← Quay lại trang sách

Chương 1669 Lịch sử Hỗn Độn

Thế giới Thánh Đạo dâng tài nguyên lên, các Ma Thần phối hợp, bên cạnh việc hóa duyên của ba người Mộng Tuyền, các đệ tử cửu đại tông môn còn âm thầm trao đổi đạo ý, và Hỗn Độn đan.

“Tới bây giờ vẫn chưa cảm ứng được cảnh giới Thánh Đạo, ngươi có từng suy nghĩ lại chưa?” Mộng Tuyền kéo một Đạo Cảnh viên mãn qua rồi thấp giọng hỏi.

“Suy nghĩ lại?” Võ giả Đạo Cảnh sửng sốt, hoang mang nhìn nàng: “Suy nghĩ lại cái gì?”

“Tư chất của ngươi không đủ cao.” Mộng Tuyền khẽ nói: “Nếu ngươi có tư chất nghịch thiên, nhất định có thể cảm ngộ được cảnh giới Thánh Đạo.”

“Cảm ngộ được cảnh giới Thánh Đạo thì có tác dụng gì, lại không có Hồng Mông Tử Khí.” Võ giả thở dài, hắn đã không ôm mộng trở thành Thánh Tôn nữa rồi.

“Sở dĩ ngươi không được Hồng Mông Tử Khí nhận chủ, rõ ràng cũng có liên quan tới chuyện này, nếu ngươi có thể lĩnh ngộ Thánh Đạo, Hồng Mông Tử Khí nhất định sẽ nhận chủ.” Mộng Tuyền nói.

“Có lẽ thật sự như vậy?” Trong lòng võ giả Đạo Cảnh giật nảy lên, có lẽ cũng chính vì không có ai cảm ngộ được cảnh giới Thánh Đạo nên Hồng Mông Tử Khí mới chưa nhận chủ.

“Thế giới Thánh Đạo có không ít Đạo Cảnh viên mãn, nếu ngươi không muốn trở thành Thánh Đạo chí tôn thì ta đi tìm bọn họ.” Mộng Tuyền nói.

“Ngươi có cách thay đổi tư chất của ta để cảm ngộ Thánh Đạo?” Võ giả Đạo Cảnh vội kéo nàng lại.

“Thiên môn có một thần vật, tên là Hỗn Độn đan, có thể tẩy luyện thể chất, huyết mạch và thần hồn, nếu ngươi dùng nhiều thì trở thành Ma Thần Hỗn Độn cũng còn được nữa kìa.” Mộng Tuyền dừng lại một chút rồi bổ sung: “Nể tình cùng là đệ tử tông môn Thánh Tôn, ta mới tới đây độ ngươi thoát khỏi bể khổ.”

“Bán thế nào?” Võ giả Đạo Cảnh hỏi.

“Khụ, cái này gọi là cống hiến, khoảng một gốc bảo dược Thần Vương là có thể đổi được một viên Hỗn Độn đan.” Mộng Tuyền đáp: “Tài nguyên cấp thấp cũng được, chỉ cần đưa thêm mấy gốc thôi.”

“Vậy thì đổi trước mấy viên dùng thử.” Võ giả lấy ra ba gốc thần dược cấp Thần Vương rồi đưa nàng.

Mộng Tuyền đổi thành Hỗn Độn đan cho hắn, nhìn thấy dáng vẻ thèm thuồng sau khi luyện hóa của hắn thì lại lấy ra thêm mấy viên nữa.

Trong mắt Mộng Tuyền, võ giả Đạo Cảnh viên mãn không cần phải dùng tới đạo ý nữa, chỉ cần ăn Hỗn Độn đan là được, hai người Thần Tiêu và Càn Dịch cũng thế.

Trong Hỗn Độn, các bản thể của Ma Thần cầm theo bản đồ bước vào hành trình tìm kiếm.

Tốc độ của Ma Thần cực kỳ nhanh, bọn họ lướt trong Hỗn Độn mà không hề chịu bất kỳ lực cản nào, mà ngược lại như cá gặp nước, Hỗn Độn này chính là thiên đường của Ma Thần.

Những Ma Thần tới đây lần này tổng cộng có tám người, đi đầu là Ma Thần Sinh Mệnh và Ma Thần Trận Đạo.

“Đây hẳn là khu vực đầu tiên trong bản đồ Thanh Thiên.” Trận Đạo Ma Thần nói.

Trong bản đồ Thanh Thiên có tổng cộng ba khu vực, mỗi khi tới một khu vực thì phải lẩy ra một tín vật mới có thể đi tới chỗ tiếp theo.

Đây là một vùng Hỗn Độn có dòng chảy loạn, năng lượng Hỗn Độn hung tàn, nhưng tám vị Ma Thần lại trực tiếp bước thẳng vào trong vòng chảy nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra, sau khi nhìn thấy một miếng ngọc bội, Ma Thần Sinh Mệnh đã lập tức cầm lấy nó.

Ông

Một luồng sáng lóe lên, tin tức truyền vào đầu Ma Thần Sinh Mệnh: “Ngọc Bội Đại Đạo, ẩn chưa lịch sử Hỗn Độn, có thể bổ trợ ngộ đạo.”

“Ngọc Bội Đại Đạo? Xem ra Thanh Thiên Ma Thần đã đột phá đại đạo, bổn tọa ngày càng muốn tìm thấy đạo quả của hắn.” Các Ma Thần khác kích động.

“Chúng ta xem lịch sử của Hỗn Độn trước đi.” Ma Thần Sinh Mệnh mở miệng, một luồng ánh sáng Sinh Mệnh len vào ngọc bội, thần quang tỏa ra, một huyễn ảnh hiện lên.

Kỷ nguyên Ma Thần xa xưa sinh ra ba ngàn Ma Thần Hỗn Độn, Bàn Cổ thứ nhất, Hồng Quân thứ hai, Dương Mi thứ ba…

Khi các Ma Thần đang tu luyện trong Hỗn Độn, thì có Ma Thần không an phận, muốn thống nhất Hỗn Độn, nói rằng chỉ cần đánh phá Hỗn Độn là có thể nhìn thấy đại đạo, mà những Ma Thần như Bàn Cổ thì muốn bảo vệ Hỗn Độn, thế là một cuộc chiến nổ ra.

Kết quả phe Bàn Cổ giành thắng lợi, những cũng chỉ có ba người bọn họ là còn sống, Bàn Cổ thành công chứng đạo sau đại chiến, đưa thi thể của Ma Thần đã chết trận vào Hỗn Độn, dùng thần lực vô thượng thu thập tàn hồn của Ma Thần để bọn họ chuyển kiếp.

“Ba ngàn Ma Thần đều là con cưng của đại đạo, chúng ta là người một nhà, thân như tỷ muội, tại sao lại phải phá hoại gia viên.” Bàn Cổ thở dài một tiếng rồi rời khỏi Hỗn Độn.

Hồng Quân ở lại, vừa dưỡng thương vừa truyền đạo, dẫn dắt các Ma Thần chuyển kiếp tu luyện, kết quả, trong thi thể của các Ma Thần đó lại có hai người giả chết, bọn họ trèo ra ngoài, thu thập không ít Ma Thần thể, luyện hóa dung nhập với bản thân, cường đại tới mức khó người địch lại.

Ma Thần Hồng Quân người đầy thương tích không thể ứng phó, chỉ đành lui đi, sau khi đánh lui được Hồng Quân và giành quyền thống trị tân thế giới, hai vị Ma Thần này lại khai chiến, một núi không thể có hai hổ, một nước không thể có hai vua, một người chiến bại, một người bá chủ thế giới.

Người bại trận bị giết, nhưng trước đó hắn đã tìm được Ma Thần Thanh Thiên chuyển kiếp, đồng thời trở thành bằng hữu thân thiết, hắn bại trận chuyển kiếm, Thanh Thiên Ma Thần cũng bắt đầu khôi phục thương thế, để báo thù cho bằng hữu.

“Hai tên tham sống sợ chết, ti tiện hèn hạ!” Tám vị Ma Thần đồng loạt nổi giận, thật quá mất mặt Ma Thần Hỗn Độn.

Đường đường là Ma Thần Hỗn Độn mà lại giả chết để giữ mạng? Lại còn làm ra cái chuyện đào móc thi thể, nhìn Bàn Cổ với Hồng Quân người ta kìa, sau khí các ngươi chết thì an táng các ngươi, Hồng Quân còn dẫn các ngươi đi chuyển kiếp, cùng là Ma Thần với nhau mà tại sao lại khác xa quá vậy?