← Quay lại trang sách

Chương 1657 Bàn Cổ

Giang Thái Huyền đã hiểu, Hồng Mông Tử Khí là cơ duyên thành Thánh, nhưng thật ra lại không thần kỳ tới mức có thể giúp người khác thành Thánh một trăm phần trăm, đương nhiên, nếu như có rất nhiều Hồng Mông Tử Khí, thì chắc chắn sẽ không như vậy.

Cũng như Huyền Vân kia, cho dù hắn có bị tính kế thì cũng chưa chắc có thể thành Thánh, không có Hồng Quân giảng đạo chỉ điểm, cộng thêm công đức, Thiên Đạo dẫn đường thì có là mấy Thánh Nhân ở thời Hồng Hoang cũng không dám chắc được.

Mấy vị Thánh Nhân Hồng Hoang vốn đã mở hack trong người, sau khi có được Hồng Mông Tử Khí cũng phải chờ không biết bao lâu, mới có thể thành Thánh khi được thiên cơ chỉ dẫn đó thôi.

“Mở quà.” Giang Thái Huyền nói.

“Ting, ký chủ nhận được…Đạo Phù Bất Diệt.”

“Đạo Phù Bất Diệt?” Giang Thái Huyền nghi hoặc, nhìn sang cái kho nhỏ của mình, bên trong xuất hiện phù văn mang theo ánh sáng xanh tím: “Đạo Phù Bất Diệt, dung nhập vào thần hồn, bất tử bất diệt, trường tồn vĩnh hằng.”

“Bất tử bất diệt, trường tồn vĩnh hằng? Cấp bậc như Hồng Quân cũng không giết được ta?” Giang Thái Huyền thầm run lên, vội vàng hỏi.

“Sao ký chủ có thể nghi ngờ thương phẩm đạo tràng?” Hệ thống bỏ lại một câu, sau đó không nói nữa.

Giang Thái Huyền đứng dậy, lúc này Hồng Quân đã rời đi, hắn lấy Đạo Phù Bất Diệt ra, dùng thần lực luyện hóa, một luồng sáng dung nhập vào thần hồn, hình như hắn cảm giác được có gì đó thay đổi, nhưng rồi lại không cảm giác được gì hết.

“Ting, công bố nhiệm vụ, kiếm được năm trăm triệu nguyên điểm thần ma, thưởng hạt giống thần ma X1, thời hạn một tháng, tùy mức độ hoàn thành nhiệm vụ, sẽ nhận được phần quà bí ẩn X2.”

“Ngộ được rồi, cuối cùng ngộ được rồi, bản đồ của Thanh Thiên, đạo quả của Thanh Thiên!” Hóa thân Hắc Ám kích động.

Ma Thần Hủy Diệt cũng tỏ vẻ vui mừng: “Mau nói cho bổn tọa biết, Thanh Thiên Thế Giới ở đâu.”

“Dựa vào đâu mà bổn tọa phải nói cho ngươi nghe?” Hóa thân Hắc Ám cười lạnh, kinh thường nói: “Quên nói cho ngươi biết, một khi bản đồ xuất hiện, đạo văn Thanh Thiên sẽ biến mất, chỉ có ta biết được nội dung của bản đồ.”

“Hắc Ám, ta cảm thấy Long Đế có nói một câu không sai chút nào, ba ngàn Ma Thần là một gia đình, thân như huynh đệ tỷ muội.” Ma Thần Hủy Diệt vội cười.

“Long Đế còn nói một câu, huynh đệ phải tính toán rạch ròi, ta nói cho ngươi biết thì ta được lợi gì?” Hắc Ám cười nhạo: “Trừ phi ngươi đưa tài nguyên cho ta, ta vừa mới mua vị trí chánh thần và tổ thần, trong giáo hết tài nguyên rồi.”

“Tài nguyên…” Ma Thần Hủy Diệt do dự, hắn còn cần phải dùng tài nguyên để tham ngộ pháp môn trên Thánh Nhân, nếu đưa rồi thì sao mà tham ngộ được nữa?

“Ngươi nghĩ cho kỹ, một khi lấy được đạo quả của Thanh Thiên, thực lực sẽ tăng mạnh, mấy thứ như tài nguyên còn có thể kiếm lại từ từ, nhưng đạo quả thì chỉ có một.” Hóa thâm Hắc Ám bình tĩnh nói.

“Ta đưa tài nguyên cho ngươi, nhưng thánh dược thì đừng hòng, vả lại ngươi nhất định phải đưa cho ta tấm bản đồ thật.” Hủy Diệt trầm giọng: “Ngươi nổi tiếng là gian xảo.”

“Giáo phái của ta ở thế giới Thánh Đạo, nếu ta lừa ngươi, ngươi có thể tiêu diệt chỗ đó.” Hóa thân Hắc Ám nói: “Mỗi lần ta đi tìm đạo quả Thanh Thiên đều sẽ gọi ngươi theo, như vậy được rồi chứ?”

“Được, ta về chuẩn bị tài nguyên cho ngươi.” Ma Thần Hủy Diệt đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

“Tra!”

Đột nhiên, một thần âm cổ xưa xuyên qua vô vàn không gian, vang lên khắp Hỗn Độn, nhất thời, Hỗn Độn cuộn trào, dòng chảy tán loạn, Hỗn Độn vốn yên ả lập tức dậy sóng, đất nước gió lửa đồng loạt xuất hiện, thất khiếu của vô số sinh linh chảy đầy máu, ai cũng hoảng sợ nhìn xung quanh, không biết tại sao bản thân lại bị thương.

Thế giới Thánh Đạo rúng chuyển, Ma Thần trong bóng tối và chín vị Thánh Tôn chấn động, bên trong Hỗn Độn, ánh mắt của các Ma Thần sống lánh đời trở nên nặng nề, còn xem lẫn một chút sợ sệt.

Thế giới Thánh Đạo dao động, thần âm không biết từ đâu tới náo loạn cả thế giới, kinh động tới không ít Thánh Tôn và Ma Thần.

Ở cực Tây, hai mắt của Hồng Quân đang ngồi xếp bằng lóe sáng, lão lập tức phá không đi mất.

Sắc mặt Hậu Thổ kích động, còn ánh mắt của Tam Thanh thì phức tạp, Chuẩn Đề, Nữ Oa, Hầu Tử, Sương lần lượt xuất hiện, trở về Thánh Địa Thiên môn.

Trong Hỗn Độn, hai hóa thân Ma Thần vừa ra khỏi Thánh Địa Thiên môn chấn động mãnh liệt, Ma Thần văn bên ngoài cơ thể ảm đạm vô cùng, cả người cũng toàn là vết thương.

“Giọng nói ban nãy là của ai?” Ma Thần Hủy Diệt kinh hãi, chỉ một từ thôi mà suýt đã tiêu diệt cả hóa thân của hắn và Hắc Ám rồi.

Ánh mắt hóa thân Hắc Ám nặng nề: “Không biết, thực lực của người này, e đã đến mức độ không ai sánh bằng, trong Hỗn Độn xuất hiện người như vậy, thật sự không biết là phúc hay là họa.”

“Ngươi nói xem, có khi nào là người của Thiên môn không?” Ma Thần Hủy Diệt vẫn đang run rẩy: “Nghe nói thực lực của Ma Thần Hồng Quân mạnh vô cùng, chắc không phải là hắn xuất quan đâu nhỉ?”

“Chắc là không đâu, vô duyên vô cớ, Ma Thần Hồng Quân nói vậy làm gì? Chúng ta cứ đi trước đi, Thánh Tôn Thiên môn sắp tới rồi.” Hóa thân Hắc Ám vội nói, không nề hà tới thương tích mà nhanh chóng rời đi.

Ở Thần giới, tử khí dâng lên, Thiên Đạo xuất hiện: “Nhỏ giọng xuống được không, suýt chút nữa là ta tan biến luôn rồi.”

“Đã cân nhắc tới rồi, ngươi không thấy ở Thần giới không có ai bị thương à? Bọn họ không nghe thấy.” Na Tra nói.

“Nếu bọn họ nghe thấy, ở Thần giới này còn có vật sống chắc?” Thiên Đạo hừ lạnh, trực tiếp biến mất.

Hư không tách ra, Hồng Quân đạo tổ bước vào Thần giới: “Bàn Cổ đạo hữu.”

“Hồng Quân đạo hữu.” Một tráng hán khôi ngô bước ra khỏi Thần Ma đạo tràng, mỉm cười nhìn Hồng Quân, sau đó nhìn sang Hậu Thổ và Tam Thanh.