← Quay lại trang sách

Chương 1714 Tu vi suy giảm?

Ba người Giang Thái Huyền rời đi rồi trở lại đạo tràng, Bàn Cổ lại quay trở về, ẩn nấp trong bóng tối để theo dõi tiểu thế giới, giờ phút này Ma Thần Địa Ngục vẫn còn ở đây.

“Diễn hóa theo hình thức mô phỏng? Cũng thú vị đấy.” Ma Thần Địa Ngục lẩm bẩm một tiếng, ép ra vài giọt Ma Thần Huyết, hóa ra vài người với tu vi hạn chế ở Đạo Cảnh, lại gọi tới một ít Thần Vương, để cho bọn họ gieo vài hạt giống thần dược.

“Từ hôm nay trở đi, các ngươi ở chỗ này trồng dược điền, trông coi thần dược, ai trồng thần dược được nhiều, thu hoạch tốt, có thể tích lũy lại, nếu làm ta hài lòng thì sẽ thưởng Hồng Mông Tử Khí.” Ma Thần Địa Ngục nói.

“Đa tạ Ma Thần đại nhân.” Các vị Thần Vương mừng rỡ.

“Ta sẽ phong ấn khí tức các ngươi, đừng để cho khí tức Địa Ngục ăn mòn dược điền.” Ma Thần Địa Ngục phong ấn khí tức của bọn họ, hạn chế khí Địa Ngục ăn mòn dược điền.

Ngay sau đó, hắn rời khỏi không gian này.

Bàn Cổ nhìn chằm chằm hắn, Ma Thần Địa Ngục bước ra khỏi không gian, nhưng không vội vàng rời đi mà là lấy ra một cái đĩa đá bán nguyệt đầy vết nứt, rót thần lực Địa Ngục vào, một cỗ khí tức cổ xưa lưu chuyển nháy mắt bao phủ toàn bộ không gian.

“La Bàn Thời Gian, chí bảo mà lúc trước Ma Thần Thời Gian tạo ra, chỉ có một nửa.” Trong lòng Bàn Cổ giật mình, khó trách Địa Ngục muốn kiến tạo dược điền, diễn hóa theo hình thức mô phỏng này, sợ là sau khi nghe tràng chủ nói mới lâm thời nảy sinh ý định.

“Đáng tiếc, lúc trước Ma Thần Thời Gian bỏ mạng, chí bảo đồng sinh cũng bị vỡ vụn, Ma Thần Võ Đạo chỉ thu thập được một nửa.” Ma Thần Địa Ngục tiếc hận nói: “Nếu là La Bàn Thời Gian hoàn chỉnh, thậm chí chỉ cần một nửa này còn nguyên vẹn, thì ta cũng có thể chớp mắt một cái là vạn năm, mà không phải một ngày nghìn năm.”

La Bàn Thời Gian bị tổn hại quá nghiêm trọng, cho dù là một nửa kia thì đều tràn đầy vết nứt, nếu không phải cần tài nguyên, chắc chắn hắn cũng không nghĩ đến la bàn rách nát này.

Bàn Cổ trở lại đạo tràng, nói lại chuyện La Bàn Thời Gian cho Giang Thái Huyền, Giang Thái Huyền động tâm: “La Bàn Thời Gian, nếu như lấy được là muốn bao nhiêu tài nguyên có bấy nhiêu tài nguyên đúng không?”

“Lúc đó la bàn chỉ có một nửa, hơn nữa còn đầy vết nứt, uy năng không đủ không, cũng không sử dụng được mấy lần.” Bàn Cổ nói.

Một ngày nghìn năm, nếu vẫn có thể bảo trì tốc độ lưu thông thời gian vậy khẳng định là thứ tốt, nhưng La Bàn Thời Gian kia căn bản không dùng được mấy lần, hơn nữa một vài thần dược cao cấp với thời gian nghìn năm là có thể mọc ra à?

Thời gian một nghìn năm, nếu là thần dược cấp thấp, có năng lượng Hỗn Độn ủ, có thể sinh trưởng rất tốt, nhưng những thần dược cao cấp, cấp Đạo Cảnh, cấp Thánh Tôn, thậm chí cấp bậc Đạo Tôn, ngần ấy thời gian chắc chắn không đủ để nảy mầm.

Giang Thái Huyền không thể không từ bỏ ý tưởng này, vứt bỏ La Bàn Thời Gian.

“Tràng chủ, ta tìm được một chỗ không gian, nơi đó có liên quan đến Ngũ Hành Đại Đạo Ma Thần.” Hư không dao động, Dương Mi Đại Tiên trở về, ánh mắt có chút nặng nề.

“Là Ngũ Hành Đại Đạo Ma Thần đã mời ngươi?” Vẻ mặt Giang Thái Huyền khựng lại, vội vàng hỏi.

Dương Mi Đại Tiên gật đầu: “Đó là một không gian ngăn cách Đại Đạo, lão đạo vừa mới xem xét qua, hẳn là đã được lưu lại từ rất lâu rồi.”

“Có tài nguyên nào không?” Giang Thái Huyền vội vàng hỏi.

“Không có, ngược lại còn có khí tức của Vận Mệnh, đạo văn của Ngũ Hành Đại Đạo, đạo văn của Vận Mệnh Đại Đạo, thậm chí còn có đạo văn của cấp bậc Đại Đạo khác lưu lại.” Dương Mi nhíu mày: “Nơi đó chỉ có khí tức của Ngũ Hành và Vận Mệnh vẫn còn, những đạo văn kia hẳn là bọn họ lưu lại.”

“Cùng nhau đi xem một chút đi.” Bàn Cổ nói: “Có lẽ nơi đó là nơi Ngũ Hành và Vận Mệnh gặp nhau.”

Dương Mi gật đầu, lão vung tay lên mang theo Giang Thái Huyền với Bàn Cổ đi vào chỗ sâu trong không gian.

Chỗ sâu không gian, đạo văn đan xen, hình thành cấm chế, ngăn cách sự dò xét của Đại Đạo, nếu không phải Dương Mi tu luyện là không gian đại đạo, cường giả cấp bậc Đại Đạo bình thường cũng khó có thể phát hiện.

“Năng lượng Vận Mệnh có thể vào.” Dương Mi nói, vì công cuộc tìm kiếm gần như lúc nào lão cũng mang theo một ít năng lượng Vận Mệnh, thế nên mới có thể đi vào.

Giang Thái Huyền cùng hai vị Ma Thần bước vào không gian, đây là hư không hắc ám, bốn phía khắc họa đạo văn thần bí, Ngũ Hành, m Dương, Vận Mệnh, thậm chí còn có đạo văn Không Gian, cùng với đạo văn của Thanh Thiên, trong đó đạo văn của Ngũ Hành và Vận Mệnh là nhiều nhất, rõ ràng nhất.

“Ngũ Hành đạo văn này.” Bàn Cổ liếc nhìn Ngũ Hành đạo văn, lông mày hơi nhíu lại, ánh mắt có chút nặng nề.

“Lão đạo cũng cảm thấy kỳ lạ.” Dương Mi Đại Tiên lộ vẻ suy tư.

“Có vấn đề gì vậy?” Giang Thái Huyền nghi hoặc, chẳng lẽ cái này còn có bí mật ẩn giấu?

“Lĩnh ngộ của Ngũ Hành đạo văn này sợ là đã đến Ngũ Hành Đại Đạo viên mãn, nếu là Đại Đạo viên mãn thì chắc hẳn Dương Mi lão hữu sẽ bị áp chế.” Bàn Cổ nói.

Dương Mi gật đầu: “Đại đạo Không Gian của lão đạo cách cảnh giới viên mãn còn thiếu một chút, nếu vị Ma Thần Ngũ Hành kia đã là Đại Đạo viên mãn, thì sẽ không thiếu chút nữa bị lão đạo cướp mất đạo tràng.”

“Có lẽ hắn ta cố ý che giấu?” Giang Thái Huyền suy đoán.

“Không.” Bàn Cổ lắc đầu nói: “Dương Mi đạo hữu chỉ thiếu một chút là đạt tới Không Gian viên mãn, nếu đối phương che dấu thì cũng không giấu được.”

“Khí tức này giống nhau như đúc, là cùng một vị Ma Thần Ngũ Hành.” Dương Mi Đại Tiên nói: “Hiện tại lão đạo nghĩ không ra, làm sao có thể chênh lệch trước sau lớn như vậy.”

“Có thể là trước tiên tìm được Dương Mi đạo hữu, sau đó có thăng cấp mới tìm được Vận Mệnh.” Giang Thái Huyền hỏi.

“Không đâu, tìm được lão đạo không bao lâu, chúng ta liền tới nơi này, mà không gian này lại có từ rất lâu rồi, hẳn là tìm Vận Mệnh trước, rồi mới tìm chúng ta.” Dương Mi nói.

“Vậy có do tu vi suy giảm hay không? Dưới tình huống nào thì cường giả cấp bậc Đại Đạo sẽ suy giảm tu vi?” Giang Thái Huyền nói ra suy nghĩ trong lòng.