Chương 1730 Suy tính
“Bọn họ cũng cần tài nguyên, nghe nói bọn họ một vì để cho các đại vũ trụ phát triển tốt hơn nên cũng muốn mời tồn tại cấp bậc Đại Đạo, luận đạo lẫn nhau, cùng nhau thăm dò trên Đại Đạo.” Ma Thần Địa Ngục nói.
“Thăm dò trên Đại Đạo?” Ánh mắt lão giả mê mang, nhớ năm đó lão cũng có cỗ lý tưởng hào hùng này, chỉ là hiện tại đã không còn nữa, chỉ muốn sống sót.
“Vậy lão đạo liền hộ tống các ngươi đi đạo tràng, hy vọng các ngươi có thể sớm ngày thành Đạo.” Lão giả suy nghĩ một chút rồi nói.
“Đa tạ tiền bối.” Ba vị Ma Thần mừng rỡ, liên tục cảm tạ.
Lão giả lộ vẻ tươi cười, không nói gì thêm, ánh mắt lại không ngừng lóe sáng, hai tay chắp sau lưng, từng luồng khí lưu màu xám đang vận chuyển, nếu như bọn họ thành Đạo thì khí lưu màu xám này có lẽ sẽ có tác dụng.
“Đến lúc đó ta cũng cùng các ngươi đi xem Thần Ma Đạo tràng, ta ở bình cảnh đã nhiều năm, hy vọng có thể có lĩnh ngộ.” Lão giả nói.
“Tiền bối, Thần Ma Đạo tràng cần tài nguyên mới có thể lĩnh ngộ.” Ba vị Ma Thần có chút lúng túng: “Không biết tài nguyên của chúng ta có đủ hay không.”
“Không sao, trước tiên các ngươi suy nghĩ cho mình đi, bản thân ta tự có tài nguyên.” Lão giả đáp lời.
“Đa tạ tiền bối.” Ba vị Ma Thần thở phào nhẹ nhõm, bọn họ sợ lão giả tìm bọn họ là muốn tiền.
Lão giả cười nhạt không nói, nội tâm lại tràn đầy chua xót, hiện tại lão muốn đạo văn thì có lợi ích gì chứ? Lúc trước, hắn cũng là cường giả Đại Đạo viên mãn, hôm nay trừ phi bù đắp bản nguyên, nếu không, chỉ mỗi đạo văn căn bản không có tác dụng với hắn.
Căn nguyên của lão đã không đủ để chống đỡ khiến lão đột phá, dù cho tiếp tục lĩnh ngộ đến cảnh giới lúc trước.
“Tiền bối, bọn ta đi chuẩn bị tài nguyên, kính xin tiền bối hỗ trợ để cho bọn ta còn sống trở về.” Tham Lam và Thần Đạo cười khổ nói.
“Được, lão đạo sẽ thiết lập cấm chế không gian, cho dù Thanh Thiên đến thì cũng có thể cho ta chút thời gian bảo vệ các ngươi không chút sơ hở.” Lão giả gật đầu nói.
Đầu tiên lão đặt cấm chế ở đạo cung Địa Ngục khiến Ma Thần Địa Ngục an tâm hơn nhiều, lại đi các đạo cung khác, trên đường lão giả im hơi lặng tiến đưa khí lưu màu xám dung nhập vào trong cơ thể ba vị Ma Thần, nội tâm cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Tất cả mọi người đều trở nên như nhau mới có thể đồng tâm hiệp lực, phải sống sót.” Ánh mắt lão giả hiện lên vẻ lạnh lùng.
Lão cũng lo lắng sau khi ba vị Ma Thần này thành Đạo sẽ giống như Thanh Thiên, một giây trước còn cười hì hì, một giây sau đã dấy lên sát khí, lão cũng là kẻ bên ngoài đến, có ước định với Võ Đạo chứ không phải có ước định với ba vị Ma Thần này.
Đến lúc đó bọn họ dám ra tay ác độc nói ra chuyện này, nếu muốn sống sót thì còn phải hỏi lão phương pháp kéo dài mạng sống như thế nào.
Đại Đạo Lưu Danh Đường, Giang Thái Huyền đã lấy ra tất cả đạo văn, hơn nữa cũng để cho Long Đế đi thông báo với ba vị Ma Thần.
Quay về đạo tràng, Hằng Nga lạnh lùng nói: “Ta không xảy ra sai lầm chứ?”
“Không có.” Giang Thái Huyền lắc đầu: “Chờ tình huống mới của những Ma Thần kia đi.”
Long Đế rất nhanh trở về: “Đã thông báo cho ba vị Ma Thần, truyền tin thông báo.”
“Không thấy ai sao?” Giang Thái Huyền nhíu mày.
“Không thấy, sau khi chúng ta rời đi thì Thanh Thiên liền động thủ, ba vị Ma Thần Địa Ngục kia được một vị cường giả Không Gian cấp bậc Đại Đạo cứu đi, sau khi Thanh Thiên trở về lập tức hạ lệnh phát động công kích, muốn tiêu diệt thế lực của ba vị Ma Thần.” Long Đế nói.
“Việc ta lo lắng đã xảy ra, một khi Thanh Thiên thống nhất vậy tất cả tài nguyên sẽ tập trung ở trong tay Thanh Thiên.” Nét mặt Giang Thái Huyền âm trầm: “Nếu là Thanh Thiên không mua đồ, thì đó mới chính là vấn đề khó giải thực sự.”
“Yên tâm đi, vị Không Gian kia sẽ bảo vệ tốt bọn họ.” Dương Mi mở miệng nói.
“Bây giờ ta bắt đầu lo lắng về một việc khác.” Giang Thái Huyền cười khổ.
“Chuyện gì?” Hằng Nga nghi hoặc hỏi.
“Đại Đạo.” Hồng Quân phun ra hai chữ, nhắm mắt không nói.
Mấy người trầm mặc, bọn họ đều xem nhẹ một chuyện, đó chính là Đại Đạo và Ma Thần Võ Đạo, một khi cục diện trở nên không thể khống chế, Đại Đạo khẳng định không có sức lực đi dây dưa với Ma Thần Võ Đạo, nhất định sẽ đi ra quản lý vũ trụ.
Ma Thần Võ Đạo cũng sẽ bởi vậy mà được giải thoát, bước ra từ không gian Hồng Mông.
“Xem ra ba vị cần phải khôi phục nhanh lên mới được.” Giang Thái Huyền bất đắc dĩ nói.
“Bọn ta cũng muốn.” Bàn Cổ cũng vô cùng bất đắc dĩ.
Bọn họ cũng muốn khôi phục tu vi, chỉ là hiện tại không có cách nào khôi phục, có thể có biện pháp gì thì toàn bộ đều ở trong tay đạo tràng.
“Nếu không trước tiên ta mời vị Ma Thần đỉnh phong kia ra xem một chút?” Giang Thái Huyền suy tư nói.
“Không thể.” Ba vị đại lão vội vàng ngăn cản, truyền âm nói: “Nếu vị Ma Thần kia là Ngũ Hành, vậy chắc chắn sẽ không cho bọn ta cơ hội khôi phục, hơn nữa lúc trước đạo tràng là hắn mang ra, khó đảm bảo sẽ không có quyền lực gì, tràng chủ nên suy nghĩ kỹ.”
“Ta cũng chỉ nói thế thôi.” Giang Thái Huyền bĩu môi: “Thế cục có lẽ không tệ như chúng ta tưởng tượng, dù sao thứ này vẫn còn.”
Luồng khí màu xám lưu chuyển, ba vị đại lão rơi vào trầm tư.
“Tác dụng của thứ này vận dụng rất tốt, quả thật có thể uy hiếp đến cấp bậc Đại Đạo, không biết tràng chủ có cách trị tận gốc hay không?” Hồng Quân nói.
“Có, nhưng cái giá phải trả tương đối lớn.” Giang Thái Huyền nặng nề nói, được rồi, hắn không hề nói thật, thật ra việc luyện hóa rất dễ dàng.
“Đợi thế cục không có cách nào khống chế liền công bố tin tức này ra ngoài, những cấp bậc Đại Đạo kia vẫn sẽ cung ứng cho tràng chủ như cũ.” Hồng Quân nói.
Giang Thái Huyền khẽ gật đầu: “Để xem thế cũng rồi tính.”