← Quay lại trang sách

Chương 1703 Đạo không có điểm cuối

Bên trong đạo cung Địa Ngục, ba người Giang Thái Huyền ngồi vào, Ma Thần Địa Ngục một hắc bào, cả người tản phát ra khí tức u lãnh.

“Tràng chủ là người tới từ bên ngoài?” Ma Thần Địa Ngục lên tiếng, mang theo một tia nghi hoặc: “Vì sao ta lại nhìn ra tràng chủ là sinh linh bản địa.”

“Ta là người bên ngoài, đạo tràng cũng là thế lực ngoại lai, đi lại giữa các đại vũ trụ để làm ăn.” Giang Thái Huyền cười nhạt nói: "Về phần bản tràng chủ thì dưới cơ duyên xảo hợp, liên hệ được với đạo tràng.”

Mặc dù hắn xuyên việt tới đây, nhưng cũng bắt đầu từ nhỏ chuyển thế đến đây, nếu nói là sinh linh bản địa của thế giới này cũng không quá đáng.

“Thì ra là thế.” Ma Thần Địa Ngục giật mình, ngay sau đó lại nhìn về phía Long Đế: “Vị này là đại lý Long Đế đúng không?”

“Đúng vậy.” Long Đế không kiêu ngạo không sợ sệt trả lời.

“Lúc trước tràng chủ nói muốn giao dịch thì hỏi ngươi, không biết giao dịch như thế nào?” Ma Thần Địa Ngục Ma hỏi.

“Ba nghìn thần văn đại đạo, cảnh giới Thánh Tôn một trăm triệu, cảnh giới Đạo Tôn một tỷ, Hồng Mông Tử Khí, năm nghìn vạn một sợi.” Long Đế bình tĩnh nói.

“Ồ? Không biết thần dược được chiết khấu bao nhiêu?” Ma Thần Địa Ngục nhíu mày.

“Đây là bảng giá, bảo dược Đạo Cảnh bốn trăm vạn, thánh dược sáu trăm vạn, bảo dược cấp bậc Đạo Tôn một nghìn vạn, cấp bậc Đại Đạo thì chờ định.” Long Đế lấy ra bảng giá: “Các tài nguyên còn lại đều được liệt kê chi tiết, về phần Hỗn Độn thạch là rẻ nhất.”

“Không biết giao dịch này có chỗ gì đối với các ngươi? Trong mắt ta, những tài nguyên bán ra hình như đều không có thứ gì trân quý.” Ma Thần Địa Ngục Ma tò mò hỏi.

Những tài nguyên này có ích lợi gì, đối với người tu luyện bình thường mà nói, tuyệt đối có tác dụng lớn, nhưng đối với Đạo Tôn đỉnh phong như Ma Thần Địa Ngục mà nói, ngay cả bảo dược cấp bậc Đạo Tôn cũng chỉ có thể xem như tài nguyên quý hiếm mà thôi.

Còn những thứ dưới Đạo Tôn theo hắn thấy tất cả đều là rác rưởi vô dụng.

“Đạo tràng đi lại giữa các vũ trụ, đối với Ma Thần Địa Ngục thì những thứ này đương nhiên vô dụng, nhưng ở các vũ trụ còn lại, có thể là bảo vật.” Giang Thái Huyền giải thích: “Ví dụ như một vài cường giả cấp bậc Đại Đạo muốn hiểu rõ đại đạo của vũ trụ khác, những võ giả ngoài kia cần bảo dược nào đó.”

“Chủ nhân chân chính của đạo tràng, sợ là cảnh giới đã mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi nhỉ?” Ma Thần Địa Ngục cười nói, hắn không tin một kẻ Thần Hoàng như Giang Thái Huyền sẽ là chủ nhân của đạo tràng thần kỳ như thế, còn có cường giả cấp bậc Đại Đạo cam nguyện thủ hộ.

“Bọn ta đây là đầu tư, bọn ta bán đi những thứ này, một vài cường giả tu thành Đại Đạo sẽ cần phải làm một chuyện cho bọn ta.” Giang Thái Huyền không vội vàng trả lời vấn đề của Ma Thần Địa Ngục, tự mình nói: “Nếu không bằng lòng, vậy ngay cả cường giả đẳng cấp Đại Đạo cũng không chịu nổi sự đuổi giết của đạo tràng.”

“Đạo tràng có rất nhiều cường giả cấp Đại Đạo ư?” Sắc mặt Ma Thần Địa Ngục nặng nề, trầm giọng hỏi.

“Không nhiều lắm, cũng chỉ có mấy chục người.” Giang Thái Huyền hờ hững nói: “Về phần việc ngươi vừa hỏi, chủ nhân chân chính của đạo tràng đang thăm dò ảo diệu để vượt qua cấp bậc Đại Đạo.”

Thăm dò vượt qua cấp bậc Đại Đạo?

Trong lòng Ma Thần Địa Ngục trở nên nghiêm nghị, ý là đạt tới Đại Đạo đỉnh phong sao?

Cấp bậc Đại Đạo cũng có mạnh có yếu, ví dụ mạnh như Bàn Cổ đánh thì có thể lấy một địch trăm, hoặc yếu như Ma Thần đại đạo Ngũ Hành lúc trước mời Dương Mi, có cầm đạo tràng cũng không làm gì được Dương Mi.

“Vị Bàn Cổ này chính là dưới sự trợ giúp của đạo tràng mà tu thành cấp bậc Đại Đạo, hắn đáp ứng mở đạo tràng ở các vũ trụ khác cho ta nên mới có thể đến chỗ bọn ta.” Giang Thái Huyền nói.

Liếc nhìn sự kinh ngạc của Ma Thần Địa Ngục, Giang Thái Huyền tiếp tục nói: “Bọn ta cũng muốn bồi dưỡng ra càng nhiều cường giả cấp bậc Đại Đạo, tốt nhất là tập hợp đủ ba nghìn vị cấp bậc Đại Đạo, hợp lực thăm dò, dù sao cũng tận ba nghìn đại đạo, có lẽ trên đại đạo cần ba nghìn vị cùng nhau tìm ra huyền bí.”

“Cấp bậc Đại Đạo đã là đỉnh phong của đạo, vĩnh hằng bất diệt.” Ma Thần Địa Ngục hâm mộ nhìn Bàn Cổ, đã mạnh như vậy còn thăm dò cái gì, nếu thật sự để cho các ngươi đột phá vậy bọn ta còn đường sống hay không đây?

“Đạo tràng tin tưởng, đạo không có điểm cuối.” Giang Thái Huyền mỉm cười nói.

“Đạo không có điểm cuối.” Ma Thần Địa Ngục thấp giọng lẩm bẩm, có chút mê mang, cũng có chút buồn bã.

Tu luyện tới Đạo Tôn đỉnh phong, khó đi tới một bước kia, nếu không phải biết rõ phía trước còn có cấp bậc Đại Đạo, chỉ sợ là hắn cũng sẽ cho rằng, đạo tôn chính là đỉnh phong của đạo, cấp bậc Đại Đạo thật sự là đạo cuối cùng sao?

Chuyện này không ai có thể nói rõ, thế giới này chưa bao giờ có người vượt qua đẳng cấp Đại Đạo, ngay cả Hồng Hoang cũng không có.

“Đúng rồi, tình cảm sâu đậm của Ma Thần Địa Ngục và Vận Mệnh, Thanh Thiên khiến cho không ít Ma Thần hâm mộ, hiện giờ Vận Mệnh chuyển thế trở về, trước đó ở đạo cung Vận Mệnh tại sao không nhìn thấy Ma Thần Địa Ngục?” Giang Thái Huyền nghi hoặc hỏi.

“Đó đều là chuyện của quá khứ.” Ánh mắt Ma Thần Địa Ngục hiện lên một tia tức giận, thấp giọng hỏi: “Quan hệ giữa tràng chủ và Vận Mệnh rất tốt sao?”

“Khách hàng cũ thôi, mà chỉ cần là khách thì quan hệ đều tốt.” Giang Thái Huyền cười nhạt nói.

Khóe miệng Ma Thần Địa Ngục nặn ra một tia tươi cười, nói: “Tràng chủ, ta có một tin quan trọng muốn cho ngươi biết, người như Vận Mệnh chính là một con sói mắt trắng vô ơn không hơn không kém, thời điểm cần dùng đến ngươi thì là huynh đệ chí thân, ngươi nếu không có tác dụng thì sẽ là kẻ bị vứt bỏ.”