← Quay lại trang sách

Chương 1718 Đạo Phù Bất Diệt đang bị ăn mòn

Trong không gian phần mộ, Ma Thần Thanh Thiên kiềm chế sự kích động, mang theo Giang Thái Huyền đi về phía trước.

Giang Thái Huyền đánh giá bốn phía, nơi này không giống không gian của Tiên Ma, sau khi Ma Thần bỏ mạng đã tản phát ra năng lượng, thai nghén ra tài nguyên phong phú, nơi này ngược lại tràn ngập tử khí.

Tử khí màu xám bao phủ toàn bộ không gian, ăn mòn đất đai lẫn hư không, phóng mắt nhìn lại là một chốn trơ trụi, chỉ có từng tòa núi đá màu xám tro.

“Nơi này trông có vẻ thích hợp với Địa Ngục hơn.” Giang Thái Huyền thản nhiên nói.

Ma Thần Thanh Thiên gật đầu, nói: “Nhìn từ bề ngoài quả thật đúng như đại ca nói, ta cũng không biết vì sao lại vậy, kiếp trước đại ca để lại tin tức nói rằng nơi này thật sự có bảo vật.”

“Khí lưu màu xám này là do sau khi Thương Thiên gì đó bỏ mạng tản phát ra ư?” Giang Thái Huyền dùng thần lực khống chế một tia tử khí màu xám tro, tò mò nói.

Ma Thần Thanh Thiên lắc đầu: “Ta cũng không rõ lắm, nếu không phải kiếp trước của đại ca chỉ dẫn, ta cũng sẽ không biết nơi này, càng không biết Thương Thiên gì đấy.”

Tại chốn vũ trụ này Ma Thần của Thiên chính là Thanh Thiên, hiện giờ chạy ra một tên Thương Thiên, tất nhiên Thanh Thiên không biết rồi.

“Có lẽ cũng cường giả của vũ trụ khác.” Giang Thái Huyền cười nói: “Có điều cường giả Đại Đạo bỏ mạng là việc chưa bao giờ xảy ra, có phải kiếp trước vi huynh có nhầm lẫn đúng hay không, Thương Thiên này thật sự là tồn tại cấp bậc Đại Đạo sao?”

“Đại ca nói cái gì chính là cái đó, về phần nguyên nhân cấp bậc Đại Đạo bỏ mạng lại không truyền cho ta.” Ma Thần Thanh Thiên khẽ thở dài một tiếng, nói: “Đại ca, chúng ta đi nhanh lên chút, xem kiếp trước rốt cuộc lưu lại cái gì.”

Ma Thần Thanh Thiên lần thứ hai mang theo hắn cưỡi không bay đi, xuyên qua từng tòa thạch sơn, tìm kiếm ở thế giới này.

“Chúng ta đang tìm cái gì?” Giang Thái Huyền hỏi.

“Một cái hồ nước.” Thanh Thiên nhíu mày nói: “Đại ca nói rằng bảo vật đang ở trong hồ nước, chúng ta tìm được hồ nước là có thể tìm được bảo vật.”

Cưỡi không đi xung quanh, Ma Thần Thanh Thiên nhìn xuống phía dưới: “Thần niệm không cách nào mở rộng, chỉ có thể dùng mắt thường tìm kiếm.”

“Chi bằng chúng ta chia nhau ra tìm kiếm, sau khi tìm thấy nó rồi hộp hợp ở đây?” Giang Thái Huyền nói.

“Nơi này không biết có nguy hiểm gì hay không, ở cùng một chỗ tương đối an toàn.” Ma Thần Thanh Thiên nói.

Còn phải canh chừng ngươi, nơi này là mộ táng của cường giả cấp bậc Đại Đạo, tùy tiện lấy được chút đồ đạc đều có thể cho ngươi cấp tốc vượt qua Thần Đế, tu thành Đạo Cảnh, thậm chí là Thánh Tôn, sao có thể để cho ngươi chạy loạn chứ?

Giang Thái Huyền không biết nguyên nhân, còn tưởng rằng Ma Thần Thanh Thiên quan tâm hắn: “Ngươi yên tâm, cho dù có nguy hiểm thì trừ phi là cấp bậc Đại Đạo, bằng không bảo vật ở trên người ta cũng có thể bảo vệ ta an toàn.”

“Mặc kệ có bảo vật hay không, nhị đệ tuyệt đối sẽ không để đại ca rơi vào nguy hiểm.” Ma Thần Thanh Thiên nghiêm túc nói.

Giang Thái Huyền gật đầu: “Được rồi, nghe lời nhị đệ.”

Đối với lời này ta tin ngươi cái quỷ ấy, sẽ không để cho ta rơi vào nguy hiểm? Ngươi thật sự tốt như vậy sao?

Hai người tiếp tục tìm kiếm, không gian này không lớn chưa đến một canh giờ bọn họ đã đi xong, cũng không tìm được hồ nước gì đó.

“Đây là mộ Thương Thiên, nhị đệ dùng năng lượng của Thiên thử xem.” Giang Thái Huyền đề nghị.

“Cũng được.” Ma Thần Thanh Thiên phác họa ra Thanh Thiên đạo văn, khí tức của Thiên nồng đậm tản phát ra, thiên lực khuếch tán xung quanh.

Bốn phía yên tĩnh không hề có vấn đề gì cả, Thanh Thiên có chút nản lòng, đại ca đã để lại cơ duyên như thế vậy mà mình lại không tìm thấy ư?

“Có lẽ thời gian quá ngắn, kiên trì thêm chút nữa.” Giang Thái Huyền nhìn xuống phía dưới, sau khi lướt qua bốn phía vẫn không phát hiện ra hồ nước nào cả.

Ma Thần Thanh Thiên gật đầu, tiếp tục thúc giục năng lực của Thiên.

Nửa canh giờ sau, phía dưới vẫn không có động tĩnh gì, đỉnh đầu lại truyền đến tiếng ào ào, khí lưu màu xám tản đi, một cái hồ nước màu xám tro tựa như mây đen xuất hiện trên đỉnh đầu hai người.

“Không ngờ sẽ ở trên đó.” Nét mặt Ma Thần Thanh Thiên lộ vẻ vui mừng, vội vàng mang theo Giang Thái Huyền xông về phía hồ nước màu xám tro kia.

“Ngươi xác định đi lên như thế không có việc gì chứ?” Giang Thái Huyền nhíu mày.

“Nếu có nguy hiểm thì kiếp trước của đại ca nhất định sẽ giải thích gì đó.” Thanh Thiên cười nói.

Giang Thái Huyền không nói nhiều nữa, dưới sự dẫn dắt của Thanh Thiên xông vào trong hồ nước màu xám tro, dòng nước màu xám tro nồng đậm bao phủ toàn bộ thân thể, bấy giờ Giang Thái Huyền mới biết được đây căn bản không phải là nước, mà là những khí thể màu xám ngưng tụ thành hình.

Khí lưu màu xám tro chảy vào cơ thể, thần hồn rung động, Đạo Phù Bất Diệt kịch liệt lóe ra.

“Đạo Phù Bất Diệt đang bị ăn mòn, xin ký chủ hãy chú ý, dùng Thần Ma Tổ Kinh luyện hóa nó hoặc trục xuất, bằng không sẽ mất mạng.” m thanh của hệ thống vang lên.

Trong lòng Giang Thái Huyền trở nên nghiêm nghị, vội vàng liên hệ với hệ thống ở trong đầu: “Hệ thống, thứ này rốt cuộc là cái gì, Đạo Phù Bất Diệt bị ăn mòn sao? Cường giả cấp bậc Đại Đạo thật sự bỏ mạng ư?”

Hệ thống không trả lời nữa, nó có thể nhắc nhở một tiếng là đã không tệ rồi.

Giang Thái Huyền trong lòng đối với Thần Ma Tổ Kinh càng thêm tò mò, công pháp này vậy mà có thể luyện hóa được đồ vật có thể uy hiếp đến cường giả cấp bậc Đại Đạo.

Khí lưu màu xám tro lợi dụng tất cả cơ hội trong nháy mắt tràn vào trong cơ thể, Giang Thái Huyền âm thầm vận chuyển Thần Ma Tổ Kinh để luyện hóa, khi nhìn về phía Thanh Thiên thì hắn lại không có chuyện gì.