Chương 1762 Điều kiện
“Ngô phải đi đây, không thể kéo dài thêm nữa, Vận Mệnh sẽ nghi ngờ, khi nào bày xong cấm chế, ngô sẽ thông báo cho ngươi biết.” Lão giả Không Gian nói.
“Đa tạ, ngô cũng trở về chuẩn bị.” Võ Đạo Ma Thần gật đầu, đột nhiên nói: “Hợp tác ban đầu, còn hiệu lực không?”
“Vị trí bá chủ quan trọng với ngươi tới vậy à? Vũ trụ này còn có thể cho ngươi cái gì?” Sắc mặt lão giả Không Gian hơi cứng lại.
“Nơi an thân.” Võ Đạo Ma Thần nói, vừa rời khỏi vũ trụ đã biến thành dạng như các ngươi, kẻ thảm nhất còn phải chết, sao ta có thể vứt bỏ vũ trụ này, tự rời đi được chứ?
“Vậy ngô sẽ giúp ngươi đạt thành tâm nguyên, thế giới này do ngươi làm chủ, ngươi muốn làm gì cũng được.” Lão giả Không Gian đảm bảo.
Võ Đạo híp mắt, trong lòng nhủ thầm: “Xem ra không để dành tiền mời đạo tràng là không được rồi, cục diện khó khống chế như vậy, mưu kế của Vận Mệnh, còn cả mấy tên này cũng không đáng tin, một khi toàn lực khai chiến, vũ trụ bị hủy, Đại Đạo nhất định sẽ diễn hóa lại.”
Đạo cung Thanh Thiên.
Vận Mệnh mua toàn bộ hàng hóa về cho Giang Thái Huyền: “Ta giúp ngươi luyện hóa.”
“Nếu ngươi và ta một thể, ta sẽ không khách khí với ngươi.” Giang Thái Huyền thản nhiên nói, từ trước tới giờ hắn chưa từng khách khí với ai.
Vận Mệnh xuất thủ luyện hóa vật phẩm rót vào trong cơ thể Giang Thái Huyền, tu vi Đại Đạo đỉnh phong ra tay chỉ trong nháy mắt đã luyện hóa toàn bộ, sau đó liền không có sau đó nữa, không hề có chút đông tĩnh.
“Vẫn thiếu một chút.” Giang Thái Huyền cãi lại: “Có lẽ ngươi nên kiếm nhiều tiền hơn và mua nhiều hàng hóa hơn.”
Nét mặt Vận Mệnh không chút thay đổi nhìn hắn một cái, xoay người rời đi, hắn vốn định lần này có thể làm cho thân xác chuyển thế một phát đột phá, cơ mà con đường kiếm tiền vẫn còn hơi xa.
Nhìn Vận Mệnh rời đi, Giang Thái Huyền quyết đoán bốc một nhúm Hỗn Độn đan nhét vào miệng.
Thật vất vả mới tìm được một tên tiêu tiền như rác, nếu không ăn nhiều thêm Hỗn Độn đan thì thật sự có lỗi với hắn.
“Ngươi ăn gì đấy?” Vận Mệnh bỗng nhiên xuất hiện, sắc mặt lạnh lùng nhìn hắn.
“Hỗn Độn đan.” Giang Thái Huyền hoảng sợ, thấy là Vận Mệnh, lại nói: “Lúc trước làm tràng chủ được phát một ít Hỗn Độn đan coi như phúc lợi, còn lại mấy viên không ăn lãng phí lắm.
Vận Mệnh: “…”
Tràng chủ của đạo tràng lấy Hỗn Độn đan làm phúc lợi ư? Trời mẹ, chính ngươi cần bao nhiêu năng lượng mới có thể thăng cấp, trong lòng ngươi biết rõ lắm mà? Đến nước này rồi ngươi vẫn còn ăn Hỗn Độn đan?
“Còn bao nhiêu đưa hết cho ta ngay!” Ma Thần Vận Mệnh lạnh lùng lên tiếng.
Không thể để cho hắn tiếp tục ăn, nếu lại ăn nữa, thì có bán hết cả không gian Hồng Mông đoán chừng không đủ để Giang Thái Huyền thăng cấp.
“Còn thừa năm viên.” Giang Thái Huyền có chút không nỡ giao năm viên Hỗn Độn đan cho hắn, coi như trả lại cho nhiều hàng hóa thế kia, hơn nữa chưa từng hào phóng như vậy đâu, ta cũng đâu phải người nhỏ nhen!
“Thật sự chỉ còn lại năm viên?” Vận Mệnh nghi ngờ nhìn hắn.
“Chúng ta là một thể, ta sẽ lừa gạt chính mình sao?” Giang Thái Huyền bĩu môi.
Vận Mệnh suy tư một lát, hắn thu năm viên Hỗn Độn đan rồi rời đi, nếu còn phát hiện ra vậy thì đúng lúc đoạt lại.
“Hệ thống, có thể trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể ta hay không?” Giang Thái Huyền liên lạc với hệ thống.
Hắn lười mua Hồng Mông Tử Khí gì đó, bởi vì quá đắt, hắn biết cực hạn của mình đến đâu, Giang Thái Huyền cũng không muốn dùng chút tiền kia đi khiêu chiến, hơn nữa còn có kẻ tiêu tiền phung phí như Vận Mệnh kia, bản thân cố gắng mở rộng đan điền là được.
Bất Diệt Đạo Thể cũng chỉ để cho hắn bất diệt, không bị thương, chứ không trực tiếp khiến thân thể của hắn tăng lên đến cấp bậc Đại Đạo.
“Không thể.” Hệ thống từ chối dứt khoát.
Giang Thái Huyền hết cách rồi, hắn tạm thời buông tha ý nghĩ tiếp tục ăn Hỗn Độn đan, bằng không Vận Mệnh sẽ lại nhảy ra.
Sau khi Vận Mệnh rời đi, hắn suy nghĩ trước tiên để Giang Thái Huyền thành tràng chủ, hay là tu thành Đế, về phần đám người Ma Thần Võ Đạo đều bị dọa trốn vào Lưu Danh Đường không dám đi ra, không cần quan tâm ý kiến của bọn họ.
Nhưng sau một khắc, thân phận Thánh Chủ của hắn truyền tin đến nói rằng không tra ra được tin tức gì của cả đám Võ Đạo đã chạy rồi kia.
“Rốt cuộc đã chuyện gì xảy ra, lúc trước ngươi không để ý kỹ càng sao?” Vận Mệnh âm trầm truyền âm.
“Đạo tràng không được tùy ý can thiệp, ta cũng không có biện pháp.” Thánh Cchủ bất đắc dĩ nói, cũng không thể luôn luôn nhìn chằm chằm không cho bọn họ đi ra đúng không?
“Khắp chốn vũ trụ này người có thể gạt được sự dò xét của chúng ta, ngoại trừ Thần Ma đạo tràng, thì chỉ có Thương Thiên và mộ Ma Đạo.” Giọng điệu Vận Mệnh trở nên lạnh lùng: “Tuy nhiên nơi đó có cấm chế, nếu bọn họ muốn đi vào trừ phi mạnh mẽ phá vỡ, hoặc là nghiên cứu ra phương pháp mở cửa, nhưng muốn nghiên cứu trong thời gian ngắn là không thể nào.”
“Có phải là người ngươi mời trợ giúp che giấu không? Trước đây Võ Đạo đã từng hợp tác với bọn họ.” Thánh Chủ suy đoán.
“Ta sẽ dò xét, ngươi ở đạo tràng trông chừng ba người Bàn Cổ đi, tránh bọn họ ra tay can thiệp bại lộ ra ngươi và ta là một thể.” Vận Mệnh nói.
“Bên phía đạo tràng ta sẽ ngụy trang cẩn thận.” Thánh Chủ trả lời một câu, sau đó tiếp tục ngụy trang của mình.
Suy nghĩ của Vận Mệnh xoay chuyển, hắn nói về phía hư không: “Đại Đạo, trong bọn họ lúc trước có người ra ngoài.”
“Có, là Không Gian, có lẽ đi tới khe nứt vũ trụ nên ta mới có thể không cảm ứng được.” Hư không truyền đến câu trả lời của Đại Đạo.
“Những người này mặt ngoài thì nghe ta, nhưng lại âm thầm liên lạc với Võ Đạo, lấy đâu ra chuyện tốt như vậy chứ?” Ánh mắt Vận Mệnh lạnh lùng.
Đây là hợp tác giữa hai bên, đến lúc đó hố hắn hay là hố Võ Đạo, hoặc là đều hố cả hai người, điều này đều có khả năng.
“Linh Hồn trả lời rồi, hắn nói có thể liên hợp với chúng ta.” Đại Đạo nói: “Nhưng Linh Hồn có điều kiện.”
“Điều kiện gì?” Vận Mệnh nhíu mày.
“Triệt để giải quyết nguy cơ tử vong, hoặc là để cho hắn khôi phục Đại Đạo đỉnh phong.”