Chương 1801 Hoàn Cổ Chi Địa tuyệt đối không thể hoàn toàn biến mất.
“Đây chính là con đường siêu thoát, điểm cuối của con đường chính là siêu thoát.” Vận Mệnh là người đầu tiên bước vào con đường cổ: “Ta đi trước một bước.”
“Sao ta có thể tụt lại phía sau?” Lão giả Không Gian cười lạnh một tiếng, tiếp theo bước lên.
“Siêu thoát, vượt qua Đại Đạo!” Một đám cường giả lần lượt bước lên.
Võ Đạo, Địa Ngục, Tham Lam và Thần Đạo cũng theo sát đi lên, ba người Bàn Cổ đi ở cuối cùng.
Trong cơ thể Vận Mệnh, Giang Thái Huyền liếc nhìn bên ngoài con đường cổ, tựa như nhìn thấy một đám sinh linh đang kêu rên, đang cầu khẩn, đang oán hận, tuyệt vọng trong tan vỡ, cảnh tượng kia lần thứ hai xuất hiện trước mắt.
Đại Đạo sụp đổ, chúng sinh vẫn diệt, giờ phút này mọi thứ hiện lên trong đầu.
“Hoàn Cổ Chi Lộ này là dùng chúng sinh chế tạo ra sao?” Giang Thái Huyền lẩm bẩm.
Đạo tràng không đưa ra đáp án, đáp án này cần chính hắn đi tìm kiếm.
“Tràng chủ, bây giờ ngươi thế nào rồi? Có cần ta cứu ngươi ra ngoài không?” Bàn Cổ truyền âm cho hắn.
“Hiện tại ta rất tốt, đang chờ Vận Mệnh mang ta siêu thoát.” Giang Thái Huyền truyền âm lại.
“Siêu thoát? Tràng chủ, ngươi lại đùa giỡn ta rồi. “Bàn Cổ không tin, nếu thật sự có thể siêu thoát, ngươi sẽ bình tĩnh ở trong cơ thể Vận Mệnh như vậy sao?
“Được rồi, nói thật cho ngươi biết, cuối con đường này không phải siêu thoát, mà là Hoàn Cổ Chi Địa.” Giang Thái Huyền truyền âm nói: “Đừng hỏi ta, đây là đạo tràng cho ta biết, chính ta cũng không rõ lắm.”
“Hoàn Cổ Chi Địa? Vũ trụ chưa bao giờ suy giảm, ta cũng muốn đi xem thử?” Bàn Cổ cười nhạt nói.
Sau khi khôi phục thực lực, Bàn Cổ rất có tự tin, hắn không sợ nguy hiểm phía trước.
“Hoàn Cổ Chi Địa sợ là sớm đã chết, dù sao đám cấp bậc Đại Đạo này đã từng đi qua.” Giang Thái Huyền nói.
“Vậy ta càng tò mò hơn, đạo tràng đâu phải là phàm vật, ta cũng không theo dõi được, nơi có thể thai nghén ra đạo tràng, sao có thể dễ dàng tan vỡ được chứ?” Bàn Cổ không tin nói: “Hoàn Cổ Chi Địa tuyệt đối không thể hoàn toàn biến mất.”
Hoàn Cổ Chi Địa tuyệt đối không thể hoàn toàn biến mất.
Nghe những lời này của Bàn Cổ, Giang Thái Huyền nghĩ đến đạo tràng, cùng với đối thoại giữa đạo tràng và Đại Đạo, đương nhiên không thể tuyệt chủng được, riêng việc mang ra đạo tràng chính là minh chứng tốt nhất.
Đám người Vận Mệnh mang ra Thần Ma đạo tràng, thì cũng sẽ từng bước dẫn dắt bọn họ đi về Hoàn Cổ Chi Địa, bố cục trăm vạn năm chỉ để cho bản thân tiến vào con đường tử vong.
“Đều nói ta hố, hệ thống, ngươi mới là hố thật.” Giang Thái Huyền lắc đầu khẽ thở dài.
“Phải không?” Hệ thống cười lạnh một tiếng, không đáp lại nữa.
“Tràng chủ, con đường siêu thoát này do luyện chế hài cốt của trăm vạn sinh linh hình thành ra sao?” Bàn Cổ lại đáp lại.
“Ngươi cảm ứng được?” Giang Thái Huyền có chút kinh ngạc, Bàn Cổ thế mà ngay cả cái này cũng nhìn ra, không hổ là nam nhân có thể tiêu diệt khí lưu màu xám.
“Có thể cảm ứng được.” Bàn Cổ nói.
Thực lực của Bàn Cổ rốt cuộc mạnh đến mức độ nào, không ai có thể nói rõ, bởi vì hắn chưa từng gặp qua địch thủ.
Khí lưu màu xám muốn ăn mòn Bàn Cổ là việc có thể, nhưng phải ở thời điểm hắn suy yếu mới làm được, ở thời kỳ đỉnh phong của hắn thì gần như là chuyện không có khả năng, hơn nữa với thực lực Bán Siêu Thoát của Bàn Cổ, thì chưa hẳn không thể bức ra khí lưu màu xám.
Trạng thái hiện tại của Bàn Cổ có thể nói là vĩnh hằng chân chính, trừ phi một đám cường giả cấp bậc Đại Đạo liên tục quấn lấy hắn, không cho hắn khôi phục, lại dùng khí lưu màu xám chậm rãi mài mòn, bấy giờ mới có thể mài chết.
Bước trên con đường siêu thoát, một đám cường giả nhanh chóng đi về phía trước, liếc nhìn bốn phía hư vô, nội tâm đám người không có chút dao động nào.
Đám cường giả của lão giả Không Gian mặc dù đối với việc không có lấy được đầy đủ căn nguyên, mà cảm thấy thất vọng, nhưng đối mặt Bàn Cổ cũng không dám nói gì nhỉ, chỉ có thể ký thác ở con đường siêu thoát này.
Ma Thần Linh Hồn đạp trên con đường cổ, nội tâm có chút bất an, hắn nhớ tới tin tức Ngũ Hành lưu lại.
Tất cả bắt đầu cũng sẽ trở thành điểm kết thúc, Thần Ma đạo tràng do Hoàn Cổ Chi Địa sinh ra, cuối con đường cổ này, có thể chính là Hoàn Cổ Chi Địa hay không?
Hoàn Cổ Chi Địa đó hắn không muốn đi nữa, hy vọng không phải như thế, trong lòng Ma Thần Linh Hồn thầm nghĩ.
Rất nhiều cường giả tốc độ mặc dù nhanh, nhưng cổ lộ thật sự quá dài, cho dù bọn họ toàn lực chạy đi cũng phải dùng thời gian ba ngày, mới đi xong cổ lộ, đi tới điểm cuối cùng.
Cuối Hoàn Cổ Chi Lộ là biển cả màu xám tro, liên miên vô tận, các cường giả Đại Đạo dùng thần lực quan sát mới miễn cưỡng nhìn thấy một đầu khác của biển xám, đó là một mảnh phế tích.
“Hoàn Cổ Chi Địa…”
Sắc mặt các cường giả Đại Đạo trắng bệch, Vận Mệnh cũng ngốc ngây ngốc: “Cuối con đường siêu thoát vậy mà lại là Hoàn Cổ Chi Địa ư?”
“Vận Mệnh, đây là mưu đồ của ngươi? Siêu thoát chính là để chúng ta trở lại nơi này?” Một đám cường giả Đại Đạo sắc mặt trắng bệch, bọn họ muốn rút lui, siêu thoát cơ duyên gì đó bọn họ không muốn nữa.
“Chư vị lão bằng hữu, nếu đã tới rồi sao không đi du ngoạn, lão hữu gặp lại nhau?”
Một đạo Ngũ Hành Thần Quang từ phía bên kia biển xám tiến lên.
“Ngũ Hành! Tại sao hắn có thể ở đó?” Một đám người khiếp sợ, Ngũ Hành luôn chưa từng đi ra lại xuất hiện ở Hoàn Cổ Chi Địa, nghe lời này là hắn biết bọn họ muốn tới ư?
“Ngũ Hành, ngươi có biết tất cả những chuyện này không?” Sắc mặt Vận Mệnh âm u.
“Muốn biết không? Vận Mệnh muốn biết thì vào đi, ta sẽ cho ngươi biết tất cả mọi thứ ngươi muốn biết.” Ngũ Hành cười nhạt đáp lại.
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Ngươi ở chỗ này vậy mà có thể sống sót đến ngày nay, là do năng lượng nơi này yếu đi hay sao?” Vận Mệnh lạnh lùng nói.
“Nếu các ngươi không tiến vào, cơ duyên siêu thoát này ta có thể độc hưởng, đừng nói Ngũ Hành ăn một mình.” Ngũ Hành cười lạnh một tiếng, ngũ sắc thần quang biến mất, hắn không đáp lại nữa.
“Vận Mệnh, ngươi thấy thế nào?” Đám người lão giả Không Gian nhìn về phía Vận Mệnh.