← Quay lại trang sách

Chương 1655 Trong đám đệ tử của ngươi chẳng có tên nào trung thành à?

“Thiên môn, rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?” Tứ đại Thánh Tôn ngây người, các ngươi không thể làm việc theo lẽ thường hả?

“Tên ngu ngốc Hủy Diệt này, thế mà lại đưa bí pháp cho Thiên môn!” Thanh Mộng nổi điên: “Ta đã nói tên đó là đồ ngu, đồ ngu!”

“Chắc chắn kẻ kia đã trốn rồi.” Sắc mặt Chu Thiên đen sì.

“Ma Thần Hủy Diệt, xem việc ngu ngốc mà ngươi làm kìa!” Chu Thiên gần như là quát vào mặt Ma Thần Hỗn Độn, lão truyền âm: “Giờ thì hay rồi, bí pháp bị truyền ra ngoài, tên kia chắc chắn đã bị Thiên môn giấu đi rồi.”

“Người của Thiên môn đã bị ta kiểm tra hết một lượt, không bỏ sót một ai.” Ma Thần Hủy Diệt tức giận: “Ngươi dám không tin bổn tọa? Chẳng lẽ bổn tọa còn lừa ngươi à?”

“Hủy Diệt, ngươi bị Thiên môn chơi xỏ chắc rồi, bọn chúng…”

“Ta đã cân nhắc tới vấn đề này rồi, hắn đã thề bằng Ma Thần huyết, nếu lừa bổn tọa, bổn tọa có thể nhìn ra.” Ma Thần Hủy Diệt lạnh lùng đáo.

“Nếu là Ma Thần Hồng Quân ra tay giúp hắn che giấu, ngươi cũng có thể phát hiện?” Chu Thiên tức quá hóa cười, con mẹ nó đúng là đồng đội heo, không, còn vô dụng hơn cả đồng đội heo!

“Không thể nào, thương thế của Ma Thần Hồng Quân vẫn chưa lành, còn đang bế quan cơ mà.” Ma Thần Hủy Diệt nói: “Nếu hắn phát hiện ra bổn tọa, thì ngươi cảm thấy bổn tọa vẫn còn có thể đứng đây nói chuyện với ngươi chắc?”

Vốn dĩ hắn tới đó để lén tham ngộ đạo pháp, nếu bị Ma Thần Hồng Quân biết, lẽ nào lại không giết hắn? Vả lại, hắn rất có lòng tin về bí pháp của mình.

Chu Thiên: “…”

Bây giờ ta không muốn nói chuyện với ngươi, bảo ngươi xử lý chuyện này đúng là sai lầm.

“Hiện tại nên nghĩ xem nên làm thế nào để sở hữu vị trí tổ thần trên Phong Thần Bảng, nếu Thiên môn dùng vị trí tổ thần này để khống chế chúng ta, vậy thì tiêu rồi.” Thanh Mộng lạnh lùng nói.

“Chỉ sợ sống chết của người đạt được vị trí tổ thần này nằm trong tay Thiên môn, khiến bọn họ không thể không đối phó với chúng ta.” Vũ Thông nặng nề lên tiếng.

“Dùng thủ đoạn mà sư tôn để lại, chi phối sống chết của tổ thần.” Sắc mặt Chu Thiên tối đen: “Cho dù Ma Thần Hồng Quân đã đạt tới cảnh giới của sư tôn, cũng đừng hòng nhanh chóng phá được cấm chế.”

“Được.” m Dương gằn giọng: “Hơn nữa, sau khi khống chế mười hai tổ thần thì có thể tấn công đạo đình, để bọn chúng nếm thử mùi vị bị chính thủ đoạn của bản thân giết chết.”

“Nhưng bí pháp là dùng để đối phó kẻ kia, nếu dùng nó để xử lý Hồng Quân Ma Thần, sau này kẻ kia xuất hiện thì chúng ta cũng không còn cách nào nữa.” Vũ Thông thở dài: “Nếu kẻ đó và Ma Thần Hồng Quân cùng xuất hiện, chúng ta sẽ dùng bí pháp để giết chết bọn chúng…”

“Khoan đã, xuất hiện cùng với Hồng Quân Ma Thần, các ngươi nói xem, liệu kẻ đó có đang ở bên cạnh Hồng Quân Ma Thần, được Hồng Quân Ma Thần bảo vệ hay không?” Ánh mắt Thanh Mộng đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nàng nặng nề hỏi.

“Cho người điều tra, coi có phải bên người Ma Thần Hồng Quân có một võ giả dưới cấp Thánh Tôn không.” Sắc mặt Vũ Thông lạnh lẽo: “Đừng kêu Ma Thần Hủy Diệt làm nữa, đổi thành các Ma Thần khác cho dù phải trả giá đắt như thế nào, chúng ta cũng có thể bù lại.”

“Bổn tọa liên lạc với Huyền Húc, bảo hắn giao vị trí tổ thần ra.” Chu Thiên truyền âm đi: “Huyền Húc, giao toàn bộ vị trí tổ thần cho tông môn, chút nữa bổn tọa sẽ chọn ra mười hai võ giả.”

“Vô lượng thiên tôn, Thánh Tôn, bần đạo đã gia nhập Thiên môn, ngươi tự chơi một mình đi.” Huyền Húc trả lời.

“Ngươi, ngươi dám cả gan nói năng như vậy với bổn tọa?” Chu Thiên tức run người, con mẹ nó ngươi phản bội thật hả? Tự ta chơi một mình?

“Chu Thiên, ta không thể không nói rằng, ngươi đúng là thất bại thật đấy.” Thanh Mộng thở dài: “Trong đám đệ tử của ngươi chẳng có tên nào trung thành à? Sư muội ta đây cũng chẳng nhìn nổi nữa.”

“Bổn tọa muốn giết hắn.” Chu Thiên tức điên người, sát khí cuồn cuộn, sấm sét giăng kín trời, khiến các võ giả bên giới hốt hoảng chạy đi.

“Giết hắn thì có tác dụng gì? Chúng ta cũng không giết được hắn.” Thanh Mộng lạnh lùng nói: “Ta liên lạc với Mộng Tuyền xem sao.”

Thanh Mộng, m Dương, Vũ Thông bắt đầu liên hệ với đệ tử, ánh mắt ba người hơi lạnh: “Hay cho một Thiên môn, không ngờ lại giao hết quyền lực cho Huyền Húc, muốn có được vị trí tổ thần, nhất định phải lấy tài nguyên ra đổi.

“Tài nguyên? Chúng nghĩ hay thật, đưa tài nguyên có khác nào giúp kẻ địch được lợi?” Chu Thiên hừ lạnh: “Ngược lại bổn tọa muốn xem xem, không có người giàng được vị trí tổ thần, Phong Thần Bảng này của bọn chúng có phải là vô dụng hay không! Cùng lắm thì giằng co ở cục diện ai cũng không làm gì được ai này.”

“Đúng vậy, kẻ sốt ruột không phải là chúng ta, dù sao Hồng Mông Tử Khí vẫn đang nằm dưới mí mắt của chúng ta, vật kia cũng ở trong tay chúng ta, kẻ sốt ruột thật sự phải là bọn chúng!” Vũ Thông nói: “Chúng ta hành động quá gấp gáp, như thế chỉ sẽ bị Thiên môn nắm mũi dắt đi thôi.”

“Lão tổ Hắc Ám thần giáo cảm nhận được sự vĩ đại và gian nan của Thiên môn khi phổ độ chúng sinh, nay xin cống hiến vô số tài nguyên, hỗ trợ đệ tử Thiên môn phổ độ chúng sinh, Phong Thần Bảng cảm động, tổ thần xuất hiện, chúc mừng Hắc Ám thần giáo.”

Một giọng nói cao vút vang lên, Huyền Húc híp mắt cười, ngẩng đầu nhìn lên trời, còn tứ đại Thánh Tôn thì ngơ ngác, chỉ cảm thấy trên mặt nóng rẫy, bọn họ bị người ta hung hăng vả mặt, mà kẻ vả mặt đó lại còn là minh hữu của bọn họ!

Hắc Ám thần giáo, Hắc Ám thần giáo, con mẹ nó ngươi là minh hữu của bọn ta, vậy mà ngươi lại giúp kẻ địch!