← Quay lại trang sách

Chương 1742 Phỏng đoán

Ba vị Ma Thần trực tiếp trở về đạo cung Địa Ngục, sắc mặt nặng nề: “Tuyệt đối không thể để Thanh Thiên chi phối Giang Thái Huyền nữa, nhất định phải nghĩ cách cướp hắn về.”

“Đúng vậy, Giang Thái Huyền biết quá nhiều về người phát ngôn Đại Đạo.” Ma Thần Thần Đạo nói.

“Chúng ta có thể cạnh tranh công bằng, đối ngoại phải đoàn kết một lòng, vả lại, lúc trước thực lực của Vận Mệnh là mạnh nhất, với tính tình của Vận Mệnh, chưa chắc đã thật sự tin tưởng Thanh Thiên, rất có thể còn chiêu khác.” Ma Thần Tham Lam nói.

“Ừ, bây giờ Thanh Thiên còn đang ngộ đạo, chúng ta trực tiếp tới đạo cung Thanh Thiên mang Giang Thái Huyền đi.” Ma Thần Thần Đạo trầm giọng: “Giang Thái Huyền biết rất nhiều, nếu hắn đồng ý giúp chúng ta, chúng ta chắc chắn có thể trở thành người phát ngôn.”

“Không sai, một khi trở thành người phát ngôn Đại Đạo, Vận Mệnh có trở lại thì cũng phải xem sắc mặt của chúng ta.” Ma Thần Tham Lam kích động.

Người phát ngôn Đại Đạo có vị trí gần như ngang hàng với bá chủ vũ trụ, chỉ cần bọn họ không tác loạn thì sẽ không xảy ra chuyện gì cả, với lại bọn họ sẽ phát triển y theo phương án của đạo tràng, vũ trụ sẽ chỉ ngày càng tốt hơn, mà Đại Đạo cũng sẽ ủng hộ bọn họ, tới lúc đó, khi luyện hóa xong ba ngàn đại đạo thì còn sợ gì Vận Mệnh nữa?

Còn Võ Đạo? Ngoan ngoãn ở yên đó là được, không nghe lời thì nhốt lại, có bọn họ đứng ra, không cần Đại Đạo lo lắng.

“Cho dù là ai trong chúng ta trở thành người phát ngôn Đại Đạo, hai người còn lại đều sẽ có phước cùng hưởng, có họa cùng chịu.” Ma Thần Địa Ngục nói.

“Được.” Thần Đạo và Tham Lam đồng ý, thế cục hiện tại, ba người bọn họ liên thủ với nhau mới là có lợi nhất, nếu tách ra, thì phần thắng của ai cũng không lớn.

“Ta đích thân tới đạo cung Thanh Thiên, nếu Thanh Thiên trở về, ta sẽ kiềm chân hắn, các ngươi âm thầm tiếp ứng, tìm cơ hội mang Giang Thái Huyền đi.” Ma Thần Địa Ngục nói.

“Vậy thì đi thôi.” Tham Lam cười.

“Ta cũng đi.” Một giọng nói già nua vang lên, lão giả Không Giang tới.

Ba vị Ma Thần nhìn nhau, sau đó gật đầu đồng ý.

Ma Thần Địa Ngục xuất hiện tại đạo cung Thanh Thiên, đạo uy Đại Đạo áp chế, bất luận là Đạo Cảnh hay là Thánh Tôn, đều không chịu nổi mà quỳ sụp xuống.

“Giao đại ca Giang Thái Huyền của ngô ra đây.” Ma Thần Địa Ngục lạnh lùng nói.

“Địa Ngục, ngươi đừng hòng ngang ngược, ngươi chọn sai chỗ rồi!”

Bên trong đạo cung Thanh Thiên, một giọng nói phẫn nộ vang lên, Ma Thần Thanh Thiên ngự không bước ra, cùng là đạo uy Đại Đạo, nhưng lại mạnh hơn của Địa Ngục một chút: “Đồ bản bội, bây giờ còn có mặt mũi tới đây gặp đại ca?”

Sau khi ba vị Ma Thần rời đi không bao lâu thì hắn đã trở lại, chính là vì lo lắng chuyện này xảy ra.

“Kẻ phản bội chẳng phải ngươi sao?” Ma Thần Địa Ngục trào phúng: “Cũng không biết là ai đã chém đứt đạo lộ của đại ca, còn giam lỏng hắn.”

“Lập tức rời đi, đừng ép bổn tọa không đội trời chung với ngươi!” Thanh Thiên lạnh lùng nói.

“Không đội trời chung? Được lắm, ngược lại bổn tọa muốn xem xem ngươi không đội trời chung với bổn tọa như thế nào!” Địa Ngục không hề yếu thế, cười lạnh nói.

Sắc mặt Thanh Thiên tối đen, ánh mắt tràn ngập sát cơ: “Lên hư không.”

“Phụng bồi!” Ma Thần Địa Ngục hừ lạnh, trực tiếp xé rách không gian.

Hai vị Ma Thần rời đi, nhóm Thần Đạo lập tức xông vào đạo cung Thanh Thiên để tìm Giang Thái Huyền.

“Các ngươi cũng chỉ có mấy trò vặt thế này.” Ma Thần Thanh Thiên tức khắc cảm ứng được chuyện này, hắn không hề lo lắng tới việc ba tên cấp Đại Đạo xông vào đạo cung, bởi vì Giang Thái Huyền vốn dĩ không có ở trong đạo cung Thanh Thiên.

“Ngươi đưa Giang Thái Huyền đi đâu?” Sắc mặt Ma Thần Địa Ngục lạnh lẽo, không ngờ Thanh Thiên lại gian xảo tới vậy: “Vũ trụ này không ai có thể qua mắt được cấp Đại Đạo, ngươi cũng không thế đánh bại được bốn người bọn ta.”

“Có bản lĩnh thì ngươi cứ tìm đi.” Ma Thần Thanh Thiên cười nhạo: “Đại ca đã viết xong phương án giúp ta, lúc nào ngô cũng có thể tới tìm Đại Đạo.”

“Ngươi…” Ma Thần Địa Ngục biến sắc, tuy hắn cũng có, còn có cả thành quả nữa, nhưng vẫn còn không ít chỗ chưa hoàn thiện, bản kế hoạch không hoàn mỹ, sao có thể tới tìm Đại Đạo được?

“Hay cho một Thanh Thiên Ma Thần, bọn ta quả thật đã coi thường ngươi, có điều, không có Giang Thái Huyền, cũng chưa chắc bọn ta đã thua ngươi, bởi vì bọn ta có thể mời người chuyên nghiệp ở đạo tràng tới!”

Ma Thần Địa Ngục hừ lạnh, sát cơ trùng trùng: “Nếu đã không tìm được Giang Thái Huyền, thì cứ trấn áp ngươi vậy.”

Ầm

Uy áp Đại Đạo chấn động, Thần Đạo, Tham Lam, lão giả Không Gian lần lượt xuất hiện, bốn vị cường giả cấp Đại Đạo liên thủ, ý đồ nhanh chóng trấn áp Thanh Thiên Ma Thần.

“Các ngươi chưa đủ sức đâu.” Thanh Thiên khinh thường, hư không sụp đổ, Thanh Thiên đại đạo xuất hiện.

Bên này khai chiến, thì Giang Thái Huyền cũng đang buồn bực lắm, hắn bị Thanh Thiên ném vào trong mộ của cường giả Đại Đạo, bên ngoài còn có thêm một đạo phong ấn Thanh Thiên, hắn muốn ra cũng ra không được.

Nhìn Ma Thần thể, Giang Thái Huyền gạt bỏ suy nghĩ muốn thử cắn nuốt khí lưu màu xám bên trong, xem nếu không còn khí lưu màu xám thì có đáng giá nữa hay không, khí lưu bên trong quá nhiều, chắc hắn phải cắn nuốt khoảng trăm mấy tới một vạn năm mới có thể xử lý sạch sẽ.

“Nếu đã chết rồi, thì nhập thổ vi an đi.” Giang Thái Huyền suy nghĩ, rồi lại đào một cái hố bên cạnh, bỏ thi thể vào, bản thân cũng có chỗ để tu luyện.

Dọn dẹp xong thi thể Ma Thần, thạch đài trống rỗng, hắn vừa bước lên đó thì chỗ thi thể nằm lúc trước xuất hiện một đạo văn chữ cổ: “Ngũ Hành, ngô tới trước rồi đây.”

Giang Thái Huyền: “…”

Lại là ai nữa đây? Tới trước rồi? Vậy đằng sau còn có ai nữa?

“Ngũ Hành này mời bao nhiêu người tới đây vậy chứ?” Giang Thái Huyền cảm thấy đau đầu, tên này bị ngu à, có nhiều cường giả cấp Đại Đạo tới đây vì cơ duyên siêu thoát thì thôi đi, ngươi lại còn rủ thêm?

Giang Thái Huyền rất muốn nói với Ngũ Hành một câu, lúc làm việc có mang theo não chưa?

Giang Thái Huyền nhìn đạo văn, cái này được viết bằng đạo văn của Ngũ Hành, cũng không biết là vị nào nữa.

Giang Thái Huyền trực tiếp ngồi xuống tu luyện, hấp thu khí lưu màu xám xung quanh, vừa tu luyện không bao lâu, Giang Thái Huyền lại nhìn đạo văn một lần nữa, phỏng đoán: “Có khi nào là cường giả Không Gian kia không?”