← Quay lại trang sách

Chương 1700 Thứ tràng chủ ăn là gì thế?

Đứng trước đạo cung Vận Mệnh, tay trái Giang Thái Huyền tràn ngập Hồng Mông Tử Khí, tay phải là ba ngàn đại đạo văn, phối hợp với vị vệ sĩ cấp bậc Đại Đạo là Bàn Cổ kia đã triệt để trấn áp tất cả Ma Thần, bao gồm cả m Ảnh trong đó.

So với tràng chủ thì hình như cường giả cấp bậc Đại Đạo gì đó đều không sánh bằng nhỉ?

Nhìn mọi người khiếp sợ, gương mặt Giang Thái Huyền mang theo ý cười: “Lần này muốn gì? Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, thì ngươi chính là vị cường giả Đại Đạo tiếp theo!”

Mặc dù sớm biết đạo tràng xuất thủ Hồng Mông Tử Khí, nhưng bọn họ vẫn ngây ngốc như cũ, lúc trước chưa từng gặp qua nhiều Hồng Mông đến vậy, về phần ba ngàn đại đạo lại càng như thế, trước kia chỉ có thượng pháp Thánh Nhân, một ít Ma Thần văn, lần này trực tiếp gom đủ ba nghìn cái?

“Khụ, tràng chủ, lần này ta không mua đồ, chỉ là giới thiệu mấy vị bằng hữu cho ngươi quen biết mà thôi.” Ma Thần m Ảnh ho khan một tiếng, rồi nói.

“Giới thiệu bằng hữu? Ý là những người này ư?” Giang Thái Huyền khinh thường: “Bọn họ có đủ tiền sao? Hay là nói, bọn họ cũng là cường giải cấp bậc Đại Đạo chuyển thế?”

Tuy rằng lần thứ hai bị khinh bỉ, nhưng bọn họ đã không còn phẫn nộ nữa, hết cách rồi, tức giận không nổi, cường giả đẳng cấp Đại Đạo làm hộ vệ, ai dám động thủ chứ?

“Tuy rằng bọn ta không phải cường giả cấp Đại Đạo, nhưng cũng chỉ cách một ranh giới, làm sao ngươi biết bọn ta không lấy ra được tiền gì đó?” Ma Thần Tham Lam lên tiếng nói: “Vận Mệnh từng làm cường giả cấp Đại Đạo đúng thật không tệ, nhưng dù sao đó cũng là việc trước kia, bọn ta tồn tại ngần ấy năm tháng, ngoại trừ cấp bậc Đại Đạo ra, thì bọn ta không thiếu gì cả.”

“Không sai.” Ma Thần Thần Đạo ngạo nghễ tán thành.

“Lúc nãy nghe ngươi nói, thần dược, khoáng thạch, những thứ này bọn ta đều có, cung điện của bpjn ta đều do Hỗn Độn thạch chế tạo ra.” Ma Thần Tham Lam tiếp tục bổ sung.

“Hỗn Độn thạch? Đó chỉ là thứ rẻ nhất, bản tràng chủ du lịch vô số vũ trụ, không thiếu nhất chính là Hỗn Độn thạch.” Giang Thái Huyền lạnh nhạt mỉm cười, vung tay lên, một chốn không gian nhanh chóng hiển hóa: “Hỗn Độn thạch của ta không chỉ có một tòa cung điện thôi đâu?”

Trong không gian hiển hóa, từng gian thạch ốc tất cả đều là Hỗn Độn thạch chế tạo.

Hai vị Ma Thần: “…”

Đám người Ma Thần m Ảnh lạnh lùng liếc nhìn hai người, cười lạnh nói: “Chỉ mỗi Hỗn Độn thạch mà thật sự coi như bảo vật à? Cung điện của các ngươi cũng chỉ có thể đổi lấy vài sợi Hồng Mông Tử Khí.”

“Bọn ta còn có thần dược, Vận Mệnh ngươi chuyển thế trở về sợ là không có chứ gì?” Hai vị Ma Thần đắc ý nói.

“Ta có.” Ma Thần Thanh Thiên lên tiếng: “Của ta chính là của đại ca.”

“Nhị đệ ngoan của ta.” Ma Thần m Ảnh vẻ mặt cảm động.

“Một mình ngươi sao có thể so sánh với bọn ta?” Hai vị Ma Thần khinh thường.

“Lần này đến hoan nghênh Ma Thần Vận Mệnh trở về, tràng chủ, mời vào bên trong thưởng trà.” Ma Thần Hắc Ám nói với Giang Thái Huyền.

“Đúng, vào trong thưởng trà.” Ma Thần Tham Lam nói theo, sau đó lấy ra một vài lá trà: “Tràng chủ, đây là đạo trà mà ta sưu tầm, chúng ta cùng nhau thưởng thức.”

“Được, nếm thử đạo trà của ngươi.” Giang Thái Huyền trầm ngâm một lúc rồi nói.

“Tràng chủ.” Ma Thần m Ảnh nóng nảy, tràng chủ cứ thế sẽ bị người ta lôi kéo đấy.

“Tràng chủ, ta còn cất giữ mấy trái thần quả, cùng nhau nhấm nháp đi.” Ma Thần Thần Đạo cũng cất tiếng nói, còn không quên để ý Bàn Cổ: “Vị tiền bối này cũng tới đi.”

Hai vị Ma Thần đã đảo khách làm chủ, giống như bọn họ mới là chủ nhân của đạo cung Vận Mệnh, về phần m Ảnh với Thanh Thiên, cả hai đã bị bọn họ gạt bỏ sang một lên.

Ma Thần m Ảnh chờ đến mức sốt ruột, thế nhưng hai vị Ma Thần này thật sự quá đáng, hắn coi bọn họ trở thành kẻ vô hình, tự mình pha trà, lấy ra thần quả, chào hỏi Giang Thái Huyền và Bàn Cổ.

“Tràng chủ, tiền bối, trà này thuộc về thời kỳ Hỗn Độn cổ xưa, lá trà của cây trà đầu tiên sinh trưởng trên thế gian, gốc cây trà kia khi đại chiến bị Hủy Diệt, ta cũng chỉ bảo tồn chút trà này thôi.”

Ma Thần Tham Lam vẻ mặt trịnh trọng lấy ra lá trà, thứ này bình thường hắn đều không nỡ uống, cho dù là những Ma Thần cùng đẳng cấp như Thần Đạo hắn cũng không lấy ra chiêu đãi.

Hôm nay sự xuất hiện của Giang Thái Huyền thật sự quá chấn động, chính vì muốn thăng cấp cho mình nên hắn mới lấy nó ra.

Hồng Mông Tử Khí số lượng ít đối với bọn họ cũng vô dụng, nhưng với số lượng lớn chắc chắn có tác dụng, đại lượng, hơn nữa ba ngàn đại đạo văn đối với bọn họ trợ giúp cũng rất lớn, nếu như có buôn bán cấp bậc Đại Đạo có lẽ bọn họ có thể một phát tu thành Đại Đạo.

“Trà ngon, đúng là trà ngon, không thua gì hai ngàn loại trà mà bản tràng chủ đã uống qua.” Giang Thái Huyền nhấp một ngụm trà, đạo văn trong cơ thể đều hoạt động tích cực, nhịn không được ăn một kẹo đậu phộng.

Không dưới hai ngàn lọai? Con mẹ nó cái này cũng có thể tính là trà ngon sao? Sắc mặt Ma Thần Tham Lam trở nên u ám, điều này hình như đang xúc phạm hắn.

Bàn Cổ uống không có cảm giác gì, trà này không có tác dụng đối với hắn.

“Thứ tràng chủ ăn là gì thế?” Tham Lam, Thần Đạo, Thanh Thiên đều khiếp sợ nhìn hắn, viên kẹo đậu phộng kia hình như là một cỗ năng lượng Hỗn Độn mạnh mẽ.

“Kẹo đậu phộng mà Bàn Cổ làm chính là một cỗ năng lượng Hỗn Độn ngưng kết, ta cảm thấy hấp thu năng lượng Hỗn Độn quá phiền toái, phương thức như vậy nhanh hơn chút.” Giang Thái Huyền nói.

Ba vị Ma Thần: “…”

Hộ vệ cấp bậc Đại Đạo này có phải là quá chu đáo hay không, săn sóc quá nhỉ? Không hổ là tồn tại đi du lịch ngàn vạn vũ trụ, năng lượng Hỗn Độn mà còn có thể ăn như vậy!