Chương 1817 Chí bảo mạnh nhất
“Chúng ta không thể chưa chiến đã loạn.” Lão giả Không Gian nói: “Hiện tại tiêu diệt Ngũ Hành mới là chuyện quan trọng nhất.”
“Đến Ngũ Hành Tịnh Thổ Thạch Bi trực tiếp phá giải phong ấn, lấy thủ cấp của Ngũ Hành!” Vận Mệnh nói, không quên nhìn qua Bàn Cổ: “Ba vị đạo hữu, mời.”
“Đi thôi.” Bàn Cổ lạnh lùng đi tới Ngũ Hành tịnh thổ với các cường giả.
Mấy chục vị cường giả Đại Đạo giáng lâm, lúc này đã bạo phát toàn lực, thần lực Đại Đạo vô tận lấp đầy Hoàn Cổ Đạo Binh, một cỗ khí tức khủng bố vượt qua cấp Đại Đạo bùng nổ, đánh vào bên trên bia đá.
Ầm
Bia đá Ngũ Hành vỡ nát, Hoàn Cổ Chi Địa chấn động, mặt đất nứt lìa chừng vạn trượng, vô số khí lưu màu xám cũng theo đó mà vỡ nát.
“Không hổ là Hoàn Cổ Đạo Binh, Hoàn Cổ Chi Địa mà cấp Đại Đạo không thể phá hủy được cũng không chịu nổi một kích.” Sắc mặt các cường giả mừng rỡ, chỉ cần hủy diệt được Hoàn Cổ Chi Địa này, Ngũ Hành còn có thể trốn ở đâu?
Hoàn Cổ Đạo Binh có thần uy bổ trợ, đạo văn lấp lóe, ba loại năng lượng Đại Đạo giao nhau, đã vượt qua bất kỳ chí bảo Đại Đạo nào.
Dưới lòng đất sâu vạn trượng, nơi chứa đựng Hoàn Cổ Chi Tâm xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, không gian rộng chừng mấy dặm chỉ có mấy chục bản cổ tịch, một cánh cửa đá, ngoài ra không còn gì khác nữa.
“Ngũ Hành, ngày tàn của ngươi tới rồi!” Các cường giả Đại Đạo liên thủ điều khiển Hoàn Cổ Đạo Binh, hạ xuống chỗ chứa Hoàn Cổ Chi Tâm.
“Các ngươi thế mà lại có bản lĩnh tìm tới đây?” Một người trẻ tuổi có vẻ ngoài giống Giang Thái Huyền bảy tám phần sầm mặt bước ra nhìn bọn họ.
“Ngươi là...” Các cường giả sửng sốt, kinh ngạc nhìn hắn, không xác định hỏi: “Ngũ Hành?”
“Bạn cũ gặp mặt, không dám nhận sao?” Ngũ Hành lạnh giọng.
“Quả thật là ngươi, thân xác này của ngươi là Hoàn Cổ Chi Sư? Ngươi chiếm thân thể của hắn?” Các cường giả lập tức hiểu ra, nhất định Ngũ Hành đã cướp thân thể của Hoàn Cổ Chi Sư mới có thể sinh sống ở đây, còn có thể khôi phục thực lực.
“Không sai.” Ngũ Hành không hề sợ hãi, hắn nhìn Hoàn Cổ Đạo Binh, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi: “Thanh kiếm này chính là chỗ dựa của các ngươi?”
“Chí bảo mạnh nhất do Hoàn Cổ để lại, cũng là chí để dùng để giết ngươi!” Vận Mệnh gằn giọng.
“Hoàn Cổ để lại?” Ánh mắt Ngũ Hành lấp lóe, hắn không cảm ứng được bất cứ khí tức nguy hiểm nào trên Hoàn Cổ Đạo Binh, ngược lại còn cảm giác có năng lượng tương tác, là do thân thể này mang lại sao?
“Nói nhiều lời như vậy làm gì, giết hắn, cùng nhau vượt qua Đại Đạo!” Lão giả Không Gian trầm giọng.
“Giết!” Hai loại Đại Đạo là Vận Mệnh, Quang Minh giao nhau, đồng thời chiếu vào bên trong Hoàn Cổ Đạo Binh, năng lượng cuồn cuộn xuất hiện, chỉ trong nháy mắt đã áp tới không gian dưới lòng đất.
...
Hoàn Cổ Chi Địa, bên trong phong ấn, Giang Thái Huyền vốn không còn sinh cơ lại rề rà bò dậy.
“Lại hố các ngươi một lần, xin lỗi nha, Vận Mệnh, cũng khó cho ngươi nghĩ ra chiêu dùng Hoàn Cổ Đạo Binh giết ta.” Giang Thái Huyền bĩu môi, liên lạc hệ thống: “Mở quà.”
“Ting, mở gói quà thần bí, nhận được... tất cả của đạo tràng.”
Ầm
Hệ thống vừa dứt câu, một cỗ thần lực đáng sợ đánh vào bên trong cơ thể, lớp ngăn cách giữ Đại Đạo không biết tên và bản thân biến mất, một loại Đại Đạo kỳ lạ xuất hiện bên trong cơ thể, chính là Hoàn Cổ Đại Đạo.
Lượng thông tin khổng lồ đổ ập vào đầu Giang Thái Huyền, từng khung cảnh trước đây lướt qua trong đầu hắn, như thể là trải nghiệm của chính bản thân, cũng vừa giống với một người đứng quan sát từ bên ngoài.
Trước Hoàn Cổ, khi Đại Đạo xuất hiện lần đầu, vũ trụ chưa hình thành, một cường giả Đại Đạo từ vùng ngoài tới đây, bị khí lưu màu xác thôn tính, không thể không liên hệ với Đại Đạo, đồng thời cam tâm tình tuyệt dùng vô thượng bí pháp, dung nhập vào Đại Đạo, từ bỏ tự do, chịu sự ràng buộc.
Đại Đạo có thể náu trong cơ thể của hắn, chưởng khống vũ trụ, đồng thời có thể rời khỏi vũ trụ, lưu lạc trong vũ trụ như những cường giả Đại Đạo bình thường.
Đại Đạo và vị cường giả này đi qua không ít vũ trụ, trong đó có vũ trụ Hồng Hoang, vũ trụ của Vận Mệnh Ma Thần, bọn họ chứng kiến cảnh Bàn Cổ được sinh ra, cũng nhìn thấy Ma Thần Vận Mệnh ra đời.
Bọn họ cảm ngộ không ít đại đạo, nhìn thấy không ít vũ trụ, sau này nảy sinh ý định mở ra một vũ trụ trường tồn vĩnh hằng, có sư phụ của ba ngàn Ma Thần giáo hóa Ma Thần, dẫn dắt vũ trụ, mãi tới một ngày, cuối cùng bọn họ cũng ngộ được cảnh giới vượt qua khỏi Đại Đạo, đồng thới bước nửa bước vào trong đó, dùng thần lực vô thượng để ngưng tụ thành một cánh cửa để bước qua cảnh giới này.
Bọn họ lại tiếp tục ra ngoài vũ trụ, tiến về các vũ trụ đã từng đi qua, mời rất nhiều cường giả tới đây, có điều chuyện này quá rầm rộ, khiến các kẻ lang thang trong vũ trụ mượn danh nghĩa tham ngộ cảnh giới này tới đây.
Đối với người lang thang trong vũ trụ mà nói, trước đây bọn họ chỉ có sự đồng tình, vì người này cũng là kẻ lang thang trong khí lưu màu xám.
Một lần nhân từ, dẫn sói vào nhà, tạo thành kiếp nạn tai ương, Đại Đạo Hoàn Cổ sụp đổ, bọn họ cũng bị trọng thương, thời gian dung hợp quá lâu đã khiến hắn và Đại Đạo hóa thành một thể, không thể tách rời.
Cũng chí vì nguyên nhân này mà người nọ đã hiến tế bản thân, tiêu tan thay Đại Đạo, để Đại Đạo có thể lưu lại, đồng thời lấy đạo của bản thân bao trùm lên Hoàn Cổ, gia tăng tốc độ ăn mòn của khí lưu màu xám.
Thần Ma Tổ Kinh vốn là thứ do bọn họ sáng tạo ra, lúc đó đã vỡ nát, chỉ còn lại mấy câu không liền mạch, Ngũ Hành mượn chúng để thôi diễn ra bản giản lược của Thần Ma Tổ Kinh.