Đế nói: “Còn mấy cường giả Thánh Tôn kia thì đều đang ở thế giới Thánh Đạo, Thánh Địa Thiên Môn chỉ có mỗi bọn ta.”

Dừng một lát, Long Đế lại nói: “Đại nhân có thể tới thánh địa tham ngộ đạo pháp trên Thánh Đạo, thuộc hạ sẽ quan sát hướng đi của Thiên môn từng giây từng phút, có thể bảo đảm cho đại nhân lúc nào cũng rời đi được.”